Chiếc Thuyền Giấy Lênh Đênh Giữa Biển

Chương 12:

Trần Gia Yến vừa tắm xong, tay trái cầm điện thoại, tay phải lấy khăn lau tóc.

“Có phải cậu bị bệnh ảo tưởng không. Mặc kệ cô ấy thích ai, là cậu hay là tôi cũng không liên quan gì cả. Nếu như cậu thích thì theo đuổi đi, đừng có phiền hà mãi thế.” Trần Gia Yến làm biếng gõ chữ, anh gửi ghi âm với giọng cười lạnh lùng.

【Ý gì đây, tôi sẽ theo đuổi cho cậu xem.】

Sau khi Trần Gia Yến lau tóc, anh ngồi trên giường đọc dòng tin nhắn này, không biết đang nghĩ tới chuyện gì mà phì cười.

【Tôi cá cậu không cua được cô ấy.】

...

Hóa ra yêu thầm chính là như vậy, không chỉ có chua – ngọt – đắng – cay, mà còn phải nếm sạch đủ mùi vị.

Đối với Lý Nghi Uyển, sự xuất hiện của Trần Gia Yến là một tia sáng, chiếu rọi thế giới của cô. Trong cuộc sống bình thường của cô, Trần Gia Yến như một bức vẽ muôn màu đẹp đẽ.

Lý Nghi Uyển ngồi trên giường, ngắm nhìn trần nhà, bên tai văng vẳng những lời của lớp phó học tập Hứa An đã nói với cô vào buổi chiều hôm ấy.

“Cậu ấy rất đẹp trai, thành tích cũng giỏi, đứng thứ nhất của lớp 11A4 và đứng top 10 cả khối 11. Có rất nhiều bạn nữ theo đuổi, toàn bộ người trong trường trung học phổ thông số 6 đều biết.”

“Cậu ấy trước giờ chưa từng yêu ai, người yêu mến thì lại vô số.”

Nhưng mà vào buổi chiều hôm ấy, tia nắng đó đã chiếu rọi lên người anh, cũng chiếu rọi vào lòng của Lý Nghi Uyển.

Lý Nghi Uyển đi tới bên cạnh vali của mình, mở vali lấy ra những vật dụng hàng ngày, cô tùy ý đặt chúng trên một chiếc bàn trống trong ký túc xá, bận rộn một hồi lâu.

Vì thời gian cô nộp đơn xin ở ký túc xá khá muộn, nên chỉ có thể ở trong một phòng ký túc xá tập thể.

Lý Nghi Uyển chọn giường tầng trên, cô nằm ở trên giường nhìn chằm chằm trần nhà trong phòng ngủ một lúc lâu. Khi định thần lại thì có một vài cô gái lạ mặt đã quay về phòng.

“Xin chào, tên mình là Cố Niệm Tư. Học lớp 11A1.” Một cô gái bước vào ký túc xá và nhìn Lý Nghi Uyển nói.

“Hai người này cũng vậy.” Cố Niệm Tư chỉ vào hai cô gái sau lưng mình.