Tôi Lại Phá Tan Quái Đàm Học Đường Rồi

Chương 16

Từ Hạ Tri kéo Khuất Gia Lương lại, nhưng Khuất Gia Lương vẫn lườm Trình Dương: "Cao thượng quá, sao không chết thay họ luôn đi."

Cái từ "chết" này cực khó nghe, động thẳng vào dây thần kinh của người khác.

Chu Linh Linh cũng đặt bát đũa xuống, Trình Dương vẫn luôn kính trọng hai đàn anh, cho nên cô nói giúp Trình Dương: "Không muốn đồng đội chết là sai sao?"

Khuất Gia Lương nói: "Tôi có nói vậy đâu?"

Chu Linh Linh: "Đúng rồi, ý của anh là muốn bọn tôi chết còn anh thì sống."

Khuất Gia Lương trừng mắt với cô.

Lý Dĩnh sợ hãi kéo kéo góc áo Chu Linh Linh: "Linh Linh, đừng nói nữa."

Trong lúc hỗn loạn, Tần Châu đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng 103.

"Mấy người lại tranh luận cái gì?" Tần Châu liếc mắt một cái, tất cả mọi người đều im bặt, "Mấy người đã tìm được manh mối gì chưa? Chưa thì câm miệng."

Tất cả mọi người không dám cãi lại hẳn, ai nấy đều cúi đầu, Tần Châu nói: "Lâm Dị tìm được manh mối rồi, dỏng tai lên mà nghe cho rõ đây."

Sau đó, hắn di chuyển sang một bên, để lộ ra Lâm Dị đang đứng phía sau.

Đây là cách xuất hiện khoa trương mà nhóc thiên tài đã nghĩ ra.

Mọi người ngạc nhiên nhìn Lâm Dị, ít ra thì đấy là biểu cảm trên gương mặt.

Chỉ có một người trong số họ khẽ vuốt ve chiếc đũa, nhẹ nhàng cảm nhận độ sắc của nó. Đầu đũa không quá nhọn, nhưng không khó để đâm thủng mắt của con người, hoặc chỉ cần dùng một chút lực, chiếc đũa có thể đâm thẳng qua sau gáy.

Cả Lâm Dị và Tần Châu đều đang lặng lẽ quan sát năm người trong phòng 103, Khuất Gia Lương, Từ Hạ Tri, Trình Dương, Lý Dĩnh và Chu Linh Linh. Thật ra Lâm Dị vẫn không thể quen với việc bị người ta nhìn chằm chằm, đặc biệt là mấy loại ánh mắt mắt chứa đựng nhiều cảm xúc, cậu cắn răng nói: "Tối hôm qua nó đã tìm tới tôi."

Lời vừa dứt, Trình Dương lập tức "Đệt mẹ", những người khác cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi, ánh mắt trở nên mất kiên nhẫn. Họ thực sự muốn biết đêm qua Lâm Dị đã trải qua những gì, quan trọng hơn cậu đã làm thế nào để sống sót.

"Quy tắc tử vong là "không được cho thứ đó tiến vào phòng". Nếu cửa sổ mở, có nghĩa là mấy người đã bị quy tắc tử vong nhằm làm mục tiêu. Tuy nhiên, miễn là tìm được cách ngăn cản NPC chui vào từ cửa sổ, mọi người có thể thoát chết."

Lâm Dị vừa dứt lời, tất cả mọi người đều đứng ngồi không yên, bọn họ không rõ cánh cửa sổ trong phòng đang bị rèm che lại mở hay đóng.

Vì vậy, năm người trong phòng 103 đang chuẩn bị quay lại phòng để kiểm tra, Khuất Gia Lương và Từ Hạ Tri đều đã đứng dậy. Đúng lúc này, Lâm Dị nói: "Nhưng có một tin xấu."

Trình Dương hết cả hồn, vẻ mặt không nhịn được: "Hả? Anh Lâm Dị, anh nói liền mạch không được hả!"

Lâm Dị đưa mắt nhìn cậu ta, rồi quan sát những người khác.

Cậu không phải chuyên gia phân tích biểu cảm, nhưng từ sau khi cha mẹ mất khả năng giao tiếp sau vụ tai nạn, cậu chỉ có thể cố gắng phân biệt những gì họ đang cố thể hiện qua gương mặt cứng nhắc ấy.

Cũng bởi vì thế nên đêm đầu tiên, cậu mới dễ dàng nhận thấy sự phòng bị và thận trọng qua biểu hiện của Tần Châu.

Tần Châu cũng tin tưởng vào năng lực của cậu, vỗ vỗ vai Lâm Dị rồi xoay người rời khỏi phòng 103, trực tiếp đi đến phòng trực ban tìm kiếm manh mối từ lão quản lý.

Lâm Dị vừa nói, vừa quan sát.

"Khi một quy tắc tử vong trở nên vô hiệu, quy tắc tử vong mới sẽ xuất hiện, nhưng quy tắc trước đó sẽ không mất đi..."

Sau khi Trình Dương nghe được tin tốt rồi tiếp tục đến tin xấu, vẻ mặt đang mừng rỡ của cậu ta chuyển sang vẻ bất ngờ kinh ngạc theo bản năng, bởi vậy nên biểu cảm có hơi kì lạ.

Trình Dương không có vấn đề.

Khuất Gia Lương mấp máy môi, muốn hỏi mọi chuyện cụ thể hơn. Nhưng trên mặt hẳn lộ ra vẻ áy náy, chắc là lúc cậu với Tần Châu không có mặt ở đây đã nói linh tinh gì rồi nên mới khiến Khuất Gia Lương đang muốn nói gì đó lại ngượng ngùng nên hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn mình.

Khuất Gia Lương không có vấn đề.

Từ Hạ Tri, người ở cạnh Khuất Gia Lương, tên này khá ít nói, mỗi lần Khuất Gia Lương cãi nhau với người khác, anh ta sẽ tiến lên ngăn can Khuất Gia Lương. Lâm Dị nhìn ra người này không phải là muốn duy trì bầu không khí hòa thuận, thân thiện, mà chỉ không muốn Khuất Gia Lương xảy ra xung đột với những người khác trong Thế giới Quy tắc, anh ta trông thì như đang thuyết phục Khuất Gia Lương nhưng thực chất là để bảo vệ chính mình.

Từ Hạ Tri khá thủ đoạn.

Nhưng vào lúc này, Từ Hạ Tri nghe tin xong thì phản ứng đầu tiên mà anh làm chính là liếc mắt nhìn Khuất Gia Lương, sau đó ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Lâm Dị và Khuất Gia Lương như đang suy nghĩ gì đó, có vẻ anh ta đang cân nhắc độ đáng tin của Lâm Dị.

Thủ đoạn nhưng lại muốn bảo vệ người khác, phản ứng của Từ Hạ Tri bình thường.

Từ Hạ Tri không có vấn đề.

Còn lại hai cô gái, Chu Linh Linh dũng cảm hơn Lý Dĩnh. Bởi vì chỉ có hai đứa con gái trong số bảy người, Chu Linh Linh đã đưa tay ra nắm tay Lý Dĩnh để an ủi cô.

Lâm Dị nhìn thấy Chu Linh Linh đang nằm chặt tay Lý Dĩnh, nói là để an ủi Lý Dĩnh nhưng thực chất là đang tự tìm cho mình cảm giác an toàn.

Chu Linh Linh không có vấn đề.