Thiên Kim Hào Môn Ở Thập Niên 60

Chương 11

Đầu năm nay, có thể ăn ngon, hình như tất cả thay đổi đều chấp nhận được.

Lúc Lâm Kiều vì trở nên xinh đẹp mà nỗ lực ăn cơm, Cục Công An trong huyện tiến hành điều tra bọn họ cũng kết thúc.

Hộ tịch của bọn họ đều ở chỗ này, người thân bạn bè trong nhà đều thăm hỏi, trên cơ bản không có vấn đề gì.

Vấn đề kế tiếp liền giải quyết tốt, chỉ cần từng người về nhà là được rồi.

Nhưng mà vấn đề thu xếp cho Lâm Kiều khiến các đồng chí công an của Cục Công An huyện có chút đau đầu, rối rắm.

Vấn đề lúc họ điều tra Lâm Kiều, bọn họ phát hiện một chuyện quan trọng.

Lâm Kiều lại là con cái của liệt sĩ.

Trước đây, ông chú già thu nhận Lâm Kiều đã qua đời từ sớm, nhưng trước khi đi, còn giữ lại một ít chứng cứ quan trọng về Lâm Kiều để ở đại đội cán bộ.

Lần này họ điều tra, bên kia lấy ra toàn bộ. Có huân chương công lao và giấy chứng nhận, còn có một phong thư.

Thư là do mẹ Lâm Kiều viết, nói cho Lâm Kiều tin tức, trước đây bà có đính hôn cho cô từ trong bụng mẹ với một thông gia.

Đối phương là con trai đồng đội cũ của cha Lâm Kiều.

Viết họ tên hai bên, cùng với đơn vị của quân đội trước đây, vì để sau này khi cả nước hòa bình, Lâm Kiều có thể tìm được bọn họ trong tương lai.

Hiển nhiên, mẹ Lâm Kiều cũng không cho rằng người nhà họ Lâm có thể chăm sóc con gái bà thật tốt.

Nếu mà so sánh, bà càng tin tưởng vị đồng đội cũ này hơn.

Đáng tiếc bà không biết là, từ nhỏ Lâm Kiều đã bị bắt làm hầu gái cho nhà tư bản. Vị chú già nhận sự nhờ vả của bà cũng bị bệnh chưa đến hai năm rồi chết.

Cho nên cho tới bây giờ, con gái của họ chưa từng đi tìm vị đồng đội cũ kia.

Theo đạo lý, bây giờ phổ biến hôn nhân tự do, có thể không cần xử lý. Đính hôn từ trong bụng mẹ có thể coi như không tính. Nhưng bây giờ lại có quan hệ đến vấn đề uỷ thác.

Hiển nhiên, cha mẹ người ta muốn con cái có thể tìm được vị đồng đội cũ này.

Cho nên suy nghĩ lại, Cục Công An huyện quyết định cho Lâm Kiều hai lựa chọn.

Thứ nhất là tìm thông gia, Cục Công An huyện ủng hộ, hơn nữa còn giúp cô tìm thông gia.

Thứ hai là nếu Lâm Kiều không muốn ép hôn, bọn họ có thể tìm một chức vụ cho nữ công nhân trong xưởng than ở vùng này, để cô ở lại đây.

Con cái của liệt sĩ trở thành hầu gái trong nhà tư bản, chịu sự chèn ép trong nhiều năm. Đây là nhóm cán bộ trong huyện không làm tròn bổn phận. Tin tưởng sắp xếp công việc cho cô, không có vấn đề lớn.

Vẫn là là nữ công an thẩm vấn Lâm Kiều lần trước lại đây thông báo với Lâm Kiều chuyện này.

Đầu tiên, đối phương giao lại di vật của mẹ Lâm Kiều cho cô, sau đó lại nói đến chuyện đính hôn.

Cuối cùng, nói cho Lâm Kiều quyết định của huyện để cô lựa chọn.

Dựa theo suy nghĩ của nữ công an, đương nhiên là trở thành nữ công nhân để ở lại trong huyện tốt hơn. Tuy là vất vả vì làm trong than đá, nhưng sau này có thể tự mình làm chủ phát triển.

Lâm Kiều lại hoàn toàn không cân nhắc lựa chọn này, sau khi cô nghe được chuyện đính hôn liền biết cuối cùng cũng tới. Nhiệm vụ cuối cùng mà cô phải thông qua đã tới. Cuối cùng không cần phải ăn đồ ăn khó ăn, ngủ trên chiếc giường cứng.

Nữ công an nhìn dáng vẻ kích động của cô liền nói: “Đồng chí Lâm Tiểu Kiều, tự cháu quyết định, nếu muốn tìm thông gia, chúng tôi có thể cố gắng hết sực hỗ trợ cháu. Trong huyện, con cái của liệt sĩ được chăm sóc đặc biệt. Nếu cháu muốn ở lại trong huyện, sau này chúng tôi sẽ chăm sóc cháu.”

Ngẫm lại niềm chua xót trong lòng, con cái của liệt sĩ trở thành hầu gái bị chèn ép trong nhà tư bản.

Mũi nữ công an đau xót: “Cháu phải cân nhắc thật tốt. Cô đề nghị cháu vẫn là…” làm công nhân.