Cốc Hoắc nghe thấy tiếng nước nhớp nháp khi Tề Phong khuấy đảo khoang miệng, nó khiến cậu đỏ mặt, cậu nhìn thấy hai giọt nước mắt đọng trên lông mi Tề Phong, giống như viên kim cương bị vỡ, Cốc Hoắc tức cười hết sức, vậy mà thằng em họ chết tiệt của cậu còn khóc?
Tề Phong hôn vừa gấp gáp vừa dùng lực, bất chấp kỹ thuật. Du͙© vọиɠ cuồng dã của hắn cũng lây nhiễm cho Cốc Hoắc, hơn nữa Tề Phong còn rất đẹp trai, Cốc Hoắc trước đây chưa từng nghĩ đến khả năng sẽ bỏ qua mấy người bạn gái đó mà nhảy thẳng đến việc hôn môi với Tề Phong. Nhưng hôm nay mọi thứ đã phá vỡ, cậu phát hiện miệng của Tề Phong rất ngọt.
Có lẽ cậu cũng bị điên rồi!
Vốn Cốc Hoắc dùng lưỡi để đẩy hắn ra, nhưng bất luận Cốc Hoắc trốn thế nào, đẩy ra sao, Tề Phong đều cuốn lấy cậu.
Tề Phong biết đây là lần đâu tiên cũng là lần cuối cùng, và là lần duy nhất. Có lẽ sau hôm nay, Cốc Hoắc sẽ sống chết không quan tâm đến hắn nữa, vì vậy hắn muốn trân trọng cơ hội quý giá này để có thể chiếm được Cốc Hoắc thêm một chút.
Nhưng Tề Phong có chết cũng không dám nghĩ rằng, Cốc Hoắc lại đáp lại hắn.
Tuy sự hồi đáp không rõ ràng, chỉ là liếʍ nhẹ một cái trên đầu lưỡi, nhưng đã làm lu mờ tất cả những lần mυ'ŧ mát mạnh mẽ của Tề Phong. Đầu hắn muốn nổ tung, hắn rời khỏi Cốc Hoắc, ôm cổ cậu nhìn một cách ngây dại.
Tề Phong xác nhận mấy lần mới biết vừa rồi không phải ảo giác, Cốc Hoắc thật sự có đáp lại hắn. Hắn nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Cốc Hoắc cùng đôi môi sưng tấy, hắn chưa bao giờ thấy một Cốc Hoắc như vậy, cậu không chỉ đơn giản sạch sẽ, mà còn quyến rũ sắc tình.
Tề Phong bỏ qua tất cả lại lần nữa hôn tới, Cốc Hoắc tát hắn một cái, khóe miệng hắn rỉ ra chút máu, Tề Phong mặc kệ Cốc Hoắc đối với hắn thế nào, hắn là con quái vật nay đã khá l*иg, Cốc Hoắc đừng hòng chạy thoát.
Tề Phong dùng hết sức lực, ngay cả trước đó dùng nửa sức Cốc Hoắc cũng không chống cự được. Cậu bị Tề Phong ôm chặt ấn xuống đất, Tề Phong hôn qua hôn lại, cậu cứ tránh qua tránh lại. Tề Phong thấy mắt Cốc Hoắc đỏ hoe liền đau lòng, Cốc Hoắc của hắn ghét hắn, hận hắn, không chịu để hắn chạm vào, sự đáp lại vừa rồi chỉ là mộng tưởng của hắn.
Cốc Hoắc không phải ông hoàng tưởng tượng như Tề Phong, trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ đó là tư thế này cmn rất giống mấy cảnh cưỡиɠ ɧϊếp trong phim máu chó, chẳng lẽ cậu phải khóc “nổ họng”, sau đó Tề Phong lại đe dọa “dù anh khóc nổ họng cũng vô ích” sao?
Cốc Hoắc ghét nhất máu chó và những quy tắc cổ hủ, nên cậu không kêu, cậu cắn chặt miệng điên cuồng giãy giụa, Tề Phong không xé rách quần áo cậu như mấy kẻ cưỡиɠ ɧϊếp bình thường, mà khàn giọng như cố cầu xin cậu, cố gắng kéo chiếc áo bóng rổ của cậu ra: “Cốc Hoắc, em không chạm vào anh, để em nhìn anh được không? Chỉ lần này thôi, để em nhìn anh nhé.”
Giọng Tề Phong yếu ớt như thể hắn mới là người bị cưỡиɠ ɧϊếp, nhưng một tay hắn vừa vén áo Cốc Hoắc lên, một tay kéo quần Cốc Hoắc xuống. Cốc Hoắc liều mình lôi quần áo lại, cậu tức điên lên, Tề Phong làm như thể cậu là đàn bà vậy!
“Cút! Cút mẹ mày đi!” Cốc Hoắc thật sự đánh giá quá thấp sức lực của Tề Phong. Trước đây cậu có thể đánh hắn căn bản là do Tề Phong nhường cậu, tốt xấu gì cậu cũng cao một mét bảy tám, nhưng không thể chống lại một Tề Phong đang điên loạn. Hông và eo cậu bị lộ ra, bên tai Cốc Hoắc rung lên hồi chuông cảnh báo, nếu bị cởi xuống chắc chắn sẽ có vấn đề. Cậu chỉ có thể vặn người trốn Tề Phong, dùng một tay liều mình giữ lại áo và cạp quần, tay còn lại thì vung nắm đấm loạn xạ về phía Tề Phong.
Cơ thể Tề Phong vững như bàn thạch, bất luận Cốc Hoắc có đánh thế nào cũng không thể di chuyển, trên khuôn mặt trắng trẻo của hắn lại hằn thêm một phát tát của Cốc Hoắc, còn tay hắn cuối cùng cũng vén được chiếc áo bóng rổ của Cốc Hoắc lên.
Trên mặt Tề Phong in hai vệt đỏ, nhưng hắn không hề cảm thấy đau rát, mà chỉ nhìn chằm chằm vào ngực Cốc Hoắc.
Cốc Hoắc xấu hổ đến tức giận, nhắm mắt che ngực, Tề Phong nói “nhìn” là nhìn, hắn không chạm vào Cốc Hoắc, nơi bị Cốc Hoắc che đi được một lớp vải trắng quấn chặt, bởi vì động tác tập luyện và đánh nhau nên bị lỏng ra, nhô lên phần thịt đầy đặn, bên trên còn có chấm đỏ.
Tề Phong đột nhiên hiểu ra một vài chuyện, cổ họng hắn khô rát, yết hầu lăn lộn. Hắn nắm lấy cổ tay của Cốc Hoắc, dùng sức mở ra, giọng nói mang theo chút nũng nịu: “Cho em xem với, em muốn xem, của anh thật đẹp.”
Cốc Hoắc bị từ “đẹp” này làm nhục đến tức giận: “Đẹp cái đầu mẹ mày ý!! Đừng chạm vào tao!!”
Cậu bị Tề Phong giữ tay, cởi bỏ lớp vải quấn ngực, cậu giằng thế nào cũng không thoát được, miếng vải cứ từng vòng từng vòng rơi xuống, bầu ngực căng tròn dần lộ ra, cậu cảm nhận được hơi thở của Tề Phong càng lúc càng nặng nhọc.
Hơn nữa cái thứ kia của thằng em họ khốn nạn càng lúc càng to, càng nóng! Chọc vào đùi cậu rất khó chịu!
Cái thứ chết tiệt gì đây, định cᏂị©Ꮒ anh họ à?
Cốc Hoắc dùng chân đá hắn lại bị Tề Phong kẹp chặt đầu gối, Tề Phong mặc đồng phục trường màu xanh trắng gọn gàng, nhưng lại biến anh họ của mình như mấy em cave chào hàng lộ ngực. Cốc Hoắc tuyệt đối không tin mấy lời giả dối “chỉ nhìn” của hắn, cậu nghiến răng đẩy cằm Tề Phong, hai bầu ngực căng mọng hấp dẫn lộ ra, vì mồ hôi mà hơi lạnh. Theo sự vùng vẫy của Cốc Hoắc, côn ŧᏂịŧ của Tề Phong cũng kích động nhảy múa trên eo Cốc Hoắc.
Cốc Hoắc không đẩy được khuôn mặt “muốn nhìn” của Tề Phong, vì vậy lại tiếp tục chửi: “Cút! Không phải mày dụ dỗ một đám con gái sao? Giờ con mẹ nó lại muốn ra tay với tao?!”
Tề Phong nhìn bầu ngực tuyệt đối không thuộc về đàn ông của Cốc Hoắc, vừa động chúng liền rung lên, khiến miệng hắn khô khốc. Hắn dùng chân kẹp chặt lấy eo Cốc Hoắc, không để Cốc Hoắc giãy giụa nữa, như thể bầu ngực này chỉ cần dám rung lên, hắn sẽ cắn vào miệng.
Tề Phong chỉ có thể gẩy sợi tóc mềm mại của Cốc Hoắc mà dặn dò: “Anh họ, đừng chửi nữa, mẹ em là dì anh, anh không thể mở miệng ra là cắn người nhà được.”
Bụng Cốc Hoắc bị côn ŧᏂịŧ vừa cứng vừa nóng của Tề Phong chọc đến đau, cậu nghiến răng nghiến lợi: “Thu cái kia của mày lại, mày không biết xấu hổ à?!”
Tề Phong dùng ánh mắt đáng thương trách cứ cậu, ủy khuất nói: “Côn ŧᏂịŧ to như vậy, anh bảo thu là thu lại được sao?”
Cốc Hoắc trừng mắt: “Lời này của mày nên để giáo viên và mẹ mày nghe, học trò ngoan, con trai giỏi mở mồm ra là côn ŧᏂịŧ này côn ŧᏂịŧ nọ.”
Nhưng Tề Phong lại cúi xuống ghé vào tai cậu nói nhỏ: “Để em xem xem của anh có lớn không?”
Vừa nói, hắn vừa dùng tay kéo chiếc quần vốn nhàu nhĩ của Cốc Hoắc. Cốc Hoắc lại vùng vẫy dữ dội, Tề Phong trực tiếp thò tay vào trong, nắm lấy cái thứ đã ngóc đầu lên của cậu, điên cuồng xóc cho Cốc Hoắc: “Anh họ, anh cứng rồi, anh có cảm giác với em, Cốc Hoắc, lần này anh không lừa được em đâu.”