Lưu Manh Cùng Học Bá

Chương 3 Bóng ma quá khứ - Bí mật song tính bị bại lộ

Thời Niên đem quần áo đá sang một bên, nhìn thân thể trắng nõn của Diệp Thâm, khinh thường nói:

"Nhìn xem, còn không có vết sẹo nào, có người con trai nào như thế này sao? Ngày mai, ảnh của bạn học Diệp Thâm đây sẽ được phát tán ra khắp trường. Để xem đến lúc đó, có còn cô gái nào dám thích nữa không! "

Nở nụ cười xấu xa trên mặt, Thời Niên lấy điện thoại di động ra, đối diện với người trước mặt chụp liên tiếp. Diệp Thâm vội vàng né tránh, đem cánh tay giơ lên che mặt. Thời Niên chụp nửa ngày cũng chưa chụp được tấm nào ra hồn, tức giận vươn người kéo cánh tay vướng víu kia ra, ai ngờ Diệp Thâm vẫn nhất quyết không cho chụp. Hai người lăn lộn cả nửa ngày, trên cơ thể cả hai đều lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng, vẫn là không được tấm nào ra hồn.

Sự kiên nhẫn của Thời Niên đã cạn kiệt, kế hoạch này thất bại thì lại dùng kế hoạch khác, dứt khoát phải có chiến tích mang về.

Nếu chụp mặt không thành, vậy hắn chụp phía dưới, đến lúc đó trên dưới cùng nhau lộ, xem cậu ta sẽ che mặt hay che mông!

Cười xấu xa hai tiếng, đôi mắt lạnh lùng của Thời Niên lóe lên, giây tiếp theo, liền duỗi tay trực tiếp mang chiếc qυầи иᏂỏ cuối cùng còn sót lại trên cơ thể tụt xuống, Diệp Thâm mất cảnh giác, tấm lá chắn cuối cùng bị lấy mất, ý thức được cơ thể hiện giờ đang trần như nhộng, còn bị một bên chân thô kệch của tên lưu manh kia đè xuống, camera của di động chiếu thẳng tới mông.

Diệp Thâm trên mặt không huyết sắc, trên trán túa ra mồ hôi lạnh, môi mấp máy run rẩy xin tha nói:

"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, cậu đừng chụp, đừng chụp, tôi xin cậu, làm ơn đi. Đừng chụp nữa!"

Đáng tiếc, đã quá muộn, Thời Niên bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình, há hốc mồm, đôi mắt gắt gao chăm chú vào giữa đùi Diệp Thâm. Cơ thể bất giác buông lỏng, ngay cả di động cầm trên tay cũng vô thức rơi xuống mặt đất.

"Cậu ... không phải đàn ông sao ... sao có thể ... tại sao ... ở đó ... là gì vậy?"

Thời Niên nói liên tục, cảm thấy đại não mình như sắp hỏng, có phải hắn bị hoa mắt không? Đó không phải là thứ chỉ phụ nữ mới có sao? Diệp Thâm là nữ nhân? Không phải cậu ta là con trai sao, vậy kia là như thế nào…..

Lợi dụng đối phương đang mất bình tĩnh, Diệp Thâm nhân cơ hội run rẩy bò đến một bên, nhặt lại quần áo của mình, muốn nhanh chóng thoát ra, nhưng run quá mặc không nổi, vừa mới đưa một chân vào ống quần đã bị Thời Niên đá ngã, gục trên mặt đất, hình thể chênh lệch làm cậu không thể động đậy.

Diệp Thâm kêu lên đầy thương xót, giọng nói mang thanh âm khóc nức nở.

”Buông tay, cậu buông ra đi, cầu xin cậu đấy.”

Cậu van xin hết lòng, nhưng người đàn ông dường như không nghe thấy, rồi tự nói với chính mình:

"Để tôi xem, để tôi xem, đó là cái gì, là cái gì... ”

Hắn cưỡng ép Diệp Thâm mở ra hai chân, cẩn thận nhìn đến phía dưới tinh hoàn, một cái miệng nho nhỏ.

Diệp Thâm dường như không thể thoát ra được nữa, cuối cùng bật khóc nức nở, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, giờ phút này cậu cảm thấy chính mình như một thứ phế vật, đến bí mật xấu hổ nhất của mình cũng không thể giữ kín, bất lực nằm im trên nền đất lạnh, mặc kệ Thời Niên quan sát hạ thể dị dạng của mình.

Không sai, Diệp Thâm là người song tính.

Nói chính xác hơn, là một dị tật giới tính sinh học, khi còn nhỏ, cậu là một cậu bé bình thường, nhưng khi lên tám tuổi, mẹ của Diệp Thâm phát hiện ra rằng cậu tự nhiên lại mọc ra một cái âʍ đa͙σ của nữ giới, đồng thời, các cơ quan sinh dục nam của cậu cũng ngừng phát triển, ba mẹ đã đưa Diệp Thâm đến một bệnh viện lớn ở thành phố B kiểm tra.

Sau khi tham khảo ý kiến của nhiều bác sĩ, họ đã đưa ra kết luận cuối cùng rằng Diệp Thâm không mắc bệnh gì, chỉ là không có chức năng tìиɧ ɖu͙© của nam giới, không thể cương cứng, cũng không thể sản sinh ra tϊиɧ ŧяùиɠ, tử ©υиɠ mặc dù hình thành phát triển nhưng sẽ không rụng trứng, ngực không phát triển thành công, hoàn toàn không thể sinh dục. Nếu gia đình cứ một hai muốn làm phẫu thuật, thì chỉ có thể cắt bỏ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam giới, giữ lại bộ phận của nữ, và trở thành một người phụ nữ vô sinh.