Hệ Thống Ăn Thịt

Chương 57: Chủ nhiệm lớp mặt người dạ thú x Nữ sinh tính nô (8)

"Này... Nhược Diệp..." - Đinh Di lắp bắp mở miệng.

"... Sao vậy?" - Nhìn Đinh Di ngồi trước mình, Nhược Diệp hơi sửng sốt hỏi lại.

Tuy cùng lớp với nhau nhưng Đinh Di vẫn luôn không thích Nhược Diệp lắm vì từ nhỏ cô lúc nào cũng là hoa khôi của lớp cả, cho đến khi học cùng lớp với cái người Nhược Diệp này cô lại bị tụt xuống vị trí thứ hai. Vì lý do đó mà từ trước đến nay cô không cho Nhược Diệp sắc mặt tốt.

"Là như này, lát nữa tan học á kìa, mình vừa lúc có chuyện muốn nói với thầy Bạch nên mấy việc này cậu giao lại cho mình đi, cậu có thể về nhà trước rồi!" - Đinh Di hít sâu một hơi rồi nói, nói xong còn ra vẻ "Cậu không cần phải thấy biết ơn tôi đâu."

"Việc này... Không cần làm phiền tới cậu đâu, mình đi giao là được rồi." - Huống chi cô phải về nhà cùng với Bạch Mặc nữa sao mà đi trước được. Với lại, sắc mặt Đinh Di này... có hơi kì lạ nha...

"Thật là, tôi đã nói giao giúp cậu rồi mà sao còn nói nhiều quá vậy!" - Thấy Nhược Diệp từ chối, Đinh Di bộc phát tính tình kiêu căng của mình, cô tức giận mắng Nhược Diệp rồi giật lấy chồng giấy trong tay Nhược Diệp, mắt hạnh đắc ý trừng Nhược Diệp.

"Nè Đinh Di, cậu sao kì cục vậy hả!" - Dương Dương đứng một bên thấy hết mọi chuyện, thấy Nhược Diệp còn mờ mịt vô thố làm hắn nhịn không được nói một câu.

"Tôi? Tôi sao?! Cậu ta là gì của cậu mà lại che chở cậu ta như vậy hả?" - Thấy Dương Dương lên tiếng, Đinh Di dần nhỏ giọng lại nhưng vẫn là một mặt trào phúng.

"Cậu ấy... Cậu ấy là bạn cùng bàn của tôi!" - Nói xong, Dương Dương lặng lẽ liếc mắt nhìn Nhược Diệp một cái rồi ngẫm nghĩ nói tiếp: "Thôi thôi, cậu muốn đi thì đi đi, vừa lúc tôi cũng có việc muốn nói với Nhược Diệp."

"Hứ, nói sớm phải tốt hơn không!" - Nói xong Đinh Di đắc ý nhướng cằm lên, xoay người đi về phía Bạch Mặc ở trên bục giảng.

"Thầy Bạch, Nhược Diệp có việc rồi nên em giúp thầy giao tập giấy này ạ." - Vẻ mặt này cùng với bộ dạng kiêu căng hồi nãy khác biệt như hai người khác nhau vậy, lúc này hai má Đinh Di đỏ bừng, ánh mắt nhìn Bạch Mặc dịu hiền gần chảy nước đến nơi trông rất động lòng người.

"Có việc? Em ấy có việc gì à?" - Đáng tiếc là Bạch Mặc lúc này hoàn toàn không để ý tới Đinh Di mà lông mày khẽ nhướng lên, nhìn về phía tiểu tính nô của mình thì thấy cô đang cùng Dương Dương cười cười nói nói đi ra ngoài, hắn không khỏi khẽ nhíu mày lại.

Đinh Di nhìn theo ánh mắt của Bạch Mặc cũng thấy hắn đang nhìn về hướng hai người Nhược Diệp với Dương Dương, mặt mày vừa chuyển, giọng lạnh lạnh nói: "Xem ra hai người bọn họ đang yêu đương nhỉ, thầy thấy em nói đúng không? Dương Dương đẹp thì có đẹp đó nhưng mà không phải tuýp người của em." - Nói xong, hai mắt Đinh Di càng ẩn ẩn lửa tình nhìn Bạch Mặc, mơ ước dưới đáy mắt chờ chực trào ra ngoài.

"Yêu đương? À..." - Nghe thấy lời này, ánh mắt Bạch Mặc chợt lạnh lùng, môi mỏng đạm sắc nhếch lên, sau đó ánh mắt rốt cuộc mới nhìn về phía Đinh Di. Hắn trưng nụ cười ôn hòa ra, kiên nhẫn nói: "Thầy biết rồi, hay em đưa tập giấy cho thầy đi để thầy tự đem đi được rồi."

Nghe thế Đinh Di cả kinh, cô cuống quít nói: "A không, thầy Bạch à, hay là em giúp thầy mang qua đi. Cũng vừa lúc em có việc muốn nói với thầy." - Hai má cô đỏ bừng như lửa, ánh mắt nhìn Bạch Mặc như muốn chảy nước đến nơi.

Rõ ràng như vậy sao Bạch Mặc không hiểu được, mắt hắn nhìn cô lâu hơn một chút, không khỏi nghĩ tới Nhược Diệp dù trên giường hay dưới giường đều làm hắn vừa lòng nên hình như đã lâu rồi hắn không đổi khẩu vị thì phải. Nghĩ vậy, Bạch Mặc không dấu vết quét nhìn Đinh Di một lượt từ trên xuống dưới.

Ừm... So với Nhược Diệp thì không bằng nhưng mà không mập không ốm, còn được.

Vì thế Bạch Mặc cười như không cười nhìn hai mắt Đinh Di hàm xuân, gật gật đầu nói: "Được rồi, đi thôi."

Đinh Di nhìn Bạch Mặc nở nụ cười, ánh mắt cô càng thêm ngây ngốc, tâm tình càng thêm kiên định.

Từ lần đầu tiên Bạch Mặc xuất hiện trước mắt cô, trái tim cô đã hoàn toàn gửi gắm cho thầy ấy rồi. Trên thế giới này không có người nào vừa đẹp vừa khí chất như thầy cả, từ lúc đó cô đã thề với lòng cô phải bắt được thầy ấy. Cũng có đôi lúc cô bắt gặp Bạch Mặc ở cùng với các giáo viên nữ khác nhưng gần đây cô lại phát hiện ánh mắt thầy ấy thường dừng lại trên người Nhược Diệp kia, thế nên cô không muốn đợi nữa. Hôm nay, chỉ một lần này thôi, cô nhất định phải giành được thầy ấy!