Buổi chiều ngày hôm sau, Nghiêm Luật Xuyên ngồi ở ghế lái chờ đợi mọi người trong nhà rồi xuất phát. Thẩm Đồng xuống lầu, đeo theo balo, trông cô rất vui vẻ. Anh đi! Chắc hẳn là Hạ Tri Hạ đã khuyên động đến anh.
Thẩm Đồng lên xe, nhìn Nghiêm Luật Xuyên ngọt ngào cười nói: “ Chú, người có thể đi, con thật sự vui vẻ”
Nghiêm Luật Xuyên nhìn vẻ mặt thanh thuần của cô gái, tựa hồ còn không biết mình đang có ý định xấu xa với cô, trong lòng thả lỏng, rồi mỉm cười một cái” Ừ, ta đi cùng mọi người”
“ Chú, người có phao bơi đi suối nước nóng không? Con cũng không có á” Thẩm Đồng nỗ lực tìm đề tài bắt chuyện với anh, muốn níu kéo thêm quan hệ giữa bọn họ.
“ À, khu suối nước nóng này rất tốt, đến liền có phao” Nghiêm Luật Xuyên nói, cố gắng để mình không nhìn đến cô.
Hàn huyên trong chốc lát, Thẩm Đồng phát hiện Hạ Tri Hạ với Nghiêm Đình Duệ cũng ra tới, vội vàng xuống xe phụ cất đồ.Lúc này, Nghiêm Luật Xuyên mới có cơ hội quan sát cô.
Cô buộc tóc đuôi ngựa, trên người mặc bộ váy xanh trắng của thuỷ thủ, váy dài màu xanh nước biển, gắt gao bao bọc lấy bờ mông mềm mọng, lúc chạy, làn váy tung bay, tinh tế lộ ra cặp đùi trắng nõn, ràn ngập sức sống thanh xuân.
Cô cao bao nhiêu? 1m60? Nghiêm Luật Xuyên thầm đoán. Nhỏ xinh không chịu nỏi, tỉ lệ cơ thể rất hoàn hảo, chân dài eo thon, đặc biệt là hiện tại đang trong thời kỳ phát dục, dưới cổ nổi lên bầu ngực trắng, chiếc mông nhỏ yêu kiều, đường cong thiếu nữ lả lướt.
“Anh, anh nay mặc bộ quần áo này trông rất đẹp trai nha!” Thẩm Đồng tiếp nhận cái túi trong tay HạTri Hạ, cười hì hì trêu ghẹo Nghiêm Đình Duệ,” Quả nhiên là người dẹp vì lụa”.
“ Con xem, ánh mắt mẹ rất tốt luôn, Đồng Đồng cũng cảm thấy rất đẹp kìa”. Hạ Tri Hạ cười nói.
Nghiêm Đình Duệ cùng Thẩm Đồng ăn mặc đều một thể đồng nhất, chẳng qua trông anh đàn ông hơn.
Nghiêm Đình Duệ có chút ngượng ngùng, giương mắt đánh giá Thẩm Đồng, lại ngẩn cả người.
Thẩm Đồng đã lớn, là nữ sinh đang tuổi mới lớn. Cảm giác đầu tiên mà Nghiêm Đình Duệ nghĩ đến, nhưng hôm nay, Nghiêm Đình Duệ lại nhận ra Thẩm Đồng không còn là một cô bé nữa mà đã dần thay đổi thành thiếu nữ rồi. Anh có chút không dám nhìn Thẩm Đồng, đôi tai nổi hồng, không dám nhìn thêm nữa.
“ Anh , em khen anh, anh liền ngượng ngùng sao?” Thẩm Đồng thấy anh không nói lời nào, tiến đến gần anh trêu trọc nói.
“Em mới là người ngượng ngùng! Anh đương nhiên biết mình đẹp trai!” Nam sinh gấp đên mức đỏ bừng mặt, không chịu thừa nhận.
Nghiêm Luật Xuyên từ cửa sổ xe nhìn hai người, thiếu nam thiếu nữ đang độ thanh xuân cùng đứng chung một chỗ, cùng nhau thân mật đùa giỡn, như một cặp tình nhân nhỏ. Trong lòng anh bỗng bực bội, muốn đến ngăn cách hai người bọn họ.
Thẩm Đồng và Nghiêm Đình Duệ cùng nhau đấu võ mồm trên ghế sau, Hạ Tri Hạ, ngồi ở ghế phụ.
Hạ Tri Hạ bị say xe, xe bắt đầu đi được một đoạn thì ngủ. Thẩm Đồng cùng Nghiêm Đình Duệ cũng không tiếp tục nói chuyện phiếm, vì thế lấy điện thoại ra xem phim.
Hai người họ chọn xem một bộ phim kinh dị, Thẩm Đồng nhát gan, nên tránh ở sau lưng Nghiêm Đình Duệ ngó xem, thi thoảng có cảnh kinh dị xuất hiện trên màn hình, theo phản xạ mà nhắm tịt mắt lại, đem đầu dúi vào vai Nghiêm Đình Duệ , đôi tay còn gắt gao ôm chặt lấy tay cậu.
Nghiêm Luật Xuyên nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn kính chiếu hậu, liền trông thấy Thẩm Đồng đang ôm cánh tay con trai, tránh ở sau vai nó, bộ dáng sợ hãi, đôi mắt luyến tiếc nhìn màn hình.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Nghiêm Luật Xuyên càng bực bội hơn, nhưng lại không thể làm gì được, anh biết cô gái không ý thức được, nhưng trong mắt người trưởng thành lại có chút ái muội, ngực đều đè lên cánh tay nam nhân, như vậy còn chưa đủ sắc tình sao? Chân ga đột nhien nhanh hơn, hy vọng có thể dùng tốc độ dời đi lực chú ý của bản thân.