Khi cô đi ra ngoài, cô vẫn nhìn thấy Giang Ngộ đang ngồi ở cạnh giường đợi cô. Vừa nhìn thấy cô đi ra, Giang Ngộ liền ngẩng đầu nhìn cô.
Lục Chi cảm thấy rất xấu hổ, cô không biết nên nói cái gì, dù sao đi chăng nữa thì cô và anh cũng chưa hề có tình cảm với nhau, trước kia cũng chưa từng lên giường, hình như chuyện lớn nhất mà hai người từng làm chính là… Hôn môi?
Cũng không biết chuyện này có được tính không?
Buổi xem mắt vừa kết thúc, ngày hôm sau Giang Ngộ đã nhắn tin Wechat mời cô đi ăn cơm, anh còn nói với cô rằng anh đã mua vé xem phim, 9 giờ tối bắt đầu chiều, không biết cô có muốn đi cùng anh không.
Lúc đó Lục Chi càng có hảo cảm với anh hơn, cô cảm thấy người đàn ông này chuẩn bị kỹ càng đến vậy, sao cô lỡ từ chối được chứ?
Khi trở về nhà, cả đêm cô đều trăn trở suy nghĩ đến Giang Ngộ, cô chưa bao giờ gặp một người đàn ông nào tốt đẹp đến như vậy!
Thấy Giang Ngộ không liên hệ lại nữa, cô còn tưởng người ta không để ý đến mình. Nhưng sau đó Giang Ngộ lại gửi cho cô một tin nhắn, suýt chút nữa khiến cô kinh ngạc đến chết đi sống lại.
Anh mời cô ra ngoài ăn tối và đi xem phim, anh sẽ tới đón cô, lúc hai người đi xuống xe, Giang Ngộ còn nắm lấy bàn tay của cô một cách đầy tự nhiên.
Sau khi đính hôn xong, hai người đã thử hôn môi, hai ba ngày trước anh chỉ dám dắt tay cô. Sau khi hai nhà tổ chức đính hôn xong, anh nhận nhiệm vụ đưa cô trở về nhà, thời điểm hai người đang ngồi trên xe, anh còn không nhịn được hôn lên miệng của cô một cái, nụ hôn này giống như chuồn chuồn lướt, vẫn rất có quy củ.
Sau đó chính là đêm nay…
Lục Chi chưa có bạn trai nên cô cũng không biết phải làm chuyện đó như thế nào.
Cô không hề có kinh nghiệm trong chuyện này, mặc dù cô đã xem không ít những đoạn video ngắn, nhưng vẫn chưa lần nào được áp dụng vào thực tế nên cô vẫn không dám chủ động.
Nhìn thoáng qua thì thấy Giang Ngộ cũng rất bối rối, không biết nên bắt đầu như thế nào.
Một người đàn ông ưu tú như anh nói chưa từng có bạn gái thì chẳng có ai tin cả, bây giờ mấy người trẻ tuổi yêu đương, làm mấy chuyện đó là bình thường, Lục Chi cũng hiểu rất rõ.
Nhưng tình trạng của hai người hiện tại, thật là xấu hổ nha.
Giang Ngộ cũng cảm thấy rất xấu hổ, anh vẫy tay với cô, sau đó nói. “Lại đây.”
Vừa nghe anh nói như vậy, Lục Chi liền bước từng bước nhỏ đến bên cạnh Giang Ngộ, sau đó ngồi lên trên giường.
Giang Ngộ nhìn cô ngồi xuống, sau đó anh trực tiếp đè cô xuống giường.
Đôi tay giữ chặt khuôn mặt của cô, cánh môi che miệng của cô lại.
Đột nhiên phải nhận một nụ hôn bá đạo như vậy, Lục Chi căng thẳng đến mức phải nhắm mắt để đáp lại nụ hôn của anh.
Đây là nụ hôn đầu tiên của cô, cô cũng không biết phải hôn như thế nào, trông có vẻ vụng về, là Giang Ngộ đã dẫn dắt cô, anh mυ'ŧ lấy đầu lưỡi của cô, sau đó hút sạch nước miếng trong khoang miệng của cô, tiếng thở dồn dập vang lên, anh cắn lên cánh môi của cô, sau đó tiến dần xuống cắn lên cần cổ trắng nõn của cô.
Giang Ngộ để lại rất nhiều loại dâu tây trên cổ của cô, mặt khác một bàn tay không an phận đang cởϊ qυầи áo của cô ra, anh kéo áo trong của cô xuống, hôm nay cô không mặc áσ ɭóŧ, nên một khi chiếc áo trong màu hồng nhạt kia bị kéo xuống, bên trong chính là ngực của cô.
Giang Ngộ cũng nhận ra vấn đề này, anh vừa cởi hết đã nhìn thấy vυ' của cô, anh còn nhìn chằm chằm vào núʍ ѵú ở phía trên, sau khi nhận ra nhìn không đủ thì anh lại dơ tay xoa nhẹ lên đó.
Lòng bàn tay của người đàn ông rất to, bao trọn lấy núʍ ѵú cô mà xoa nắn, Lục Chi bị sờ đến thoải mái, cô nhìn thấy những ngón tay thon dài của anh đang trêu đùa với cặρ √υ' của cô, khiến cô ngượng muốn chết.
Tay của anh đẹp quá.
Lục Chi căng thẳng, hai tay nắm chặt lấy ga trải giường, cơ thể chuyển sang màu ửng hồng.
Sau khi sờ soạng núʍ ѵú được một lúc, Giang Ngộ bắt đầu ngậm lấy núʍ ѵú của cô, sau đó liếʍ mυ'ŧ liên tục.
“Anh… Ưm…”
Chỗ này của cô chưa từng được ai liếʍ mυ'ŧ giống như vậy, bây giờ lại bị Giang Ngộ chạm vào khiến cô sợ hãi đến mức hét lên một tiếng.
Giang Ngộ tiếp tục đi xuống, anh không muốn cởi váy ngủ của cô ra quá sớm, anh chỉ vén váy ngủ lên đến bụng của cô, bàn tay của anh bắt đầu sờ soạng hạ thể của cô, lần này cô có mặc nội y, là một chiếc qυầи ɭóŧ màu đen làm bằng vải ren.