—— Bạn muốn trở thành một đầu bếp giỏi sao?
—— Mỗi người đều có cơ hội thực hiện ước mơ của mình!
—— Sau khi thông qua vòng tuyển chọn, bạn sẽ có cơ hội gia nhập đội ngũ các chuyên gia hàng đầu trong quá trình học kéo dài nửa tháng!
—— Tiến vào top 20, bạn có thể lọt vào trận chung kết trên truyền hình, chiến thắng giành lấy chiếc cúp Đầu Bếp Vàng cùng với 100 vạn tiền thưởng!
—— Vẫn còn chần chờ gì? Chỉ cần bạn đến tham dự! Nếu có hứng thú hãy gọi 22223333x!
Phòng Thư Lan hai mắt đăm đăm xem quảng cáo trên tivi. Không thể phủ nhận, nhìn cái cúp vàng hấp dẫn kia, bà thật sự rất động tâm.
Trở thành một đầu bếp giỏi sao? Muốn, nàng có nằm mơ bà cũng muốn.
Thời niên thiếu của bà, hầu như mỗi một ngày đều muốn chạm vào phòng bếp của bố, nhìn xem sự huyền bí bên trong. Bà cũng muốn được nấu ăn như cha và sư huynh của mình.
Sau này, giấc mơ của bà tan thành mây khói, bà nghe theo lời bố gả cho Khấu Thiên Thành. Kể từ đó, bà chỉ có thể tiếp tục nấu ăn cho những người quan trọng nhất trong căn bếp chật chội của gia đình.
Khi còn trẻ, bà cũng từng nghĩ đến việc cùng Khấu Thiên Thành mở một cửa hàng ăn nhỏ. Dù chỉ cần đứng bên cạnh phụ giúp, bà cũng cảm thấy vui rồi. Đáng tiếc, Khấu Thiên Thành rất có năng lực. Bà hoàn toàn không có cơ hội vào bếp làm việc.
Đến bây giờ, bà đã 37 tuổi. Tuy nhiên không ngừng tự động viên mình, tự nhủ mình phải vui lên và sống thật tốt.
Nhưng bà cũng không dám mơ mộng hão huyền.
Bà chưa bao giờ được đào tạo nấu ăn nghiêm túc một ngày nào. Cổ tay của bà vẫn giống ngày xưa không có sức lực. Kỹ năng thái thịt, tỉa rau củ của bà thậm chí còn không bằng cô con gái mới 16 tuổi. Thật vô dụng, bà biết dùng cái gì để cùng người khác cạnh tranh cúp Đầu Bếp Vàng? Không lẽ thậm chí không vượt qua nổi vòng sơ tuyển ư?
Phòng Thư Lan hít sâu thở dài. Sau đó, trở lại trong phòng bếp nấu cho con gái một nồi canh cá. Bên trong nồi không ngừng bốc hơi sùng sục. Một lần nữa, bà chờ đợi giấc mơ của mình nguội lạnh, một lần nữa chấp nhận hiện thực một cách cam chịu.
Tuy nhiên khi cô quay đầu lại, Khấu Viện Viện đã đứng ở cửa phòng bếp. Nhìn lên cuốn sách nơi số điện thoại đã được ghi lại, vẻ mặt hưng phấn mà nhìn bà.
"Mẹ, con muốn tham gia cuộc thi đấu kia! Con thật sự rất muốn đăng ký! Đến lúc đó, nếu may mắn..., con cũng có thể nhận được chiếc cúp vàng cùng một trăm vạn đó nha!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Khấu Viện Viện vẫn như một đứa trẻ. Đôi mắt của cô ấy lấp lánh với những ngôi sao nhỏ.
Đối mặt với cô con gái như vậy, Phòng Thư Lan không nỡ nói ra lời nào ngăn cản. Cho dù con gái bà có giỏi dùng dao, nhưng nấu nướng vẫn còn cần thời gian dài để trau dồi, thậm chí còn không biết làm sủi cảo. Phòng Thư Lan vỗ vỗ vào đầu Khấu Viện Viện.
"Tốt lắm, con đi đăng ký đi. Dù sao thì con cũng đang nghỉ, không có việc gì làm. Tuy nhiên, đừng ôm hy vọng quá lớn. Đây là một chương trình có sự tham gia của mọi người trong cả nước. Trong dân gian có rất nhiều đầu bếp đều là những cao thủ!" Phòng Thư Lan nhìn Khấu Viện Viện với ánh mắt dịu dàng hạnh phúc. Ít nhất, con gái bà còn có ước mơ, còn dám hướng đến ước mơ đó. Không giống bà. Đến cùng vẫn là một người nhát gan.
Ai ngờ Khấu Viện Viện lại đột nhiên cầm tay của bà."Vâng. Chúng ta không được khinh thường đối thủ, phải luôn coi trọng và học hỏi từ đối thủ của mình. Đến cuộc thi với tinh thần học hỏi và kết thêm được nhiều bạn." Khấu Viện Viện đang nói những từ mà cô vừa ngẫu nhiên đọc được trên TV, cười tủm tỉm nhìn mẹ."Mẹ, chúng ta cùng đăng ký nhé!"
"À? Mẹ không muốn tham gia. Viện Viện, mẹ đi không thích hợp đâu. Người ta nhất định là muốn những đầu bếp trẻ và có kỹ thuật tốt. Mẹ đã già như vậy rồi, lên TV không có gì đáng xem cả." Phòng Thư Lan vội vàng lắc đầu.
"Con còn chưa trưởng thành đây này! Lại để cho con một mình đi tham gia trận đấu. Mẹ có thể yên tâm không?"
"..." Qủa là không yên tâm.
"Hơn nữa, mẹ của con trẻ trung lại xinh đẹp, chẳng giống như 35 tuổi chút nào. Nói không chừng cuộc thi đấu này cần một người xinh đẹp như mẹ đấy!" Cô lặng lẽ nói tuổi của mẹ trẻ hơn một chút.
"Thế nhưng mà..."
"Không có nhưng mà gì nữa. Cứ coi như là mẹ đi theo giúp con tham gia nấu ăn trại hè. Trong khi mẹ rảnh, con cũng rảnh. Mẹ con chúng mình cùng đi tham gia trận đấu. Đợi đến lúc lên TV, chúng ta nhất định là bộ đôi mẹ con tuyệt vời nhất. Đến lúc đó, con dùng dao, mẹ nấu bếp, chúng ta nhất định sẽ làm ra một món ăn khiến ban giám khảo mở rộng tầm mắt."
Khấu Viện Viện dáng vẻ tràn đầy tự tin. Cô còn trẻ tuổi, còn mang trong mình một nghị lực của nghé con mới sinh không sợ cọp. Khấu Viện Viện thực sự có ý định lao về phía trước giành lấy cúp Đầu Bếp Vàng bằng tất cả sự nhiệt tình của mình.
Phòng Thư Lan chỉ nhìn con gái, bà cảm động trước nghị lực và lòng dũng cảm của cô bé. Bà không còn có thể nói ra những lời từ chối con gái mình.
Mặc kệ cuối cùng điều gì sẽ xảy đến với bà? Ít nhất đi trước trải nghiệm một chút xem sao? Coi như là đi cùng con gái!
Hai mẹ con gọi điện thoại đăng ký ngay trong ngày, đồng thời gửi email đăng ký vào hộp thư của nhóm chương trình.
Tất cả mọi việc đều tiến hành vô cùng thuận lợi, họ sẽ tham gia vòng sơ tuyển vào tuần tới.
Khấu Viện Viện đã nói rất nhiều lời động viên Phòng Thư Lan..., như thể chiếc cúp vàng đã nằm trong tay cô ấy.
Vậy nhưng, vừa về tới căn phòng của mình, Khấu Viện Viện lại bất lực tựa vào cửa.
Chẳng lẽ đời này cô rất muốn trở thành đầu bếp sao? Đó là chuyện của vài năm sau, đúng không?
Hiện tại, cô ấy biết rõ kỹ năng nấu ăn của mình ở trình độ nào. Căn bản không thể nào đạt được quán quân Đầu Bếp Vàng. Hơn nữa, cô rất sợ lộ ra bí mật của mình. Công thức 3D trong đầu cô, đến bây giờ cô vẫn chưa biết rõ ràng. Bên cạnh đó, không phải một công thức nào cũng có thể tái tạo hoàn toàn hương vị đó.
Ngược lại, mẹ của cô là Phòng Thư Lan nhiều khả năng sẽ có cơ hội giành được cúp vàng. Khấu Viện Viện thấy đây là cơ hội tốt để mẹ cô xoay chuyển. Khi đó, cho dù nhất thời bỏ lỡ, cũng là bỏ lỡ chức quán quân. Phòng Thư Lan cũng sẽ tích lũy được sự tự tin sau khi thi đấu.
Đến lúc đó, Khấu Viện Viện lại khuyến khích, Phòng Thư Lan nhất định sẽ đồng ý mở một quán ăn riêng. Như vậy là, Phòng Thư Lan lại có nghề nghiệp rồi. Không cần phải đi ra ngoài và làm thử những công việc không phù hợp với bà nữa.
Cố gắng trở thành con gái ngoan, thật sự mệt mỏi hơn so với việc vận chuyển hàng. Khấu Viện Viện dựa vào tấm cửa, tiếng thở dài buồn bã như một ông già.
Ngoài cửa Phòng Thư Lan đột nhiên kêu lên một tiếng: "Viện Viện, mau ra đây uống bát canh mẹ vừa nấu cho con này." Nhưng mà, làm một cô con gái ngoan thật là hạnh phúc vô cùng.
"Ah, con đến rồi. Mẹ." Khấu Viện Viện quét sạch phiền muộn trong lòng, hưng phấn mở cửa chạy ra ngoài.
Cầm lên bát canh nhỏ, món canh cá được nấu thành màu ngà sữa đang còn bốc hơi nóng. Khấu Viện Viện cầm bát ngẩng đầu lên nhấp một ngụm, vị ngọt đậm đà thơm ngon tràn ngập cả cổ họng. Cảm giác như một con cá sống đang nhảy múa trong khoang miệng.
"Viện Viện, con uống chậm lại một chút, coi chừng bị phỏng."
Khấu Viện Viện không thể dừng lại được. Trực tiếp uống cạn bát canh cá nóng hổi, cả người ướt đẫm mồ hôi. Đó là một cảm giác rất tuyệt vời.
Toàn thân cô ấm áp, nhìn Phòng Thư Lan với vẻ mặt biểu lộ tình yêu thương. Trong lòng cô có một cảm giác hài lòng và mãn nguyện khó tả.
Đây là điều mà trong cuộc sống trước đó của cô, phấn đấu nửa đời mà vẫn không có được. Đời này, góc trống trong tim cô đã được Phòng Thư Lan lấp đầy hết bát canh này đến bát canh khác.