Chủ Ao Nuôi Cá

Chương 3

1 năm

Vốn dĩ Thời Dư muốn cho ông Ba con cá lạc to nhất kia, ai dè chó ngốc hệ thống lại nói nhiệm vụ chi nhánh phải đến tám giờ tối mới có thể mở, vì vậy không thể làm gì khác hơn là cho ông Ba con tôm xanh lớn nhất, thuận tiện còn được khen con xe ba gác cá vàng BMW mới mua trông rất xịn xò. Trong lòng Thời Dư vô cùng ngượng, vội vàng tuyên bố về nhà nấu cơm, xách thùng lên tính chạy biến.

Ông Ba vội vàng gọi Thời Dư lại, kín đáo đưa cho cậu một bọc đậu phộng lớn, nói là mua hôm lên thành phố hai ngày trước, bảo Thời Dư mang về nhà ăn đỡ buồn mồm. Bình thường Thời Dư rất thẳng thắn, lấy đồ cũng thẳng thắn, không nói hai lời đã nhận luôn.

Quả nhiên bản chất của con người là chân thật nhất... Thời Dư mất năm phút lái xe ba gác cá vàng về trong tâm trạng vui vẻ. Một cái thùng nặng mười mấy cân, thêm ba cái l*иg đất cộng lại khoảng mười mấy cân nữa, lại thêm một túi đậu phộng lớn, nếu thật sự để một mình cậu xách về nhà, chắc là nửa cái mạng cũng chẳng còn.

Thời Dư vặn ga, xe ba gác cá vàng BMW phát ra tiếng nổ như xe thể thao, cậu ngồi trên xe thấy tuyệt vời như đang cưỡi ngựa, không lâu lắm đã về đến nhà mình. Khi Thời Dư về đến nhà, hai con ghẹ xanh đã thoi thóp, trông chỉ thấy thở ra chứ không thấy hít vào; con cá lạc to bằng bắp tay kia trông cũng mềm oặt nằm nhoài, hoàn toàn không thấy dáng vẻ nhảy cao ba mét ở trên bờ lúc trước nữa.

Lát nữa phải dùng cá lạc để đổi lấy nhiệm vụ chi nhánh, không thể ăn, phải nuôi. Thời Dư sờ sờ cái đầu nó, tìm một cái thùng lớn ra, đổ cả nước và cá lạc vào trong thùng, lại bỏ thêm máy tạo oxy. Loại cá lạc này không dễ chết, nhưng khả năng nuôi lâu dài cũng không lớn, chỉ có thể tùy tiện nuôi được khoảng một tiếng gì đó.

Nước biển trên chân Thời Dư đều đã khô thành muối, sờ lên xào xạo. Thời Dư hoàn toàn không chịu nổi cảm giác này, không nói hai lời đã chạy vọt vào xối nước lạnh. Đến khi tắm xong, cậu mới mang rong biển đi rửa qua, để cho chúng không xoắn lại với nhau, cắt thành miếng bằng khoảng hai ngón tay, rửa qua nước ấm, thêm một lần nước lạnh nữa, bỏ thêm dầu muối giấm tỏi trộn lẫn, biến thành một món thức ăn nguội tuyệt vời.

Hai con ghẹ chấm cho vào nồi, thêm chút bánh tổ, tỏi băm xào chung với nhau, đậu phộng cho vào chảo ngập dầu để chiên. Cứ thế là xong món mặn, đồ nhắm cũng đã đủ cả. Thời Dư bưng đồ ăn vào phòng khách, quay quạt điện vào đậu phộng thổi phù phù. Đậu phộng mới lên từ trong chảo dầu khá là mềm, phải để nguội mới vừa giòn vừa thơm được.

Làm xong tất cả những thứ này, Thời Dư thỏa mãn thở phào, mở chai fanta vị táo xanh, máy điều hòa nhắm ngay thân thể cậu, rồi tìm được một bộ phim Mỹ đang hot, mở lên – cuộc sống đầy đủ!

Bữa cơm hôm nay ăn cũng ngon hơn bình thường!

Đến khi Thời Dư dọn dẹp xong bàn ăn, lại không nhịn được đi vào xối nước lạnh. Đang tắm được một nửa, cậu bỗng nghe thấy chó ngốc hệ thống nhàn nhạt nói trong đầu cậu: [Anh bạn, lát nữa cậu tắm xong, khi mở cửa cẩn thận chút.]

[...?]

[Cá lạc vượt ngục rồi, bây giờ đang ở bên ngoài phòng tắm của cậu, dán vào khe cửa, xíu nữa khi cậu mở cửa nó sẽ đúng lúc nhào tới.]

[...] Thời Dư im lặng một hồi lâu mới mắng một câu: [Trời ơi, cậu không thể nói cho tôi biết sớm hơn một chút à?]

Hệ thống gửi một cái nhãn dán gấu mèo hút thuốc lá trong đầu cậu, trả lời: [Vừa nãy tôi thấy nó bật lên còn tưởng nó không ra nổi, kết quả vừa quay đầu đã chạy tới bên cạnh cậu. Chuyện này không thể trách tôi được, tôi đã cố lắm rồi!]

[Anh bạn.] Thời Dư vừa đưa đầu tới dưới vòi hoa sen để rửa sạch bọt trên mặt, vừa nói chuyện với đối phương: [Cậu chắc chắn không liên lạc với công ty mẹ để đổi phần cứng khác cho cậu chứ? Một ngày phải dọn tệp rác ba bốn lần, lại còn lag, có phải máy chủ của cậu là Ubisoft không? À không đúng, thế thì bôi nhọ Ubisoft quá, mặc dù máy chủ của nhà đó làm bằng khoai tây, nhưng tôi cảm thấy có khả năng cậu là quả lê hoặc quả táo cơ.]

Hệ thống bày tỏ: [Chờ khi cậu thăng lên ao cá cấp hai, tôi sẽ bảo công ty chính đổi phần cứng khác cho tôi... Dựa vào cậu cả đấy! [Cuộc sống không dễ dàng, meo meo thở dài.jpg]]

[Vậy thì gọi ba ba nghe chơi coi?]

[Ấy! Con trai của ta!]

[Cút!]

Thời Dư rút cái khăn lông ra lau sạch thân mình, may là trong nhà vệ sinh còn có cái kẹp gắp than, lần trước chuẩn bị để dọn dẹp rác rưởi sinh hoạt. Cậu để cái kẹp gắp dưới vòi hoa sen rồi gội gội đầu, lại còn thoa sữa tắm lên tắm. Sau khi làm xong hết tất cả những thứ này mới đi tới cạnh cửa, hỏi: [Bây giờ con cá lạc đâu rồi?]

[Ở bên cạnh cửa, khi cậu đi ra thì cẩn thận một chút, chắc là không cắn được cậu đâu.]

Thời Dư gật đầu một cái, trong bụng đếm một hai ba, vặn tay nắm cửa mà lại không mở ra được, thế là một đạp đạp bay cảnh cửa ra. Ngay sau đó cậu thấy một cái bóng màu trắng bỗng dưng vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không, sau đó đập trúng vách tường nhà cậu, cuối cùng trượt xuống từ trên tường.

Con cá lạc kia trợn trừng mắt giãy giụa hô hấp hai cái, biểu diễn một màn qua đời ngay tại chỗ.

Hệ thống: [...]

Thời Dư: ...

[... Cậu có cần dùng lực mạnh đến vậy không?] Giọng nói của hệ thống hơi lung lay: [Chẳng qua nó chỉ là một bé cá lạc vô tội mà thôi.]

Thời Dư lãnh khốc vô tình tiến lên phía trước dùng kẹp chọc chọc nó vài cái, sau khi chắc chắn nó đã chết thì nói: [Nếu như nó cắn tôi thì sẽ chẳng vô tội một chút nào cả... Dù sao thì chết sớm hay chết muộn thì cũng phải chết, cứ thế đi.]

Hệ thống: [Yêu cầu của nhiệm vụ chi nhánh là còn sống...]

Thời Dư: [... Con mẹ nó sao cậu không nói sớm?!]

Hệ thống sụp đổ nói: [Sao tôi biết được sẽ dùng một đạp tiễn nó về miền cực lạc chứ!]

Thời Dư ném con cá lạc lại vào trong thùng nước, bày tỏ: [Tôi méo cần biết, cậu xem rồi làm đi.]

[...] Hệ thống quét một đống mã lung tung trong đầu Thời Dư, còn phát ra tiếng ầm ầm như máy chủ vận hành quá mức, hồi lâu sau mới nói: [... Mợ nó, suýt chút nữa thì bị hệ thống chính bắt, hù chết ba ba rồi... Chúng ta đổi nhiệm vụ chi tuyến khác nhé? Phần thưởng kém hơn cái kia một chút, nhưng cũng đủ để hôm nay cậu thăng lên ao cá cấp một.]

[Cũng được.] Thời Dư biểu thị sự đồng ý. Chỉ cần hôm nay có thể thăng lên ao cá cấp một thì nhiều hay ít hơn một chút cậu cũng không có ý kiến gì.

Mọi người đều là kẻ làm thuê mà, không muốn làm khó lẫn nhau, vui vẻ cho qua thôi.

[Ok ~ Tư thế đạp bay cửa của người chơi [Thời Dư] cực kỳ phong độ, kích hoạt kỳ ngộ chi nhánh [Chịu chết đi! Cá lạc!], gϊếŧ chết cá lạc nhận được token x250, [Cá lạc kho kỳ lạ] x1.]

[Nhiệm vụ kỳ ngộ chi tuyến [Chịu chết đi! Cá lạc!] đã hoàn thành, người chơi [Thời Dư] nhận được token x250, [Cá lạc kho kỳ lạ] x1.]

Thời Dư vừa nhìn vật phẩm nhảy vào trong túi ba lô trên mặt tiếp xúc giả tưởng, vừa kiểm tra danh sách cần để thăng cấp ao cá cấp một, vừa nói: [Đồ búp bê Nga*.]

*Cái cụm 4 chữ này là ngôn ngữ mạng, chỉ hành động lặp đi lặp lại vô tận như mấy con búp bê Nga (App TYT)

[Tài liệu của hệ thống, tôi cũng chẳng còn cách nào khác.] Hệ thống chỉ huy một cái nút ấn thăng cấp nhảy ra trên mặt tiếp xúc giả tưởng, nhắc nhở: [Mau, đồ đủ rồi, thăng lên ao cá cấp một đi! Xoa xoa tay.jpg]

Thời Dư đáp một tiếng, vươn tay nhấn nút ấn thăng cấp.

Trong phút chốc, trước mắt cậu có pháo hoa nổ tung.

Pháo hoa – thật!

Cậu đứng ở bên cạnh cửa sổ nhà mình, trên bầu trời đột nhiên nổ tung vô số pháo hoa, hoặc là do hệ thống làm, hoặc là trùng hợp. Giọng nói kích động của hệ thống vang lên: [Khắp chốn mừng vui! Chúc mừng người chơi [Thời Dư] hoàn thành xây ao cá cấp một, thăng cấp thành chủ ao của ao cá cấp một!]

[Bởi vì bạn là người chơi thứ 9999 của hệ thống, bạn sẽ được tặng một phần quà đặc biệt là [buff kỳ ngộ], người chơi được buff sẽ phải kích hoạt nhiệm vụ kỳ ngộ trong vòng 24 giờ! Chúc mừng! Phần thưởng sẽ được gửi đến trên người bạn trong vòng 24 tiếng nữa, không cần tự khởi động, xin bạn hãy chú ý thời gian hiệu lực.]

Mấy lời này toàn là hệ thống nói nhảm, thứ chân chính cần phải chú ý thật ra là ao cá của cậu. Hệ thống hiện lên tin nhắn nhắc nhở trên mặt tiếp xúc giả tưởng, Thời Dư liếc nhìn vật phẩm tiêu hao bên trên, bao gồm xi măng đã tồn tại trong kho hàng của cậu từ lâu, gạch khối, sơn chống nước vân vân, nhận được chính là một gói quà ao cá cấp một.

Tin nhắn chú thích của gói quà ao cá hiển thị Thời Dư có thể quy hoạch vị trí ao cá để sử dụng trong phạm vi bản đồ, tự động xảy đựng một cái ao cá xong, giấy chứng nhận và thủ tục tương ứng đều nhận đủ, không cần Thời Dư phải bận tâm. Ngoài ra còn ngẫu thêm tặng thêm cá con x100, thức ăn mà cá nào cũng thích x100, một phần có thể cung cấp cho một trăm cá con ăn một ngày, có thể nói là cực kỳ có lương tâm.

Hệ thống cười hê hê thô bỉ, âm thầm chỉ điểm cho Thời Dư: [Anh bạn à, tôi nói cho cậu biết nè, ngàn vạn lần cậu đừng mang thức ăn cho cá này cho cá con ăn, trộm dùng thứ này lúc câu cá được lắm đó. Tôi đã âm thầm xem qua cách điều chế, thứ này giống y hệt với mồi câu cá vạn năng mà hệ thống bán 1000 tệ một phần. Trước hết cậu đừng đã vội mở cá con, đến lúc đó mua chút thức ăn cho cá bình thường cho ăn là được rồi. Cái thức ăn cho cá này, cậu hãy lấy đi câu cá, phối hợp với buff kỳ ngộ vào ngày mai của cậu, tuyệt đối có thể ra con cá lớn!]

[Còn có chuyện kiểu này nữa hả?]

[Haiz, tôi lừa cậu làm gì? Thức ăn cho cá này siêu siêu khó lấy được, chỉ nhận được trong gói quà thăng cấp thôi, muốn mua thì cậu cũng chỉ có thể mua mồi câu cá vạn năng đó.] Hệ thống nói tiếp: [Hoặc là ngày mai cậu vẫn chưa dừng vội, bây giờ cậu cũng không có được kỳ ngộ quá cao cấp, cất đi đợi đến sau này cậu thăng lên ao cá cấp bảy cấp tám rồi hẵng dùng. Đến lúc đó xuất hiện cá gì cậu cũng có thể nắm vững đánh vững, không phải là tuyệt vời quá hay sao?]

[Vậy không phải là tôi gian dối sao? Cậu...]

Thời Dư còn chưa nói hết, đã thấy hệ thống gian manh nói: [Tôi cũng có thua thiệt gì đâu, í hi hi hi.]

Thời Dư không nhịn được gửi một nhãn dán ngầm kiểu ý nhau cho hệ thống ở trong đầu, hệ thống cũng gửi lại một cái cho cậu, hai người dùng nhãn dán đạt thành sự kết nối tốt đẹp.

Thời Dư tắt mặt giao diện đi, định ngày mai tìm thời gian thử xem đặt ao cá ở chỗ nào thì ổn. Đúng vào lúc này, cậu đột nhiên ngửi thấy một mùi vừa thơm vừa thối, chính là cái kiểu rõ ràng rất thơm, nhưng lại khiến người ta cảm thấy hơi ghét, đến khi ngửi kỹ càng hơn lại cảm thấy thơm quá mức, nhưng lại không phải mùi thối của sầu riêng hay đậu hũ thối gì đó, tóm lại cực kỳ quái lạ.

Cậu men theo mùi hương đi để nhìn lại, thì thấy trên mặt bàn vốn trống không bỗng bày một cái đĩa sứ dài và lớn. Con cá lạc vừa chết không nhắm mắt kia đã hóa thân thành cá lạc kho nằm trên đó. Thời Dư đi lên phía trước nhìn xem giới thiệu vật phẩm.

[Cá lạc kho kỳ lạ.]

[Một trong các phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ kỳ ngộ [Chịu chết đi! Cá lạc!]. Trước khi chết con cá lạc này phải chịu sự giày vò không nên có, nên để lại một loại mùi kỳ lạ trên thân thể nó, dẫn đến sau khi được chế biến thì tạo thành “Cá lạc kho kỳ lạ này”.]

[Người ăn vào có xác suất đạt được một buff ngẫu nhiên nhất định.]

[Đánh giá của người làm ra: Èo, cái vị kỳ quái gì thế này!]

[Đánh giá của hệ thống: Dù tôi có chết cũng sẽ không ăn đâu!]