“ Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên, Hạ Tri Hạ bưng trái cây đi vào, nhìn Nghiêm Luật Xuyên đâng xử lí công việc, hỏi’’ Anh, Đồng Đồng đâu? Đêm nay không học hả?”
Trong lòng Nghiêm Luật Xuyên nao nao, tay đang cầm bút khựng lại” Mới vừa học xong”
Hạ Tri Hạ hơi hơi mỉm cười, buông đĩa trái cây ra, đi đến phía sau anh, giúp anh xoa xoa bả vai, “ Em còn nghĩ rửa trái cây xong mang lên cho hai người ăn đây.”
“ Có mệt không?” Hạ Tri Hạ là bác sĩ nên học được không ít thủ pháp xoa bóp, cô dùng sức xoa huyệt vị trên vai anh, giúp người đàn ông thả lỏng cơ bắp, Nghiêm Luật Xuyên dựa lưng vào ghế, thả lỏng thân thể, mắt nhắm lại hưởng thụ động tác hầu hạ của Hạ Tri Hả.
Bẵng đi một lúc, Nghiêm Luật Xuyên đè lại tay cô, ý bảo dừng lại” Em cũng mệt rồi, nghỉ ngơi chút đi.”
Hạ Tri Hạ nhẹ nhàng lắc đầu, động tác trên tay vẫn tiếp tục” Em không mệt, anh thích niết bả vai anh”. Cuối cùng khẽ cười một tiếng,” Luật Xuyên, anh là chồng em, em luôn nguyện ý vì anh mà mệt nhọc”
Chồng đang đau lòng cho mình, Hạ Tri Hạ trong lòng bất chợt ngọt ngào, nhịn không được lại đối với anh càng ái mộ hơn, “ Luật Xuyên, em rất yêu anh”. Nói xong, lại có chút thẹn thùng.
Mình làm sao vậy? Giống như nữ sinh mới lớn, Hạ Tri Hạ nghĩ thầm. Suy nghĩ này vừa hiện lên, cô liền nhớ về khoảng thời gian năm đó gặp Nghiêm Luật Xuyên.
“Luật Xuyên, anh còn nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau không? Ngày đó anh đến trường em chơi bóng rổ, em vội suy nghĩ, nếu anh làm bạn trai em thì thật tốt....”
Nghiêm Luật Xuyên nghe cô nói, ánh mắt phiêu du, giường như cũng đang hồi tưởng về quá khứ.
Vợ anh tốt như vậy, mình không nên làm cô đau lòng, huống chi mình cùng người con gái khác làm chuyện kia trong chính ngôi nhà này, nếu để vợ biết được , không biết cô sẽ đau lòng đến mức nào.
Nghiêm Luật Xuyên sinh ra vài phần áy náy, anh kéo Hạ Tri Hạ vào trong lòng ngực, hôn môi cô” Anh ở đây, không phải đã là chồng em rồi sao?” Anh nói với Hạ Tri Hạ , cũng nói luôn với chính mình.
--------------------------
Ngày hôm sau, Thẩm Đồng cảm giác được mình và Nghiêm Luật Xuyên đang xa cách dần, nhưng cô cũng không vội, Nghiêm Luật Xuyên đối với Hạ Tri Hạ có tình cảm, nếu gấp gáp tiến tới, chỉ sợ khó mà công lược, không thể nóng vội, để nước chảy thành sông từ từ, rồi mới chậm rãi chiếm lấy trái tim anh.
Cho đến một ngày, Nghiêm Luật Xuyên nói với Hạ Tri Hạ , công ty có chút chuyện cần anh đến thành phố H xử lý, ít nhất phải đi 2 tháng, nói xong liền trực tiếp xuất phát đi thành phố H, đi quá vội vàng nên cũng chưa kịp nói với tụi nhỏ. Hai người ở hai nơi khác nhau, Thẩm Đồng sợ thời gian dài, Nghiêm Luật Xuyên sẽ buông bỏ thâm tư, đến lúc đó sẽ khó mà công lược. Dù trong lòng cô có chút sốt ruột nhưng cũng không có cách nào.
Một ngày cứ vậy mà bình đạm trôi qua, Thẩm Đồng cũng đến lúc được nghỉ hè. Nghiêm Đình Nguyệt được nghỉ hè, lập tức bay đến nhà cô ruột bên ở Mỹ, dự định khai giảng năm học mới về, Nghiêm Đình Duệ không muốn đi, anh cảm thấy ở trong nước chơi vẫn vui hơn, vì thế anh cùng Thẩm Đồng ở lại nhà.
Kì nghỉ hè này, Nghiêm Đình Duệ đam mê một trò chơi,cả ngày đều vui đầu vào game. Anh cùng Thẩm Đồng tuy rằng đều ngốc nghếch ở trong nhà, nhưng bình thường rất ít nói chuyện cùngnhau so với ngày thường.
Hạ Tri Hạ cho Thẩm Đồng tham gia lớp nhảy Latinh, kỳ nghỉ hè này của Thẩm Đồng tính ra cũng không quá thú vị. Kỳ nghỉ hè cũng đã trôi qua được một phần ba thời gian, Hạ Tri Hạ được nghỉ 4 ngày , vì thế cô đề gj đi thành phố H chơi, cũng có thể nhân lúc gặp chồng mình. Ngày hôm sau, cả nhà ba người xuất phát luôn.
Thành phố H nổi tiếng nhất chính là suối nước nóng, vì thế Hạ Tri Hạ vừa đến liền đề nghị Nghiêm Luật Xuyên đến khu nghỉ dưỡng có suối nước nóng. Thẩm Đồng cùng Nghiêm Đình Duệ lập tức đồng ý, nhưng Nghiêm Luật Xuyên không lập tức đáp ứng, anh muốn tránh khỏi cô gái, nhưng khong nghĩ ra được lí do, anh cùng vợ nói qua, mình không có mấy ngày nghỉ để đi cùng vợ.
Lâu rồi không gặp, Thẩm Đồng lớn lên không ít, đã cao hơn so với hồi trước, đôi chân vừa trắng vừa thon dài, gương mặt cũng thêm xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt hạnh mang theo xuân sóng dập dềnh, cùng với độ tuổi của cô còn nhỏ, tổng thể đều mang theo tràn ngập nét ngây thơ của thiếu nừ, kèm đó là nét thuần khiết mê hồn.
Nghiêm Luật Xuyên nghĩ đến , phải kiềm chế ánh mắt chính mình không nhìn cô thêm, nhưng đôi mắt không nghe theo sựu sai khiến của anh, thi thoảng trộm liếc mắt nhìn cô một cái.
Thẩm Đồng lại cố tình thích làm nũng với anh, vừa thấy Nghiêm Luật Xuyên liền dính sáp gần, ôm lấy cánh tay anh không ngừng kêu nhớ anh.
“ Chú, người không ở nhà, môn toán con học không được” Thẩm Đổng nhìn anh nói” Ca ca cả ngày đều chơi game, không dạy bài cho con”.
Nghiêm Đình Duệ xấu hổ cười cười, không nghĩ đến cô sẽ méc anh với ba, trong lòng thật sự hoảng hồn.
Nghiêm Luật Xuyên cái gì cũng tốt, nhưng riêng việc dạy bảo con cái thì vô cùng nghiêm khắc. Anh nhạt nhạt nhìn thoáng qua đứa con trai, không quở trách, không vì chuyện trên mà phá đi không khí vui vẻ đang có. Nghiêm Đình Duệ cảm giác được ánh mắt như đao đang hưởng về mình, như đang đâm thẳng vào ngực cậu, liên tiếp vài lần.
Cậu cúi đầu ngoan ngoãn nhìn ba mình xin nhận sai, bảo đảm về sau sẽ không ham chơi game nữa.
Tác giả có chuyện: Chương 11 sẽ có thịt thu phí, trước đó đã nói, kiểm tra thu phí.
: