Lại qua vài phút sau, Vệ Vong Ngôn nói hắn sắp bắn, Vệ Du Nhiên mới lại cho dươиɠ ѵậŧ hắn cắm vào.
Đâm chọc mấy chục cái lãnh liệt trong huyệt Vệ Du Nhiên, liền bắn tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào lỗ nhỏ của cô.
Vệ Du Nhiên rất vừa lòng với tình huống hiện tại, khi Vệ Vong Ngôn sắp bắn mới đam vào, điều này giảm bớt rất nhiều cảm giác lσạи ɭυâи của bọn họ, cũng có thể khiến cô không thể đắm chìm ở bên trong nɧu͙© ɖu͙© mà rối rắm về quan hệ giữa Vệ Vong Ngôn với mình.
Nếu là về sau, có thể cứ lấy phương thức như vậy đặt tới mục tiêu nội bắn thì tốt rồi……
……
Những ngày sau đó, mỗi ngày Vệ Du Nhiên sẽ làʍ t̠ìиɦ với Vệ Vong Ngôn rất nhiều lần, có thể nói là làm từ sáng đến tối, một ngày ít nhất bảy lần.
Bởi vì đang ở trong mộng, bọn họ cũng không có quá nhiều việc cần xử lý như ở hiện thực, thậm chí không cần đi học, kinh nguyệt của Vệ Du Nhiên cũng sẽ không tới, bọn họ mỗi ngày chỉ ở nhà không ngừng làʍ t̠ìиɦ……
Trong lòng Vệ Du Nhiên cũng chỉ nghí đến một chuyện, đó chính là nhanh chóng đạt được mực tiêu bị nội bắn 99 lần, để sắp đánh thức Vệ Vong Ngôn, rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
Bởi vì bọn họ mỗi ngày đều không ngừng làʍ t̠ìиɦ, một ngày làm vài lần, cho nên chỉ qua hơn một tháng, mục tiêu của Vệ Du Nhiên chỉ còn thiếu một lần nữa là hoàn thành.
Thật tốt quá, lập tức sẽ đạt 99 lần, là cô có thể đánh thức Vệ Vong Ngôn, trở lại hiện thực, khôi phục quan hệ chị em bình thường ……
Nhưng bởi vì trong khoảng thời gian này, không gián đoạn làʍ t̠ìиɦ với Vệ Vong Ngôn, thế cho nên tình cảm chị em đơn thuần ban đầu của Vệ Du Nhiên dành cho Vệ Vong Ngôn cũng có sự thay đổi……
Tưởng tượng đến sau này sẽ không bao giờ làʍ t̠ìиɦ với Vệ Vong Ngôn nữa, trong lòng cô thế mà có chút cô đơn……
Nghĩ đến điều này, nên ngay lúc này, Vệ Du Nhiên đặc biệt chủ động, hy vọng có thể đặt dấu chấm hết có thể cho là tốt đẹp cho giấc mộng này.
Vẫn như thường lệ, lần này Vệ Vong Ngôn vẫn như cũ bắn tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tiểu huyệt của Vệ Du Nhiên.
Nhưng tình huống trong dự đoán lại không xảy ra, hai mắt nhắm chặt của Vệ Du Nhiên lại lần nữa mở ra, nhưng cô vẫn không rời khỏi nơi này.
Thậm chí sau đó Vệ Vong Ngôn còn lôi kéo cô làm tiếp hai lần, lại nội bắn hai lần, cô vẫn là không thể rời đi nơi này.
Vệ Du Nhiên còn tưởng rằng mình nhớ sai số lần, cẩn thận hồi tưởng một phen, khi xác nhận được bản thân không nhớ lầm, cả người cô đều không tốt.
Vì thế Vệ Du Nhiên trực tiếp hỏi hệ thống: “Hệ thống, tôi không phải đã hoàn thành 99 lần sao? Vì cái gì còn chưa thể đánh thức Vệ Vong Ngôn?”
Nhưng hệ thống lại nói đây một lỗi không rõ, nó cần một khoảng thời quan để giải quyết, kêu cô cứ đợi ở đây một đoạn thời gian nữa.
Vì thế Vệ Du Nhiên thành thật đợi ở đây hơn nửa tháng, mà trong nửa tháng hơn này, mỗi khi Vệ Vong Ngôn muốn làʍ t̠ìиɦ với cô, cô đều sẽ lấy cớ thân thể không thoải mái mà tránh né.
Mắt thấy hơn nửa tháng trôi qua, hệ thống vẫn không tìm được biện pháp giải quyết, kiên nhẫn của Vệ Du Nhiên cũng dần dần biến mất, cô rất sợ, cô sợ mình sẽ phải vĩnh viễn ngốc ở nơi này với Vệ Vong Ngôn.
Không phải Vệ Du Nhiên không muốn ở lại nơi này với Vệ Vong Ngôn, chỉ là trong lòng cô hiểu rõ, nơi này hết thảy đều là giả, bọn họ ở chỗ này nhiều thêm một ngày, thì bọn họ ở hiện thực vẫn tiếp tục hôn mê, bất tỉnh.
Chẳng lẽ bọn họ thật sự phải làm người thực vật cả đời ở hiện thực sao? Việc là tuyệt đối không có khả năng.
Nghĩ đến đó, Vệ Du Nhiên dự định đổi biện pháp khác, tính toán dựa vào bản thân khuyên bảo để đánh thức Vệ Vong Ngôn.
Nhưng cô cũng không biết nên mở miệng ra sao, liền hỏi trước một câu: “Tiểu Ngôn, em cảm thấy hiện tại có vui không? Em có cảm thấy thỏa mãn không?”
Vệ Vong Ngôn lập tức trả lời: “Cùng tỷ tỷ ở bên nhau, em đương nhiên rất vui vẻ, rất thỏa mãn.”
Nghe được hắn nói như vậy, trong lòng Vệ Du Nhiên đột nhiên nhảy ra một suy đoán, nhưng cô lại không thể xác định, thử hỏi tiếp: “Vậy…… Vậy nếu tất cả, đều chỉ là một giấc mơ thì sao?”
Chỉ thấy ánh mắt Vệ Vong Ngôn dần buồn bã, lẩm bẩm nói: “Nếu tất cả những điều này chỉ là một giấc mơ, em tình nguyện vĩnh viễn cũng không cần tỉnh lại ……”
Lời này vừa nói ra, Vệ Du Nhiên bỗng nhiên ý thức được gì đó, lại hồi tưởng đủ chuyện phát sinh lúc trước, cô càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp.
Không đúng…… Tất cả những việc này từ lúc bắt đầu đã không đúng ……
Cô còn nhớ rõ ngay từ đầu, hệ thống nói, muốn thỏa mãn du͙© vọиɠ của Vệ Vong Ngôn cần cùng hắn làʍ t̠ìиɦ, bị hắn nội bắn 99 lần là có thể đánh thức hắn.
Nhưng hiện tại đã đủ 99 lần…… Vì cái gì Vệ Vong Ngôn vẫn không thể bị cô đánh thức?
Mà khi nghe được câu kia của Vệ Vong Ngôn: “Nếu tất cả những điều này chỉ là một giấc mơ, em tình nguyện vĩnh viễn cũng không cần tỉnh lại ……” Vệ Du Nhiên mới bừng tỉnh đại ngộ.
Nếu thoả mãn du͙© vọиɠ của hắn, vẫn luôn làm theo nguyện vọng của hắn, đó mới khiến hắn luôn đắm chìm vào giấc mộng này, không muốn thức tỉnh……
Vì thế Vệ Du Nhiên nghĩ rằng nếu thỏa mãn du͙© vọиɠ của hắn không thể đánh thức hắn, vậy thì cô làm ngược lại……
Trầm tư một hồi, Vệ Du Nhiên mới chậm rãi mở miệng nói: “Vệ Vong Ngôn, em không cảm thấy quan hệ hiện tại của chúng ta rất kỳ quái sao?”
Nghe được Vệ Du Nhiên đột nhiên kêu đầy đủ họ tên của mình, còn dùng vẻ mặt và ngữ khí nghiêm túc như thế, Vệ Vong Ngôn không khỏi kinh ngạc một chút.
Đang lúc hắn muốn nói đó, Vệ Du Nhiên lại nói: “ Hai chúng ta là chị em ruột, nhưng chúng ta lại xảy ra quan hệ, việc này rõ ràng là không đúng đi?”
Nghe được cô nói như vậy, Vệ Vong Ngôn thần sắc thay đổi, uể oải nói: “Tỷ…… Chị đang nói cái gì vậy? Một câu em cũng nghe không hiểu ……”
Vệ Du Nhiên thấy thế, đang muốn nói tiếp với Vệ Vong Ngôn cái gì đó, nhưng hệ thống trước kia vẫn luôn thập phần an tĩnh, giờ phút này lại đột nhiên vang lên tiếng cảnh cáo.
【 cảnh cáo! Cảnh cáo! Thế giới tinh thần của Vệ Vong Ngôn sắp sụp đổ, thỉnh ký chủ trong 60 giây ổn định lại cảm xúc của Vệ Vong Ngôn, nếu không tự gánh lấy hậu quả! 】
Nhưng mà Vệ Du Nhiên lại không coi trọng lời cảnh báo của hệ thống, ở trong lòng nói với hệ thống: “ Hệ thống rác rưởi, mày cho rằng tôi sẽ còn tin tưởng mày sao?”
【 đếm ngược 58s】
Âm thanh máy móc lạnh băng đang đếm ngược, nhưng Vệ Du Nhiên còn cố chấp khuyên: “Tiểu Ngôn, em có thể không nghĩ tới, có lẽ tình cảm em dành cho chị chỉ là tình chị em bình thường, chỉ là em đem nó ngộ nhận thành tình yêu?”
【 đếm ngược 45s】
“Tỉnh lại đi, tuy rằng tỷ tỷ không thể ở bên nhau với em, nhưng tỷ tỷ vẫn sẽ như cũ luôn ở cạnh em.”
【 đếm ngược 26s】
“Chị cũng thích em, nhưng này không phải tình yêu, chúng ta là chị em ruột, hai người chúng ta không thể ở bên nhau……”
【 đếm ngược 12s】
Mắt thấy đếm ngược sắp kết thúc, Vệ Du Nhiên còn không ngừng khuyên bảo: “Nơi này hết thảy đều là giả, em tiếp tục lưu lại nơi này có tác dụng gì chứ?”
Sau khi Vệ Du Nhiên nói xong câu này, hệ thống đếm ngược cũng kết thúc.
【 tích —— tích —— Thế giới tinh thần của Vệ Vong Ngôn đã mất khống chế, đang khởi động lại……】
Nghe xong những lời này của hệ thống, Vệ Du Nhiên liền cảm thấy trước mắt bỗng dưng tối sầm, ngất lịm.
Mà khi cô mở mắt lần nữa, cô đã không còn ở nhà, mà đến một căn phòng hoàn toàn xa lạ.
“A…… Tôi đây là…… Đến nơi nào……?” Vệ Du Nhiên cảm thấy bỗng nhiên có chút đau đầu, theo bản năng sờ đầu mình một chút.
Không sờ còn tốt, sờ một cái, cả người cô đều ngây ngẩn.
Bởi vì Vệ Du Nhiên phát hiện, trên đỉnh đầu cô dường như mọc ra thứ gì đó lông xù xù, vừa khéo trong căn phòng này còn có một chiếc gương, cô thoáng nhìn vào gương, mới phát hiện thứ xù xù trên đầu mình là một đôi tai thú, mà phía sau, còn mọc ra một cái đuôi thật dài, nhìn qua giống như đuôi mèo.
Đang lúc Vệ Du Nhiên vì thế mà kinh ngạc vạn phần, không biết làm sao, cửa phòng đột nhiên bị mở ra, hai người mặc quần áo blouse trắng, có tai thú và đuôi giống nhau.
“ Người thực nghiệm số 3021, đến phiên cô.” Dứt lời, bọn họ mỗi ngươi một bên lôi kéo Vệ Du Nhiên đi ra ngoài cửa.
Vệ Du Nhiên vội vàng giãy giụa, hỏi: “Các người muốn làm gì, các người muốn mang tôi đi đâu?!”
“ Trước khi đến đây không phải đã nói cho cô rồi sao? Liên Bang đế quốc sẽ đối với thú nhân đã thành niên nhưng vẫn không có bạn đời áp dụng cưỡng chế lai giống.”
“Cưỡng chế lai giống?!” Nghe được câu này của bọn họ, Vệ Du Nhiên cảm giác đầu óc của mình như ngừng hoạt động, cũng không biết nên nói những gì.
Dau dó, Vệ Du Nhiên mới nhớ tới cần hỏi hệ thống rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô còn chưa kịp đặt câu hỏi, trên cổ đã bị người ta chích một cái, trực tiếp ngất đi.
Khi Vệ Du Nhiên có ý thức lại, cô cảm giác thân thể tựa hồ bị người nào đó giữ lấy, cổ còn bị liếʍ láp không ngừng.
Cô cả kinh, vội vàng đẩy ra người đang đè mình, vừa mở mắt phát hiện háo ra vừa nãy là Vệ Vong Ngôn đè cô.
Bị Vệ Du Nhiên đẩy ra như vậy, Vệ Vong Ngôn cũng không có tức giận, chỉ là cười nói: “Tỷ tỷ, chị tỉnh?”
Mà lúc này, trên đỉnh đầu và phía sau của Vệ Vong Ngôn cũng mọc ra tai thú và đuôi thú, nhưng khác với Vệ Du Nhiên, tai và đuôi của hắn thoạt nhìn khá giống loài chó.
“Tiểu Ngôn, em cũng mọc tai thú?!”
Nghe được cô hỏi như vậy, Vệ Vong Ngôn vẻ mặt nghi ngờ nói: “Sau lại là cũng?”
Thấy hắn như thế, Vệ Du Nhiên cũng không có biện pháp khác, đành phải hỏi hệ thống, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Hệ thống lập tức trả lời: 【 bởi vì thế giới tinh thần bắt chước thực tế của Vệ Vong Ngôn bị tan vỡ, cho nên ký chủ bị đưa đến thế giới tinh thần tái tạo lại của hắn, nơi này khác với thế giới ban đầu, nơi đây hoàn toàn xuất phát từ ảo tượng hắn nằm mơ lúc nhỏ, cho nên hai người mới có thể mọc ra ra tai và đuôi thú. 】
Nghe xong hệ thống giải thích, Vệ Du Nhiên vẫn không thể tiếp thu cái này giả thiết.
Cô thầm nghĩ, cái quái gì thế này?! Em ấy không thẻ mơ một giấc mộng bình thường sao?!
Sau đó, Vệ Du Nhiên lại dự định tâm sự với Vệ Vong Ngôn, nhưng Vệ Vong Ngôn hoàn toàn nghe không vào lời nói của cô, một lòng chỉ nghĩ cùng cô làʍ t̠ìиɦ.
Rơi vào đường cùng, Vệ Du Nhiên liền tính toán trước hết cách hắn xa một chút rồi nói tiếp, cô chạy về phía cửa phòng, nhưng cửa phòng mở như nào cũng không ra.
Cửa này là khoá điện tử, cô chỉ thấy màn hình nhỏ trên cửa phòng thình lình hiện lên: Không bị nội bắn ba lần thì vô pháp mở được cửa phòng này.