" Không , con không đồng ý " Liễu thét lên với cha mình
" Cha mẹ đặt đâu con ngồi đó , không được cãi . Cha chỉ kêu bây qua lại với cậu Long cho hai đứa tìm hiểu nhau thôi " cha cô nhỏ giọng nhầm khuyên ngăn cô .
Hết nhìn má mình rồi cha không ai chịu hiểu . Mặt cô uất ức lên tiếng
" Con thích anh Ngọc sao cha đuổi ảnh về , còn đánh ảnh nữa " cô lơ đi chuyện của mình với cậu Long
Nghe đến đây giọng ông ấy ra vẻ tức giận
"Thích ai cũng được trừ nó , cha đánh nó thì sao bây xót cho nó hả ? Một thằng đầu đường xó chợ , không cha không mẹ nghèo kiết xác như nó thì làm ăn gì " đến đầy Liễu cũng biết cha mình khinh thường Ngọc đến cỡ nào . Mang tiếng là thầy đồ mà có suy nghĩ ấu trĩ . Định lên tiếng trả lời má cô bèn kéo kéo tay cô rồi lôi vô phòng .
" Bây đừng cãi cha bây , cha bây nói đúng cha mẹ đặt đâu con ngồi đó " thấy Liễu định lên tiếng má coi mặt nhăn lại
" Không cãi " rồi đi ra khỏi phòng .
Liễu chợt òa khóc trong phòng , mấy hôm trước còn bình thường hôm nay cha má cô khác hẳn . Cấm cô không được gặp Ngọc nữa . Tim chợt đau nhói lên , tiếng khóc nối liền nhau .
Ở ngoài cha má Liễu đều nghe nhưng làm lơ đi . Rót cho mình chén trà một hơi uống hết
Khóc nhiều quá cô cũng ngủ thϊếp đi . Trong mơ Liễu thấy mình cùng Ngọc đều khoác chiếc váy màu trắng tà áo rộng trong rất đẹp và tinh xảo , chiếc váy này cô chưa thấy qua bao giờ . . Ngọc là con gái tóc dài ngang vai xõa ra trong rất xinh đẹp , Ngọc nắm tay cô bước vào trong nhà . Có quan viện hai họ má của Ngọc hiền hòa nhân hậu phía sao là em trai của Ngọc tuy bận đồ hơi kì lạ nhưng lại rất giống Ngọc luôn cười cười nhìn hai người .
Cha má cô thì đang ngồi bên trái của bàn dài cười nói vui vẻ với họ hàng khách khứa . Cô và Ngọc nắm tay nhau trao nhẫn cưới dưới sự vỗ tay và tiếng chúc phúc của mọi người .Giấc mơ dần dần mơ hồ rồi trắng xóa đi . Liễu lại chìm vào cơn mộng khác , cơn mộng này mờ nhạt hơn . Cô với cậu Long đám cưới ai cũng tươi vui , Long nắm tay cô dìu vào xe, khi quay đầu lại có một người đứng ở góc nhà nhìn cô với đôi mắt đượm buồn rồi trắng dã miệng há to sau đó biếng thành cái bóng đen rồi lao theo
Do quá sợ cô chợt tỉnh giấc lưng đầy mồ hôi tim đây liên hồi . Ngoài trời cũng đã tối om nhớ lại giấc mơ đôi mắt của Liễu trở nên vô hồn trống rỗng . Cả hai giấc mơ đều quá chân thực chỉ là sao lại kì lạ đến thế .
Bỗng tiếng đập cửa vang lên khiến cô giật mình . Là má thấy cô ngủ lâu quá nên kêu cửa rồi gọi ra ăn cơm .
Tâm trí không còn nên cũng không thấy đói , cô lại nằm xuống nhắm mắt mong sẽ mơ lại giất mơ đầu tiên khi cô vui vẻ hạnh phúc bên Ngọc . Môi cong lên cuộn mền lại cô ôm chúng vào ngực rồi vào giấc .
Ở bên này Bích Ngọc cứ nằm lăn qua lăn lại trên giường tre , trong đầu đang nghĩ cách làm sao tiếp cận được Liễu nói chuyện với em ấy . Cách đầu tiên là chờ Liễu ra chợ bán nhưng không thả thi có lẽ cha Liễu cũng tính toán hết rồi . Cách thứ 2 là nhờ thằng Cò làm chổ dựa cho cô leo vào nhà trong đêm . Cách thứ 3 là gì không kịp nghĩ nữa bụng đau quặn lên không nghĩ tới khi xuyên đến đây cô lại đau bụng ở kì kinh nguyệt . Khi ở hiện đại chuyện này đối với cô rất bình thường chỉ là trên người có thêm phụ kiện . Đêm thì lạnh , bụng thì đau phải chi có Liễu kế bên ôm thì tốt rồi nghĩ thế Ngọc tặc lưỡi " chách chách" đầy tiếc nuối .
" Chuẩn bị đến đâu rồi , bây coi mà làm cho ổn thỏa " Long ngồi vắt chéo chân lên bàn , nhịp nhịp bàn chân
" Dạ ổn thỏa rồi cậu , chỉ cần đem đi là xong "
" Chưa " nhìn xuống tờ giấy hóa đơn do gia đinh đươc đến , cậu gật gật đầu rồi móc tiền đưa cho .
Nhìn đồ mình mua được đặt ở khắp sân , cậu khẽ cười rồi sờ sờ vào chúng .
Sắp tới cậu sẽ cưới vợ , sau này nhà sẽ có thêm cô vợ đẹp rồi sau nữa sẽ có thêm con xinh viễn tưởng gia định thật hạnh phúc .
Đã nói với cha ma vài bữa nữa qua nói chuyện với người ta đặng mà có con dâu trong nhà . Càng nghĩ cậu càng vui nụ cười trên môi càng đậm
" Cậu làm gì mà ngồi cười một mình vậy cậu ba " người phụ nữ từ phía sau lên tiếng rồi đặt tay lên vai cậu
" Sắp có vợ nên vui đó đa " gạt đi tay đối phương , không thèm liếc mắt nhìn đến Long đứng lên khoang khai rời khỏi
Người phụ nữ phía sao lâm lâm nhìn cậu đi xa đôi mắt buồn tủi , cắn cắn môi rồi đi vào nhà . Tấm thân mỏng manh vô lực phất ra nỗi u buồn khi biết người mình yêu đi sẽ lấy vợ
" mà người đó là ai " đặt ra dấu chấm hỏi , lắc đầu cho qua . Dù sao cũng là chuyện của người ta cưới về cũng kêu mình bằng má .