Khấu Thiên Thành vô thức cầm ly nước lên, phải đến khi đưa lên miệng hắn ta mới nhận ra nước lạnh trong ly đã được uống hết.
"Ring!" Điện thoại di động đột nhiên vang lên, Khấu Thiên Thành lúc này mới lấy lại tinh thần.
Nhấc điện thoại lên, là Thái Vân Đình.
"Alo, có chuyện gì không?" Khấu Thiên Thành không chút kiên nhẫn.
"Thiên Thành, anh từ lâu đã không tới thăm con trai rồi. Nó rất nhớ anh đấy." Thái Vân Đình trách móc than phiền một cách dịu dàng qua điện thoại.
Thái Vân Đình ở trước mặt Phòng Thư Lan thì có vẻ lợi hại như vậy. Nhưng khi Khấu Thiên Thành vừa trở mặt, cô ta cũng hoàn toàn kết thúc.
Thái Vân Đình lúc trước làm ầm ĩ, phá hoại cuộc hôn nhân của Khấu Thiên Thành và Phòng Thư Lan. Bây giờ bọn họ đã ly hôn. Nhưng mà, đừng nói đến chuyện kết hôn cùng với cô ta. Khấu Thiên Thành căn bản là không muốn cô ta nữa.
Đến cuối cùng, Thái Vân Đình vẫn khóc lóc van xin thừa nhận lỗi lầm của mình với Khấu Thiên Thành. Thật khó để duy trì mối quan hệ yêu đương này.
Tuy nhiên, ngay khi Khấu Thiên Thành vừa trở mặt, hắn ta lại tìm thấy một nữ sinh viên đại học xinh đẹp khác.
Ngô Lệ Trân, một nữ sinh viên đại học chuyên ngành thực phẩm và dinh dưỡng, ban đầu là thực tập sinh tại nhà hàng Trân Tiên. Khi đó, trong nhà hàng đã sớm đã lan truyền tin đồn rằng Thái Vân Đình, một con hồ ly tinh đang bám theo ông chủ. Cuối cùng làm loàn cả gia đình ông chủ lên. Ngô Lệ Trân nhìn không còn trẻ, nhưng cũng rất mưu mô.
Nhân lúc Khấu Thiên Thành bỏ mặc Thái Vân Đình, tìm đúng cơ hội đánh ngang một đòn.
Đợi đến khi Thái Vân Đình van xin Khấu Thiên Thành trở về, đã phát hiện ra kẻ thứ ba Ngô Lệ Trân thì đã quá muộn. Cô ta chạy đi tìm Ngô Lệ Trân gây chuyện.
Ngô Lệ Trân so với Thái Vân Đình còn lớn hơn một tuổi. Cô ta cũng không phải là một người phụ nữ yếu đuối hiền lành như Phòng Thư Lan. Hoàn toàn không để ý đến thể diện, cùng Thái Vân Đình chửi bới nhau ở trên đường phố.
"Một người phụ nữ nông thôn quê mùa không biết xấu hổ, suốt ngày quấn lấy Khấu Thiên Thành, còn bí mật sinh con cho anh ta. Phá hoại gia đình của anh ta. Bây giờ, Khấu Thiên Thành xem cô như kẻ thù, sống chết cũng không muốn kết hôn cùng cô, cái này không phải là do cô gieo gió gặt bão sao?"
Ngô Lệ Trân mắng nhiếc thậm tệ. Thái Vân Đình mất đi lý trí, muốn đánh cô ta giống như đánh Phòng Thư Lan.
Tuy nhiên, Ngô Lệ Trân trong bốn năm đại học đã học Triệt quyền đạo. Dù chỉ là hình thức, nhưng với những pha như vò đầu bứt tóc, cũng đủ để đánh lại Thái Vân Đình rồi.
Vì vậy, tiểu tam cùng với người thứ ba của cô đã xé xác nhau trên đường phố, Thái Vân Đình đã phải chịu đựng rất nhiều. Bị đánh cho mặt mũi sưng lên không nói được câu nào. Trên đường về còn bị người đi đường chỉ chỉ trỏ trỏ.
Mọi người không ngừng mắng cô ta, đồ tiểu tam, con hồ ly tinh, phá hoại gia đình người khác, đáng bị vứt bỏ, xứng đáng bị đánh.
Ngô Lệ Trân ngược lại là hợp tình hợp lý, đã cứu vớt Khấu Thiên Thành ra khỏi móng vuốt của cô ta.
Thái Vân Đình sắp phát điên rồi. Cô ta không bao giờ có thể tưởng tượng được sự tình phát triển đến bước này?
Nhưng, đêm đó, Khấu Thiên Thành không hỏi rõ trắng đen mà gọi điện thoại tới mắng mỏ cô không tiếc lời.
"Thành thật ở nhà chăm con cho thật tốt, nếu còn liều lĩnh ra ngoài quấy rối nữa thì lập tức chia tay."
Chia tay? Cô ta đã hao tổn tâm sức, liều mạng cố gắng. Đứa trẻ cũng đã được sinh ra, Phòng Thư Lan cũng đã bị đánh. Đến cuối cùng không được cái gì, toàn bộ lợi ích đều bị Ngô Lệ Trân lấy đi rồi? Chuyện này là gì vậy?
Kết quả là Thái Vân Đình phải hạ mình, và tiếp tục cố gắng làm hài lòng Khấu Thiên Thành bằng một giọng nói nhỏ nhẹ.
Chính cô ta cũng chưa nhận ra, thắt lưng của cô ta càng ngày càng mềm mại. Giọng nói của cô ta bắt chước theo Phòng Thư Lan một cách vô thức. Cô ta bắt đầu học cách hiền lành độ lượng, trở thành một người phụ nữ không thể sống thiếu Khấu Thiên Thành.
Nhưng cô ta vốn không phải Phòng Thư Lan, Phòng Thư Lan là tính cách mềm yếu bẩm sinh. Người ta có một người cha tốt, trước đây được Khấu Thiên Thành cưới hỏi đàng hoàng.
Thái Vân Đình là cái gì? Cô ta có nên tiến vào l*иg và làm một con chim hoàng yến bị Khấu Thiên Thành chán ghét không?
Kể từ sau khi ly hôn, người đàn ông tàn nhẫn Khấu Thiên Thành nói chia tay là sẽ chia tay thật, nói trừng phạt cô ta là trừng phạt luôn. Một chút cũng không hề do dự.
Thái Vân Đình nhìn thấy bản thân nhợt nhạt và yếu đuối trong gương thì hận không thể đập vỡ tấm gương đó đi. Nhìn lại thấy Phòng Thư Lan đang rất tự tin và rạng rỡ trên TV, cô ta như muốn phát điên lên vậy.
"Tôi hiện tại đang rất bận. Chờ qua khoảng thời gian này, tôi sẽ qua thăm đứa bé." Khấu Thiên Thành lạnh lùng nói.
Thái Vân Đình cũng không nhịn được bật khóc. "Thiên Thành, anh có còn quan tâm đến con trai mình không? Nếu thật sự còn quan tâm, tại sao anh lại không đến gặp nó?"
"Đừng làm ồn nữa, Vân Đình. Tôi mệt gần chết rồi. Hôm nay tôi mới từ Quảng Châu trở về. 6 giờ mới về đến nhà, bây giờ chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt." Một giọng nói thiếu kiên nhẫn phát ra từ điện thoại.
Thái Vân Đình cắn khăn tay nghẹn ngào. Cô ta rõ ràng nghe thấy phía bên kia điện thoại, Khấu Thiên Thành đang xem cuộc thi của Phòng Thư Lan.
Cô ta đang cảm thấy bản thân mình chịu uất ức. Nhưng người đàn ông kia lại càng khó chịu hơn.
"Thái Vân Đình, cô ồn ào đủ chưa? Không phải chính cô cũng đã từng nói, đàn bà khóc lóc sướt mướt làm cho người ta phản cảm sao? Từ khi nào mà cô cũng biến thành người phiền phức như vậy? Nếu cô cảm thấy mệt mỏi khi phải chăm sóc đứa nhỏ. Ngày mai tôi sẽ qua đón nó đi."
Nói xong, Khấu Thiên Thành không đợi cô ta phản ứng lại, lập tức cúp điện thoại một cách thô bạo.
Hắn ta đang uy hϊếp cô sao? Sao hắn ta lại có thể uy hϊếp cô?
Trong mắt hắn ta cô không còn giá trị gì cả, hắn ta nói vứt bỏ cô là vứt bỏ luôn! Bọn họ từ khi nào đã trở nên như vậy?
Thái Vân Đình cuối cùng cũng không nhịn được mà gào khóc.
Đứa bé ở phòng bên cạnh cũng bị cô hù dọa, nó chạy theo cô và bắt đầu khóc thét.
Bảo mẫu vẫn rất có trách nhiệm, nhanh chóng bế thằng nhỏ xuống dưới lầu. Có một người mẹ thô tục và vô tâm như vậy, đứa trẻ này thật quá đáng thương.
Thay vì gắn bó với một người đàn ông đã thay lòng đổi dạ, thì tốt hơn hết cô ta nên chăm sóc con cái như một món quà. Thật không may, ngay cả đạo lý đấy Thái Vân Đình cũng không hiểu được.
Cô ta còn đang mải suy nghĩ tìm cách để giữ chặt Khấu Thiên Thành cho đến chết!