Bọn Họ Đều Nói Không Yêu Tôi

Chương 11: Muốn tiểu (H)

Mật Nhụy kẹp chặt chân lại theo bản năng, cửa vang lên một tiếng "rầm" rồi đóng lại.

Từ Ba Ba đi rồi, trong nhà lập tức có vẻ hơi trống vắng im ắng, cũng may tính Mật Nhụy còn tính bình tĩnh. Vừa rồi anh cả chủ động nói chuyện với cô, có lẽ là không tức giận nhỉ?

Bỗng có tiếng chuông trong túi vang lên, cô thuận tay lấy di động ra.

“A, dì Mạc.”

“Tiểu Nhuỵ hả, hôm nay Từ tiên sinh tới đón con đúng không?”

“Vâng, hôm nay ba ba tới đón con, còn dẫn con đi ăn cơm ~”

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Hôm nay Dao Dao sinh bệnh, dì dẫn nó đi bệnh viện, bác sĩ nói khá nghiêm trọng, phải nằm viện ba ngày. Ba ngày này dì sẽ không đến…”

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng ồn ào, hình như là Dao Dao nháo không uống thuốc, tiếng dì Mạc trở nên rất xa nhưng Mật Nhụy vẫn có thể nghe được dì ấy đang ôn tồn trấn an.

Qua một hồi lâu, tiếng dì Mạc mới trở nên rõ ràng: "Tiểu Nhuỵ, thật ngại quá, Dao Dao vẫn giống trẻ con, sợ uống thuốc, còn muốn được dỗ. “

Thật ra Dao Dao cũng chỉ nhỏ hơn cô một tuổi mà thôi.

Mật Nhụy cầm điện thoại, ôn hòa nói: "Không sao đâu dì Mạc.”

“Dì đã nói với Từ tiên sinh về việc xin nghỉ rồi, con nói với Đông Đông thêm một tiếng giúp dì nha!”

Nói xong, bên Mạc Hồng lại vang lên một trận ầm ĩ, vội vàng cúp máy.

Thật tốt.

Mật Nhụy cầm di động, cảm giác có mẹ sẽ rất dịu dàng ~

Cô nhớ đến khi bệnh nặng lúc khai giảng, Từ Hạn Bình đã gấp gáp suốt đêm trở về, ngồi bên mép giường bồi cô thật lâu.

Chờ cô tỉnh lại, hắn lập tức cau mày nhìn cô, hỏi han cô vì sao không mặc quần áo dày hơn, không ăn cơm đầy đủ, vì sao thấy khó chịu mà cũng không nói.

Mật Nhụy nằm trên giường, nước mắt lập tức chảy ra.

Từ Hạn Bình không nói nữa, chỉ dùng chân tay vụng về đút cô uống thuốc, chạy nửa thành phố mua cho cô chén cháo cô thích.

Thật ra Từ Hạn Bình không biết lúc ấy cô khóc không phải ấm ức. Trước kia ở trong núi, khi bệnh cô cũng không khóc, bởi vì khóc cũng vô dụng, không có ai sẽ đến dỗ cô, vậy không bằng tích chút sức dưỡng bệnh.

Có một lần rất khắc sâu trong ký ức là phích nước nóng bị hỏng, một ngụm nước nóng cũng trở thành khát vọng với cô.