Làm Nghiện

Chương 3.2: Nhìn thấy Hướng Chu ngồi trên gối ngủ anh tự an ủi (hơi H)

Tống Lương ăn uống no nê sau đó dọn dẹp một chút, rửa mặt xong thì chuẩn bị lấy quần áo tắm rửa, kết quả lại nhìn thấy một bãi nước trên gối ngủ của hắn, vẫn giống như hôm qua.

Chỉ là hiện tại nước ở một mặt khác của gối.

Anh đem gối lên ngửi một chút, chính xác là mùi hương ngày hôm qua, chẳng qua là hôm nay nhiều nước hơn, hương vị cũng nồng mùi tao hơn.

Nếu như đây là dâʍ ŧᏂủy̠ của Hướng Chu, thì dâʍ ŧᏂủy̠ của cô cũng thật nhiều, phun một cái là ướt hết cả gối anh.

Anh hiện rất tò mò, muốn biết rõ ràng là ý gì, cho nên ngày hôm sau ở dưới lầu, nhân lúc khách vắng anh đột nhiên muốn lên lầu xem một chút coi cô ta ngày thường rốt cuộc là làm cái gì. Người phụ nữ này hôm nay không đi tìm việc, nói là ở nhà nghỉ ngơi.

Anh đi lên lầu xem cô ta đang chơi trò gì, đi lên trên còn chưa có mở cửa anh đã nghe được tiếng phụ nữ đang rêи ɾỉ thoải mái.

Âm thanh rêи ɾỉ, giống như đau đớn lại giống như vui thích.

Nghe được âm thanh này anh nhíu mày, không biết bên trong là chuyện như thế nào, nhà không có đàn ông cho nên không có khả năng cùng đàn ông làʍ t̠ìиɦ. Vậy là, Hướng Chu xem phim heo rồi tự an ủi?

Anh nhẹ nhàng mở cửa ra rồi đi vào, nhìn cửa phòng của mình đang mở ra, anh đứng trước cửa phòng nhìn vào trong, thấy được hình ảnh làm anh hoảng sợ.

Anh không ngờ đến, Hướng Chu lại dạn như vậy, đang ngồi ở trên gối ngủ của anh cả người trần trụi đến một mảnh áo cũng không có, nội y qυầи ɭóŧ vứt trên khăn trải giường.

Hướng Chu lấy hai ngón tay để ở hai bên cánh môi âʍ ɦộ, đem cánh môi âʍ ɦộ bẻ ra, lộ ra thịt non bên trong. Một tay khác của cô cầm một trứng rung, trứng rung đã khởi động đang để phía trên tiểu bức, cô ngửa đầu thoải mái thét chói tai: “Ưm ~~ thật thoải mái ~~~ ưm ~~ a a a ~~”

Cô đúng thật là dâʍ đãиɠ mà, ban ngày ban mặt lại trực tiếp ở trên giường anh, ngồi trên tủ đầu giường, hai chân tách ra đem trứng rung kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu bức.

Cô thoải mái cầm trứng rung kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ɦộ, tiểu bức chảy ra không ít dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt xuống dưới.

Tống Lương nhìn một cảnh như vậy rốt cuộc cũng hiểu vì sao gối ngủ của anh hai ngày nay đều có nước, người này hiện tại ngồi trên gối anh tự an ủi, cứ thế mà chảy dâʍ ŧᏂủy̠ trên gối đầu của anh, bảo sao trên gối đều là mùi hương tao, chính là dâʍ ŧᏂủy̠ của người phụ nữ Hướng Chu này.

Hướng Chu cơ bản là tự kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể, một tay tách tiểu bức ra, trứng rung càng lúc càng rung mạnh làm cô quá thoải mái đem nó nhét vào trong bức, sau đó đem dâʍ ŧᏂủy̠ dính trên ngón tay đặt lên vυ' xoa. Hai cái bánh bao của cô đúng là rất lớn, cô duỗi tay xoa vυ', lúc sau lại lôi kéo núʍ ѵú, làm cho nó nhô lên.

Hai chân phía dưới kẹp trứng rung, miệng cô thoải mái kêu: “Tống Lương, thao em đi …. thao em …. thoải mái quá …. Tống Lương …. thao em quá thoải mái …. aaaa, a a …. xoa vυ' em, niết núʍ ѵú, mυ'ŧ núʍ ѵú, thoải mái quá, giỏi quá …. thoải mái …. bị anh thao thật thoải mái …. ”

Cô tự chơi tới nghiện, kẹp chặt hai chân làm trứng rung giữa chân rung càng mạnh, đôi tay nhéo núʍ ѵú tưởng tượng Tống Lương thao cô.

Cô ở bên trong phóng đãng mà phát ra tiếng rên âm ỉ, nếu ai nghe thấy âm thanh này thì lập tức có thể cứng.

Tống Lương cũng không ngoại lệ, nhìn người phụ nữ dâʍ đãиɠ này không biết xấu hổ mà gọi tên anh, tưởng tượng anh thao, làm con rồng bên trong quần anh trực tiếp ngẩng đầu lên, chống lên quần jean có chút đau.

Anh cúi đầu nhìn đũng quần mình, không nghĩ đến Hướng Chu ở chỗ này tự an ủi lại gọi tên anh. Cô không phải là bạn gái Khương Đồ Sinh à, gọi tên anh làm gì? Muốn anh thao cô?

Đúng là da^ʍ phụ đói khát, Khương Đồ Sinh chết rồi không thao được cô, tiểu bức phát ngứa nên mới tưởng tượng anh tới thao cô đây mà.