Tôi cũng khẽ luồn chầm chậm tay của mình lên mà vê vê cái núʍ ѵú rồi bóp chầm chậm lấy cái bầu vυ'.
Những cảm giác thích thú không thể nào chịu được nữa. Một lúc sau thì tôi cũng không thể nào chịu được mà phun ầm ầm tϊиɧ ŧяùиɠ vào bên trong cái lỗ l*и của Hằng. Hằng khẽ ngoái lại mỉm cười mà bảo tôi:
– Sao hôm nay ra nhiều thế, mà mới làm có một tí thôi mà đã ra rồi cơ à, chán quá nhỉ!
– Anh làm sao mà có thể chịu được cơ chứ, sướиɠ ơi là sướиɠ, cái lỗ l*и của em làm anh tê hết cả ©ôи ŧɧịt̠ lên rồi còn gì.
Hằng khẽ cười rồi miết chầm chậm cái mu l*и lên gốc ©ôи ŧɧịt̠ của tôi. Những sợi lông đen nhánh của tôi cọ nhẹ nhàng vào cái mu l*и cũng làm cho Hằng thích lắm.
Không lâu sau thì Hằng cũng đứng dậy mà nhấc cái mu l*и của mình lên khỏi ©ôи ŧɧịt̠ của tôi. Dòng tϊиɧ ŧяùиɠ của tôi cũng chầm chậm mà chảy ra thật nhiều. Hằng khẽ mỉm cười mà nói:
– Anh mà ra nhiều thế này, kiểu gì cũng đầy tràn ở trong l*и em, tí nữa về cũng chảy ra cho mà coi:
– Thì càng nhiều càng thích chứ sao, anh cũng muốn cho thật nhiều vào hơn nữa cơ, như thế mới sướиɠ chứ, mà công nhận của em làm anh thích thật đấy!
Chúng tôi mặc quần áo chỉnh tề vào rồi khẽ uống cốc sinh tố, một lúc sau thì đứng dậy, ra tính tiền nước mà đi về, Vừa về đến cổng thì đã nghe thấy dì Minh nói:
– Sao con, đi chơi với người yêu vui chứ hả, nhìn con bé cũng được đấy!
– Hì hì, cũng bình thường mà dì, không vui lắm, ngồi nói chuyện một tí rồi về thôi!
Tôi vào trong nhà nói chuyện với dì Minh và bố một chút rồi cũng đi ngủ. Sáng hôm sau tôi được nghỉ lên ngủ nướng, trưa mới dậy.
Gọi điện cho thằng Tùng thì nó đã đi chơi với My rồi. Hằng thì cũng qua chỗ mẹ chơi, không có ở nhà, chỉ có mỗi bố Hằng ở nhà mà thôi. Tôi gọi thì bác cũng vui mà hỏi han tôi một chút.
Cúp máy xuống đi ra cái sân sau thì tôi thấy dì Minh đang kiễng chân mà phơi mấy bộ quần sao. Nhìn dáng người của dì xinh xắn vô cùng, Hai bầu vυ' căng tròn nẩy lên khi dì cố gắng mà phơi cái áo.
Vạt nắng vàng ở dân làm cho khung cảnh đẹp vô cùng, giàn thiên lý phía góc vườn bây giờ cũng đã nở hoa vàng rồi. Dì Minh phẩy phẩy cái áo làm những tia nước bắn lên, ánh nắng chiếu vào tạo thành cầu vồng nhỏ trông đẹp vô cùng.
Do cái dây phơi khá là cao lên tôi cũng khẽ tiến lại mà nói với dì Minh:
– Thôi dì để con phơi cho, bố với con thường hay để dây phơi cao cho nó lấy nhiều ánh sáng!
Tôi nói như vậy thì dì Minh cũng mỉm cười đưa cái áo cho tôi rồi nói:
– Vậy con phơi hộ dì nhé, à mà chân còn đau không vậy, đi lại bình thường được chưa con?
– Èo, chuyện vặt ấy mà, con khéo đi đá bóng luôn được rồi chứ lại không à, không sao đâu mà dì, tuổi con nhanh lành lắm, à mà bố đâu rồi hả dì?
– Bố đi làm rồi, tình hình là bố đi công tác hai tuần đấy, chỉ có mỗi dì với con ở nhà thôi, không có ai đâu.
Tôi khẽ mỉm cười sung sướиɠ, vì trong hai tuần này là có thể làm với dì rồi, làm được một lần thì chắc chắn là làm được lần thứ hai.
Tôi vừa phơi quần áo vừa tưởng tượng những cái đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể của dì.