Mẹ Kế

Chương 45

Dì hôm nay mặc cái cái áσ ɭóŧ màu xanh da trời, ôm sát hai bầu vυ' để lộ cả cái dây ở bên trong cái áo màu trắng. Tôi thích không chịu được nhưng người cũng mỏi vì làm với Hằng tối hôm qua.

Khẽ vào trong nhà tôi với dì Minh nói chuyện một lúc rồi tôi đi chơi cùng mấy đứa bạn. Trưa về thì cũng đã thấy thức ăn bày sẵn trên bàn rồi. Vừa ăn thì dì Minh cũng nói chuyện:

– Chiều hôm nay con về nhà dì cùng dì nhé, được không?

Tôi cũng hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng mỉm cười mà nói:

– Được chứ ạ, con cũng muốn đi đâu chơi một chút cho nó khuây khỏa, ở nhà một mình như thế này chán lắm dì ạ, không thích một tí nào cả.

Tôi nói như vậy thì dì Minh cũng mỉm cười gật đầu. Ăn xong thì tôi cùng dì nghỉ trưa một chút rồi cùng dì về nhà dì. Ngôi nhà của bố mẹ dì cũng không to lắm, nhưng vườn khá là rộng. Những cây vυ' sữa xòe cành lá sum suê mát rượi.

Bố mẹ dì cũng còn khá là trẻ. Tôi vừa vào đã mỉm cười mà chào rồi làm quen thân luôn. Bố mẹ dì lúc đầu cũng không thích tôi vì tôi là con riêng, nhưng sau thấy tôi như vậy thì ông bà cũng coi tôi như cháu trong nhà vậy.

Mẹ của dì bảo tôi:

– Cháu thích ăn vυ' sữa thì ra ngoài vườn trèo lên cây mà vặt, cây cao đấy, cẩn thận không ngã!

– Vâng ạ, cháu cũng muốn trèo vặt cho bà một ít!

Nói xong thì tôi cũng ra vườn mà trèo lên cây, công nhận là vυ' sữa khá là sai, quả cũng to vô cùng. Tôi cố gắng vặt chỉ một lúc thôi thì cũng đã đầy cả rổ rồi. Vừa xuống nhìn cái rổ vυ' sữa đầy thì bà cũng mỉm cười mà nói:

– Vặt nữa đi cháu, ăn không hết thì cầm về, thỉnh thoảng nghỉ học thì sang chơi với ông bà cho vui nhé!

– Vâng ạ, cháu rỗi là cháu sang mà!

– Trời cũng tối rồi, Minh với cháu ở lại ăn cơm rồi hãy về!

Tôi khẽ gật đầu đồng ý, dì Minh thấy tôi như vậy thì cũng thích thú lắm lên cũng khẽ ở lại. Bà gϊếŧ gà mà làm cơm cho tôi ăn. Tôi biết là dì Minh nói cho bà là thích gà rán lên bà rán cho tôi một đĩa khá là to.

Nhìn tôi ăn ngon lành thì bà cũng nói:

– Cháu thấy ngon thì ăn nhiều một chút, khi nào rỗi qua nhà bà lại rán gà cho ăn.

– Vâng ạ, gà rán của bàn ăn ngon thật đấy!

Tôi nói thế rồi cũng gắp vào bát của mình, đồng thời cũng gắp cho dì Minh và cho ông nữa. Mọi người ăn với nhau vui vẻ. Tôi ngồi nói chuyện với ông bà đến muộn thì mới cùng dì Minh đi về nhà.

Ngồi sau dì Minh thì tôi khẽ đưa chầm chậm hai bàn tay của mình xoa nhẹ nhàng lấy cái bụng của dì mà nói:

– Ông bà dễ tính thật đấy, con không ngờ ông bà lại dễ tính đến như vậy!

– Thì dì đã bảo rồi mà, ông bà dễ tính với ai biết chào hỏi lễ phép thôi, lúc đầu ông bà nghĩ con nghịch ngợm và hư lắm!

– Lại nghĩ xấu về con rồi, mà cũng đúng thật, nhìn con như thế này thì ai mà chẳng bảo lấc cấc cơ chứ!

Nói chuyện như vậy thì tôi càng ngồi sát vào người của dì Minh hơn, đồng thời cũng đưa tay mà luồn vào bên trong tiếp nữa. Bây giờ thì cũng đã gần sát lấy cái bầu vυ' rồi. Thấy tôi đưa tay như vậy thì dì Minh cũng hơi ngoái lại đằng sau mà nói:

– Bỏ tay ra đi Nam, làm như thế này người ngoài đường người ta thấy thì người ta cười chết đấy, bỏ ra đi nào!

– Trời tối muộn như thế này thì làm gì mà còn người đi đường nữa chứ, mà nếu biết thì cũng kệ họ đi, có làm sao đâu.

Tôi nói như vậy thôi nhưng cũng chẳng đưa lên nữa mà cứ ở dưới xoa rồi mân mê cái bụng thon nhỏ. Làn da mát lạnh của dì Minh làm cho tôi thích vô cùng. Chẳng mấy chốc thì cũng đã về đến nhà.