Tại Sao Nhóm Nam Chủ Đều Dùng Loại Ánh Mắt Này Nhìn Tôi
Chương 54
Điều kiện của căn số 3 xác thực phi thường tồi tàn, bên trong kém y như bên ngoài, chỉ có một chiếc giường sưởi, một cái bàn bát tiên(1), hai cái băng ghế dìa, trừ những cái này ra chính là chậu rửa mặt ấm nước và vài đồ dùng sinh hoạt linh tinh, bên cạnh còn có cái bếp lò.
(1) Bàn bát tiên 八仙桌: Bàn vuông to, mỗi phía ngồi được hai người, giống với mấy cái bàn trong tửu lâu ngày xưa trên phim cổ trang ấy.
"Chỉ có một chiếc giường?" Bùi Úc hỏi.
Hồ Anh nói: "Đúng vậy, chỉ có một chiếc giường."
Nếu nói y đối với Nghiêm Chấp còn có chút hảo cảm, vậy y đối với Bùi Úc thật sự không có bất cứ hảo cảm nào.
Từ cái lúc y đuổi theo Bùi Úc ra ngoài chạy bộ, kết quả bị Bùi Úc bỏ rơi, hảo cảm của y đối với Bùi Úc liền biến mất.
"Tôi đi tìm tổ chương trình, thử xem có thể đổi sang cái phòng nào tốt hơn không, như thế này thì sao mà ngủ." Hồ Anh bắt bẻ nói.
Trong phòng đều là mùi nước hoa. quà nồng, Bùi Úc hơi nhướng mày liền đi ra bên ngoài.
Hồ Anh cũng đi ra, chạy đến chỗ tổ chương trình thương lượng.
"Công bằng công chính." Quách Băng nói: "Đây chính là do cậu chọn trúng, cậu kiên nhẫn chút, qua hai ngày là được."
"Phòng kia người thật sự có thể ở sao? Ở đây âm mấy chục độ đó."
"Cậu yên tâm, con người khẳng định ở được, đốt sưởi lên, nói không chừng cậu còn bị nóng chảy ra mồ hôi ấy chứ." Quách Băng nói.
"Chính là chỉ có một chiếc giường." Hồ Anh nói: "Luyến tống nhưng chưa xác định quan hệ, cùng ngủ trên một cái giường, hợp lý sao?"
"Mọi người đều là nam nhân, hơn nữa nơi nơi đều là camera, có gì thích hợp hay không thích hợp, một đám đàn ông của tổ chương trình còn ngủ chung trên chiếc giường lớn kìa, giữa đám chúng tôi cũng có tình đồng chí." Quách Băng nói: "Cũng may giường đất này đủ lớn, hai ngủ xem như rộng rãi. Còn nữa, Bùi Úc là người thành thật."
Hò Anh cảm thấy lại tiếp tục nói gì thêm nữa giống như y đang lo lắng Bùi Úc đang mưu đồ gây rối mình vậy, không khỏi có vẻ quá mức tự luyến, y thấy Quách Băng không có ý định tiếp tục thỏa hiệp đành phải thôi, một lần nữa quay trở lại căn nhà nhỏ, kết quả vừa về liền thấy Bùi Úc đang dọn dẹp lại phòng.
Thật ra căn phòng này rất đơn giản, không có gì để dọn dẹp nhưng Bùi Úc vẫn dùng khăn rửa mặt dùng một lần lau mặt và giường đất.
Người này tiếp thu rất nhanh.
Hồ Anh nói: "Tổ chương trình không chịu đổi, nói chúng ta chịu đựng chút."
Bùi Úc "ừm" một tiếng, nói: "Rốt cuộc vẫn có người ở."
Bùi Úc còn là phú nhị đại quý giá hơn mình, người ta có thể tiếp thu được vậy Hồ Anh cũng không tiếp tục làm kiêu.
Hai người quét tước lại phòng một lần, Hồ Anh cảm thấy Bùi Úc biến hóa rất lớn.
Không giống như quá lạnh nhạt.
Chỉ chăm chú cúi đầu làm việc.
Trời lạnh, tay hắn bị đông lạnh đến đỏ bừng, khớp xương thô to rõ ràng, thọt nhìn thon dài hữu lực rất có hương vị nam nhân.
Thật ra nếu như tính tình Bùi Úc không làm người khác khó chịu, chỉnh thể mà nói rất không tồi.
Lớn lên đẹp trai lại là nam nhân cao lãnh, luôn làm người khác không thể hiểu được có hảo cảm.
Bản thân Hồ Anh rất mê mấy kiểu khớp xương rõ ràng như này, căn cứ vào kinh nghiệm của y, đàn ông có khớp ngón tay rõ ràng và hầu kết lớn đều không đơn giản.
Mọi người đều biết, khách mời Lam phương mùa này có tứ tuyệt.
Hầu kết của Bùi Úc, tay của Nghiêm Chấp, eo của Địch Tinh Thần, cơ ngực của Hoắc Thành.
Y trộm ngắm hầu kết của Bùi Úc.
Nhô ra rõ ràng, thật sự quá tuyệt.
Khí sắc người này rất tốt, trông qua tràn đầy năng lượng. Một kẻ cô đơn lạnh lùng như vậy, khẳng định tích góp được một đống lớn tinh lực.
Đây là loại hình trước kia y thích nhất.
Hồ Anh nghĩ, yêu đương rốt cuộc vẫn bất đồng, yêu đương mà nói tính cách là thứ thiết yếu nhất.
Địch Tinh Thần không có mấy thứ này, nhưng y lại thích cậu.
Đây gọi là chân ái đi?
Không sai, y quả thật thích Địch Tinh Thần.
Hồ Anh càng xác định được tâm ý của mình.
Đối mặt với một người có chất lượng tốt như Bùi Úc, sắc đẹp cũng có thể chống cự, đây chính là tình yêu của Hồ Anh!
Ai, nếu y có thể cùng Địch Tinh Thần tắm suối nước nóng thì tốt rồi.
Y cảm thấy Nghiêm Chấp và Địch Tinh Thần ở chung thật sự quá lãng phí.
Thật sự lãng phí con người Địch Tinh Thần, cũng lãng phí cơ hội tắm suối nước nóng tốt như vậy.
Nghiêm Chấp, cậu ta chắc sẽ không cởϊ qυầи áo đâu nhỉ?
Cho cậu ta căn số 1 là một lãnh phí.
Hiện giờ phát sóng trực tiếp được phân thành nhiều cửa sổ giống như khi chơi ngoài biển lúc trước.
Gần như nửa người xem đều đi nhìn Nghiêm Chấp và Địch Tinh Thần.
Xem Bùi Úc và Hồ Anh có hai loại người, một kiểu là fans của bọn họ, một kiểu chính là số lượng fan CP cực nhỏ.
Soái ca lạnh lùng VS đại mỹ nhân diễm lệ, đôi CP này ngay từ đầu đã rất có nhân khí.
【 Sau khi xem đoạn phát sóng trực tiếp của Bùi Úc và Lâm Thanh Ninh, trí nhớ của tôi được kéo dài hơn, không cần xem phát sóng trực tiếp của anh trai mặt thối này. 】
【 Chỉ thấy hai người bọn họ cúi đầu dọn dẹp lại phòng, một chút giao lưu cũng không có. 】
【 Hồ Anh hoạt bát như vậy mà Bùi Úc vẫn bất động, xem ra Bùi Úc thật sự không cứu được. 】
【 Tui thật sự không ngờ rằng người đầu tiên bị tụt lại phía sau lại là Bùi Úc, liệu có khả năng bị PASS rớt không? 】
【 Tôi hiện tại rất hoài nghi hành động đội mũ cho Địch Tinh Thần vừa rồi có phải tiện tay hay không. 】
【 Đáng tiếc thật sự đáng tiếc, lớn lên đẹp trai như vậy, điều kiện phẩm chất tốt như thế. 】
【 Thân là cơ dân(2) của Bùi Úc, nhìn hắn như vậy tôi thật sự không yên tâm. 】
(2) Cơ dân 基民: Người chơi quỹ.
【 Quỹ của Bùi Úc thật sự kiếm được lợi nhuận sao, quỹ nào thế, có thể chỉ giáo chút không? 】
Chủ đề thành công bị chệch hướng, trở thành một diễn đàn giao lưu của cơ dân, người xem phát sóng trực tiếp từng người từng người đều thoát khỏi.
Tuy rằng căn phòng được sửa sang lại một lần nhưng Hồ Anh nhìn một cái vẫn rất ghét bỏ, vì thế nói với Bùi Úc: "Đi thôi, chúng ta đến phòng của những người khác xem sao."
Bọn họ từ ra khỏi căn số 3 liền thấy Hoắc Thành và Ôn Nặc.
"Phòng các cậu thế nào?" Hoắc Thành hỏi.
Hiện tại Hoắc Thành nhìn Hồ Anh rất thuận mắt.
Bọn họ đồng bệnh tương liên(3)!
(3) Đồng bệnh tương liên 同病相怜: Câu nói có nghĩa thực là những người cùng bệnh thì thương xót nhau, giúp đỡ lẫn nhau.
Nghiêm Chấp bây giờ cùng là tình địch của bọn họ!
Hồ Anh nói: "Đừng nói nữa, từ nhỏ đến lớn em chưa từng ở qua căn phòng nào như vậy."
Hoắc Thành nhìn thoáng qua phòng số 3 của bọn họ: "Còn tốt, không có bao nhiêu khác với căn nhà ngày xưa của tôi."
Anh không nói, Hồ Anh cũng quên mất Hoắc Thành xuất thân từ khổ cực.
Hiện tại cuối cùng thì y có thể hiểu được Hoắc Thành có bao nhiêu gian khổ.
Ngoài sự kính nể còn tăng thêm hai phần hảo cảm với Hoắc Thành.
Đi được chưa đến trăm mét, bọn họ thấy căn nhà số 2.
Phòng số 2 nằm ở vị trí bên ngoài Tiểu Bắc Cực, dựa gần hồ Bạch Ngọc, Lâm Thanh Ninh đang đi bộ bên hồ.
Bọn họ đi tham quan một chút phòng số 2, rất sạch sẽ cũng rất ấm áp, núi tuyết hồ băng cũng rất đẹp, có người đang đυ.c băng câu cá trên hồ, vây quanh còn có vài người xem.
"Đoan ca đâu?" Hồ Anh hỏi.
"Anh ấy đến Đón Khách Đến Chơi nơi mà tổ chương trình đang ở rồi, anh ấy không thoải mái nên đi truyền dịch."
Tổ chương trình ở một nhà trọ gọi là Đón Khách Đến Chơi nằm trong Tiểu Bắc Cực. Khoảng cách rất gần căn số 1 mà Nghiêm Chấp và Địch Tinh Thần đang ở. Đoan Nghệ Hoa nằm trên giường đang truyền dịch, sắc mặt tái nhợt.
Sau khi đoàn người rời khỏi chỗ ở của tổ chương trình đi thẳng đến nhà trọ phía bắc.
Nhân khí trong phòng phát sóng trực tiếp của Nghiêm Chấp và Địch Tinh Thần rất cao.
Nhóm người Quách Băng phi thường hài lòng: "Hai khách mời có nhân khí cao ở chung một chỗ quả nhiên có lực hấp dẫn kinh người."
Thành thật mà nói, Hoắc Thành rất có sức dãn, Hồ Anh và Địch Tinh Thần rất xứng đôi, nhưng nếu bàn về CP khiến tổ chương trình chờ mong nhất, vậy chính là Sao Băng CP.
Khách mời nhân khí cao nhất trong ngôi nhà nhỏ Hồng Lam kết hợp với khách mời có mức độ nổi tiếng nhất trên mạng, đây thuộc về liên minh cường cường.
Hai người bọn họ cùng nhau quét dọn phòng ở, làn đạn tất cả đều là bong bóng phấn hồng.
Địch Tinh Thần nhìn Nghiêm Chấp.
Nghiêm Chấp dàn xếp công việc thứ nhất chính là quét dọn vệ sinh.
Những nơi có thể lau dọn anh đều lau dọn một lần, còn lau cả phòng tắm, Địch Tinh Thần thấy anh dọn dẹp thực nghiêm túc, góc xỏ xỉnh cũng không buông tha.
Cậu biết Nghiêm Chấp có thói ở sạch rất nghiêm trọng.
Cậu luôn là người rất phối hợp, giúp đỡ Nghiêm Chấp dọn dẹp lại căn phòng.
Nghiêm Chấp nói: "Có phải dọa đến em rồi không?"
Địch Tinh Thần nói: "Còn tốt, em biết anh có thói ở sạch."
Nghiêm Chấp nói: "Em đừng cảm thấy áp lực, em làm thế nào thoải mái là được, không cần quan tâm đến tôi. Tôi sạch sẽ đối ngoại không đối nội."
【 Đối ngoại không đối nội, chậc chậc chậc. 】
【 Hiện tại đã ấn định là người nhà rồi sao. 】
【 Hu hu hu, quả nhiên vẫn là đôi này đẹp nhất, mấy đôi Bùi Úc và Hồ Anh kia không là cái quỷ gì hết. 】
Phòng ngủ của Nghiêm Chấp giống như không cho người khách vào, cũng không để cho người khác dọn, đều là tự mình dọn dẹp. Anh thích cảm giác toàn bộ phòng ngủ chỉ thuộc về bản thân, đây là một loại dục vụng chiếm hữu rất kỳ quái, chỉ có dấu vết của anh, chỉ có hơi thở của anh.
Anh bây giờ quét tước cẩn thận như vậy cũng hi vọng phòng này chỉ thuộc về anh và Địch Tinh Thần.
Chỉ có hơi thở của hai người, chỉ có dấu vết của hai người bọn họ.
Mặc dù chỉ có thời gian ngắn ngủi hai ngày, nhưng anh cũng có được căn phòng thuộc về hai người.
Địch Tinh Thần nghĩ thầm, thói sạch sẽ song tiêu kia cậu biết.
Nam chủ trong tiểu thuyết đều như vậy.
Chỉ là song tiêu của nam chủ chỉ dành cho người yêu của hắn, nhưng không bao gồm nam phụ là cậu đây.
Nghiêm Chấp tính cách tốt, cậu muốn thoải mái thế nào thì cứ như thế đó, nhưng chính cậu không thể coi là thật, phải có tính tự giác.
Cậu nhìn Nghiêm Chấp.
Nghiêm Chấp mặc áo len cao cổ, đeo kính mắt gọng vàng, làn da trắng nõn, sắc môi hồng nhuận, một đôi tay đặc biệt đẹp, vừa trắng vừa dài, đó là loại hình bản tay như cắt rễ của hành.
Cảm giác đôi tay này cầm giẻ lau thật phí phạm của trời.
Đàn ông ở sạch như vậy cố tình lại là chủ công của Hải Đường nhưng nghe nói công của Hải Đường có khẩu vị rất nặng, chay mặn đều không kị.
Bàn tay sạch sẽ này có thể sẽ làm chuyện không sạch sẽ. Đôi môi sạch sẽ nhất, nhưng sẽ hôn...
A, dừng bổ não lại.
Không thể tiếp tục tưởng tượng nữa.
Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một tiếng nói chuyện ồn ào, cậu nghe thấy tiếng Hồ Anh hô: "Tôi đệt căn phòng này thật sự quá tốt!!!"
Cậu lập tức đứng dậy: "Mấy người Hồ Anh tới."
Nghiêm Chấp nói: "Em đi tiếp đón bọn họ, đừng để bọn họ vào phòng ngủ."
Địch Tinh Thần mặc áo khoác vào nói: "Được."
【 Đừng để bọn họ tiến vào? Chậc chậc chậc. 】
Hoắc Thành quan tâm nhất không phải phòng ở.
Sau khi tiến vào, anh cư nhiên không nhìn thấy Địch Tinh Thần và Nghiêm Chấp đâu.
Nghĩ đến khả năng giờ phút này hai người bọn họ đơn độc ở trong phòng ngủ, trong lòng Hoắc Thành lập tức có một ngọn lửa bốc lên.
Ngọn lửa ghen ghét.
Nếu không phải bước vào căn phòng này, anh cũng không cảm nhận lòng đố kị lớn như vậy.
"Địch Tinh Thần." Anh gọi.
Địch Tinh Thần đi ra từ trong phòng ngủ, còn đang kéo áo khoác lên.
Bùi Úc nhìn qua Địch Tinh Thần.
"Hai người đang làm gì vậy?" Hoắc Thành hỏi.
"Đang dọn dẹp." Địch Tinh Thần nói.
"Chúng tôi đến tham quan phòng của các cậu." Lâm Thanh Ninh cười nói.
Đoàn người tham quan toàn bộ căn phòng này một lượt.
Khách sạn này cũng không quá lớn, là nhà trọ nằm gần khu quang cảnh nhất, cho nên đặt tên là "Nhà trọ Nhất Bắc", tổng cộng chỉ có ba phòng, tổ chương trình vì bọn họ mà chuẩn bị một căn phòng lớn nhất, có hai chiếc giường đơn.
Nghiêm Chấp đang lau nhà, bọn họ đứng ngoài cửa nhìn vào trong.
Hai chiếc giường này có phải cách gần quá rồi không?
Hoắc Thành nghĩ.
Hơn nữa Nghiêm Chấp lúc này còn đang lau sàn, bọn họ nào còn không biết xấu hổ bước vào.
"Tinh Thần, với tư cách là bạn cùng phòng của cậu ta trước đó, tôi muốn nhắc nhở em, thói sạch sẽ của cậu ta phi thường biếи ŧɦái." Hoắc Thành nửa nói đùa nửa nghiêm túc phun tào.
Kết quả Nghiêm Chấp cũng nửa đùa nửa thật mà trả lời: "Đúng vậy, tính sạch sẽ của tôi rất nghiêm trọng, cho nên hi vọng hai người đừng tiến vào phòng của hai bọn tôi."
【 ĐM! Các cậu có nhìn thấy hình ảnh vừa rồi không?? Bùi Úc ấy! 】
【 Làm sao làm sao vậy, Bùi Úc làm sao? 】
【 Vừa rồi Nghiêm Chấp nói đừng tiến vào phòng của bọn tôi, Bùi Úc lộ ra biểu tình đặc biệt kinh thường! 】
Xem luyến tống thế nào, chính là bắt gặp biểu tình tối tăm bên trong!
Mọi người tức khắc kích động:
【 Ở đâu ở đâu? Tôi đoán được sẽ bắt gặp cảnh Tu La tràng, chỉ tiếc lực chú ý của tôi vẫn đặt trên người Hoắc Thành! 】
【 Bùi Úc thật sự lộ ra biểu tình này sao, không phải hắn bị liệt mặt sao?! 】
【 Một đám người vừa rồi còn ghét bỏ anh trai mặt thối, cái này thôi cũng kích động được. 】
【 Mọi người là hận sắt không thành thép, thật ra trong nội tâm ai không muốn xem hắn bị vả mặt chứ. 】
【 Kiểu người này phải ngược hắn đến chết mới hả dạ được. Không phải nói thích hắn, chủ yếu là vả mặt thật là thơm mới là YYDS! 】
【 Đúng vậy, hắn kiêu như vậy, tui muốn thấy hắn nóng lên, tui muốn thấy hắn đi không nổi, tui muốn nhìn hắn khóc! 】
【 ĐM, mặt nhỏ thông hoàng. 】
Bùi Úc vốn dĩ không dễ nóng giận như Hoắc Thành, bất quá không biết có phải chuyện chia phòng này khiến hắn có cảm giác nguy cơ hay không, nghe thấy lời này của Nghiêm Chấp, trong lòng hắn nghĩ:
Hai chúng ta?
Bất quá cũng giống tôi thôi, danh hiệu còn chưa tranh được liền muốn lên mặt với chúng tôi?
A.
Hắn nhìn thoáng qua Hoắc Thành và Hồ Anh đứng bên cạnh.
Đến để Nghiêm Chấp nếm thử chút đau khổ, ai bảo cái đuôi của cậu ta giơ cao như vậy.