Ở một khắc khi Vệ Vong Ngôn bắn tinh, Vệ Du Nhiên cả người đều ngốc, sửng sốt một hồi lâu, cô mới phản ứng lại đây.
“Em sao lại bắn ở bên ngoài?!” Vệ Du Nhiên cúi đầu nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhão nhão, dính dính trên ngực, mặt đầy ngạc nhiên.
Nghe được cô nói như vậy, Vệ Vong Ngôn mới hậu tri hậu giác nhớ tới đáp ứng việc nội bắn, “A…… Tỷ tỷ thực xin lỗi, em nhất thời không nhịn được……”
Vệ Du Nhiên không để ý đến Vệ Vong Ngôn, mà lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên ngực nhét vào huyệt mình
Cô ở trong lòng hỏi hệ thống, này có thể tính là Vệ Vong Ngôn nội bắn hay không, được hệ thống rất trực tiếp phủ định.
Giờ khắc này, Vệ Du Nhiên phi thường hối hận, hối hận vừa rồi cô vì cái gì phải đáp ứng Vệ Vong Ngôn.
Sớm biết rằng Vệ Vong Ngôn sẽ bắn ra ngoài, cô tuyệt đối sẽ không giúp vυ' nhũ giao!
Tuy nhiên tin tốt duy nhất chính là thời gian làm lạnh cái kia của hệ thống cuối cùng cũng kết thúc, cô rốt cuộc có thể tắt đi cái giả thiết đó.
Vì thế Vệ Du Nhiên quyết định chạy nhanh đi tắm rửa một cái, tận tình nghỉ ngơi một chút, liền nhặt quần áo vừa nãy cởi ra, hướng phòng tắm đi đến.
Thấy cô muốn đi, Vệ Vong Ngôn vội vàng giữ nàng lại, vội la lên: “Tỷ tỷ…… Tỷ tỷ thực xin lỗi, em sai rồi, lần sau em nhất định sẽ không bắn ra ngoài……”
“Được được được, chị tha thứ em……” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Vệ Du Nhiên lại ném tay Vệ Vong Ngôn ra, tính tiếp tục đi phòng tắm.
Thấy cô như thế, Vệ Vong Ngôn cũng sắp khóc: “Tỷ tỷ, việc gì em cũng đồng ý với chị, chị đừng không để ý tới em được không……”
Sau đó, trong não Vệ Du Nhiên vang lên tiếng cảnh cáo “tích tích tích” của hệ thống, Vệ Du Nhiên thầm nghĩ, nàng chẳng qua chỉ muốn đi tắm một lát, sao cảm xúc của Vệ Vong Ngôn lại không ổn định nhỉ……
Vì thế Vệ Du Nhiên đành phải dừng chân lại, hỏi: “Em thật sự cái gì cũng đáp ứng chị?”
Vệ Vong Ngôn vội vàng gật đầu nói: “Thật sự.”
Nhìn bộ dáng này của hắn, Vệ Du Nhiên không khỏi muốn chọc hắn, liền nắm cằm hắn, ở bên tai hắn khẽ cười nói: “Vậy được, thời gian kế tiếp, em cần ngoan ngoãn nghe theo chị.”
Theo sau, Vệ Du Nhiên kêu Vệ Vong Ngôn dọn dẹp phòng bếp một chút, cô đi tắm rửa thay quần áo.
Tắm rửa xong, cảm xúc Vệ Du Nhiên cũng bình tĩnh xuống, cô thầm nghĩ ở chỗ này bực bội cùng Vệ Vong Ngôn cũng vô dụng, vẫn nên làʍ t̠ìиɦ với hắn nhiều một chút, sớm đánh thức hắn mới tốt.
Nếu việc gì hắn cũng ngoan ngoãn nghe cô, vậy hết thảy nhẹ nhàng hơn nhiều, cũng sẽ không có nhiều chuyện cảm thấy xấu hổ như thế……
Nghĩ vậy, Vệ Du Nhiên đột nhiên có một ý tưởng lớn mật, đi vào phòng thay quần áo một lát.
Bởi vì Vệ Du Nhiên phát hiện, tủ quần áo ở đây của cô, đều giống y chang ở hiện thực, liền nhớ tới cô còn có một bộ quần áo nam……
Vệ Du Nhiên lục lọi một chút tủ quần áo, đúng thật tìm thấy bộ quần áo nam kia, bộ nam trang này là bộ quần áo hầu nam, giống như cũng goi là quần áo của chấp sự, lúc trước Vệ Du Nhiên mặc khi đi triển lãm.
Kỳ thật Vệ Du Nhiên không chơi cosplay, nhưng cô có một bạn học rất thích nó, một lần bạn học dó mới cô cùng đi triễn lãm truyện tranh, Vệ Du Nhiên trước nay chưa từng đi dạng triển lãm đó, có hơi tò mò, liền đồng ý lời mời của bạn học ấy.
Nhưng ai ngờ trước ngày đi triển lãm, bạn cô đột nhiên nói đứa bạn vốn cùng chơi cosplay với cổ có việc tới không được, tặng cô bộ quần áo này còn có một ộ tóc giả, kêu cô cos thành một nhân vật anime để cùng cổ đi triển lãm.
Vệ Du Nhiên vốn dĩ không muốn đáp ứng, nhưng cuối cùng vẫn trang điểm thành y vậy đi cùng cổ, sau đó, Vệ Du Nhiên muốn trả lại bộ đồ đó, bạn học lại nói tặng cho cô, không cần trả lại.
Nhưng bộ đồ như vậy Vệ Du Nhiên ngày thường cũng mặc không được, chỉ có thể luôn đặt dưới đáy hòm, không nghĩ tới, còn có thể hữu dụng vào một ngày nào đó……
Vì thế Vệ Du Nhiên kêu Vệ Vong Ngôn đi thay bộ nam hầu đó, Vệ Vong Ngôn sau khi cầm lấy bộ đồ đó, sửng sốt một hồi, vẫn ngoan ngoãn đi thay.
Bộ quần áo đó dù sao cũng dựa trên số đo của Vệ Du Nhiên mà mua, cho nên Vệ Vong Ngôn mặc vào có chút chật cũng có chút ngắn, nhưng cũng may là vẫn có thể mặc vào.
Nhìn Vệ Vong Ngôn mặc bộ đồ chấp sự mà cô đã mặc, Vệ Du Nhiên có chút buồn cười, trực tiếp cười ra tiếng.
Dù cho như thế Vệ Vong Ngôn cũng không để ý tiếng cười đó, chỉ hỏi: “Tỷ tỷ, sao tử quần áo của chị lại có quần áo nam?”
Vì thế Vệ Du Nhiên liền đem ngọn nguồn sự tình nói cho Vệ Vong Ngôn, nhưng sau khi Vệ Vong Ngôn nghe xong, sắc mặt lại bắt đầu âm trầm lên.
“Tỷ tỷ, chị mặc đồ đôi với người khác?”
Nghe được hắn nói như vậy, Vệ Du Nhiên lập tức giải thích: “A, bạn ấy là nữ sinh mà……”
“Ồ……”
Nhưng Vệ Vong Ngôn muốn nói, nữ sinh cũng không được.
Vệ Du Nhiên không chú ý tới sự khác thương của Vệ Vong Ngôn, tiếp tục nói: “Em hiện tại chính là người hầu của chị, từ giờ trở đi, em cần ngoan ngoãn nghe lời chị nha.”
Vệ Vong Ngôn nghe vậy, lập tức gật đầu nói: “Vâng, chủ nhân.”
Nghe được Vệ Vong Ngôn nói như vậy, Vệ Du Nhiên ngây ngẩn cả người, cô nói Vệ Vong Ngôn sửa miệng, nhưng Vệ Vong Ngôn kiên trì muốn gọi như thế, vì thế Vệ Du Nhiên cũng mặc hắn.
Sau đó, hai người chơi trò nam hầu với đại tiểu thư không sai biệt lắm cũng gần nửa tiếng, Vệ Du Nhiên mới nhớ tới bọn họ còn phải làm “Chính sự”, kéo Vệ Vong Ngôn nhanh chóng trở về phòng.
Đóng cửa một cái, Vệ Du Nhiên liền nói: “Hiện tại, em cần lấy lòng chị nha.”
Dứt lời, Vệ Du Nhiên kéo Vệ Vong Ngôn lên giường, Vệ Vong Ngôn tự nhiên cũng đã hiểu Vệ Du Nhiên “ lấy lòng” trong miệng cô là có ý gì.
Vì thế Vệ Vong Ngôn trực tiếp ấn Vệ Du Nhiên xuống dưới thân, cúi người hôn lên môi cô, không ngừng dùng tay vuốt ve thân thể của cô……
Nụ hôn này thực ôn nhu, hơn nữa không bao lâu, Vệ Vong Ngôn buông lỏng cánh môi Vệ Du Nhiên ra, ngược lại hôn về phía cổ cô, lại từ cổ cô hôn dọc một đường đến xương quai xanh.
Một bên hôn Vệ Du Nhiên như vậy, một bên Vệ Vong Ngôn cởϊ qυầи áo cô ra, dùng tay vuốt ve da thịt của cô.
Chỉ trong chốc lát, quần áo trên người Vệ Du Nhiên bị Vệ Vong Ngôn cởi sạch không còn cái gì.
Vệ Vong Ngôn không ngừng hôn môi Vệ Du Nhiên, làm như muốn hon mỗi một tấc trên người cô.
Không bao lâu, Vệ Vong Ngôn đã hôn tới bụng nhỏ của Vệ Du Nhiên, sau đó, Vệ Vong Ngôn trực tiếp hướng miệng về phía mảnh đất bí ẩn giữa hai chân Vệ Du Nhiên ……
Vệ Vong Ngôn môi vừa đυ.ng một cái vào tiểu huyệt của Vệ Du Nhiên, Vệ Du Nhiên không khỏi rùng mình một chút, mà khi đầu lưỡi Vệ Vong Ngôn chạm tới âm đế của cô, cô trực tiếp chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠……
“A…… Đừng…… Đừng liếʍ……”
Nghe được Vệ Du Nhiên nói như vậy, Vệ Vong Ngôn lập tức ngừng lại, hỏi: “Tỷ tỷ, chị cảm thấy không thoải mái sao?”
Nhưng Vệ Du Nhiên kêu hắn dừng lại, không phải bởi vì không thoải mái, mà là bởi vì quá thoải mái, cô cảm thấy nếu cứ tiếp tục, không bao lâu cô sẽ phải triều xuy.
Vệ Du Nhiên suy tư một hồi, cuối cùng vẫn nói thật: “Không có……”
Cô vừa dứt lời, Vệ Vong Ngôn lại bắt đầu liếʍ lên, lúc trước hắn cũng chưa từng liếʍ huyệt cô như thế, cũng không có kinh nghiệm, nhưng lại vẫn như cũ liếʍ cô dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng.
Âm đế không ngừng bị đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ khó có thể miêu tả từ dưới thân tràn ra, không bao lâu Vệ Du Nhiên liền cảm thấy âʍ đa͙σ co rút một trận, tựa hồ sắp ra rồi……
“A a a ——”
Cùng vang lên với tiếng rêи ɾỉ của Vệ Du Nhiên, thân thể của cô cũng đạt tới cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng từ huyệt phun ra, thấm ướt khăn trải giường dưới thân bọn họ.
Cao trào qua đi Vệ Du Nhiên hoảng hốt không thôi, cho đến khi thoáng nhín thấy hạ bộ nhô lên của Vệ Vong Ngôn, mới nhớ ra mục đích của cô là gì.
Vệ Du Nhiên suy tư một hồi, liền nói: “Lần này chị ở trên, chị nói em bắn tinh là em phải bắn tinh, không thể lộn xộn nha.”
Dứt lời, Vệ Du Nhiên làm Vệ Vong Ngôn nằm xuống, cô khóa ngồi ở trên người hắn, cởi bỏ quần hắn, chủ động đẩy dươиɠ ѵậŧ hắn vào huyệt.
Loại tư thế nữ trên này, bọn họ trước kia cũng từng thử qua, nhưng cho dù lúc trước nữ trên cũng là Vệ Vong Ngôn chủ động, mà không phải Vệ Du Nhiên tự vận động.
Mà hiện tại, còn là lần đầu tiên Vệ Du Nhiên tự mình làm, loại cảm giác mới mẻ này, cũng mang đến cho hai người không ít kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cho bọn họ phá lệ hưng phấn.
Chính là không bao lâu, Vệ Du Nhiên liền ngừng lại, nguyên nhân bởi vì tự mình di chuyển, quá mệt mỏi……
“Mệt mỏi quá…… Vẫn là em làm đi……”
Nghe được Vệ Du Nhiên nói như vậy, Vệ Vong Ngôn liền nâng mông cô lên, trở tay ấn cô xuống dưới thân, thẳng lưng thọc vào rút ra.
Tốc độ ra vào của Vệ Vong Ngôn nhanh hơn nhiều so với Vệ Du Nhiên tự di chuyển, bất quá thao đến cái thứ 10, đã làm cho Vệ Du Nhiên liên tục thở dốc, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng.
Lại qua hồi lâu, Vệ Du Nhiên cảm giác cô lại sắp triều xuy, nhưng Vệ Vong Ngôn vẫn như cũ không có bắn tinh, cô hỏi: “A a…… Em, em như vậy còn không có bắn a?”
“A…… Tỷ tỷ thực xin lỗi, nhưng em hiện tại thật sự bắn không ra……”
Nghe được Vệ Vong Ngôn nói như vậy, Vệ Du Nhiên bỗng chốc đẩy hắn ra, khiến côn ŧᏂịŧ của hắn trong tiểu huyệt cô tuột ra.
Còn không đợi Vệ Vong Ngôn mở miệng nói cái gì đó, Vệ Du Nhiên liền nói: “Em tự dùng tay an ủi đi, chờ đến khi nào sắp bắn thì nói, chị lại để em cắm vào.”
Vệ Vong Ngôn lại không muốn như vậy, vội nói: “Nhưng mà……”
Nhưng lời nói của hắn còn chưa nói xong, Vệ Du Nhiên đã mở miệng đánh gãy: “Đây là trừng phạt, ai kêu em không tuân thủ hứa hẹn, đây là kết quả của việc nuốt lời……”
Lời này vừa nói ra, Vệ Vong Ngôn lập tức không có nói cái gì nữa, mà nghe theo lời Vệ Du Nhiên, tự mình động thủ an ủi.
Bởi vì hắn âm thầm nghĩ, nếu tỷ tỷ nuốt lời, hắn cũng sẽ trừng phạt tỷ tỷ……