Thiên Kim Hào Môn Ở Thập Niên 60

Chương 6

Cô không tin không tìm thấy cái cớ để vặn con mèo mập kia.

Một khi tìm thấy lỗ hổng trong trò chơi, cô nhất định phải làm con mèo mập kia cho cô một ít “đạo cụ”. Cứ coi như bây giờ không thể rời khỏi cái trò chơi này, cô cũng muốn một chút trợ giúp.

Trong trò chơi làm sao có thể không có phẩn thưởng ẩn đây, cô mới không tin.

Trên cái màn hình lớn rất nhanh liền xuất hiện bối cảnh của trò chơi.

Thời gian bối cảnh của trò chơi này là đầu những năm 1960 của Tân Hoa quốc.

Nạn đói, năng suất sản xuất lại thấp, dẫn tới ở thời đại này nhân dân cả nước đều vì cơm ăn áo mặc mà phấn đấu.

Lâm Kiều: “………..Đầu những năm 1960……..Đó không phải năm mà ông bà ta sinh ra sao?”

Cô lại cẩn thận hồi tưởng lại trong trí nhớ, hình như ông bà có nói qua, thời đại này rất khổ, bà của cô năm ấy chính là vì nửa túi khoai lang đỏ mà gả cho ông làm vợ, thay đổi đi gen của con cháu nhà họ Lâm, làm đứa cháu Lâm gia như nàng sinh ra mới xinh đẹp như vậy.

Lâm Kiều gãi gãi tóc, có chút hỏng mất.

Cô cho rằng, cái bối cảnh trò chơi này sẽ giống như trên TV, ăn mặc đều là sườn xám hoặc âu phụ, sau đó cô sẽ đi xem phim, hẹn hò cùng với một vị sĩ quan mặc quân phục.

Bây giờ hiện thực với những gì mà cô tưởng tượng trước đó khác nhau một trời một vực.

Có thể là nhìn thấy cô đã sắp sụp đổ, sợ cô không chịu đựng được cú sốc này, con mèo mập liền lập tức trấn an cô: “Được rồi, được rồi, ta có thể bồi thường cho ngươi, ta cho ngươi xem phần giới thiệu cho người mới.”

Lâm Kiều khóc không ra nước mắt: “Nhanh lên!”

Lần này cô nhất định phải nhìn nghiêm túc rõ ràng.

(Phân tích Tân thủ thôn)

Sau khi cha qua đời, mẹ một thân một mình mang theo Lâm Kiều khi ấy tuổi còn nhỏ trở lại thôn Lâm gia sinh hoạt, thế nhưng năm Lâm Kiều mới năm tuổi bà lại bệnh nặng qua đời

.

Lâm Kiều cuối cùng được người chú nhận nuôi, nhưng người này bởi vì tuổi tác đã cao không có sức lực nuôi nấng được Lâm Kiều, thế nên con trai của người chú này với cùng vợ của hắn thương lượng, tự chủ trương, cuối cùng vẫn là phủ nhận quan hệ, đem Lâm Kiều đi đến gia đình giàu có để làm người ở….. Năm Lâm Kiều 18 tuổi, gia đình giàu có mà Lâm Kiều làm công bởi vì nguyên nhân đặc biệt mà lẩn trốn suốt đêm để xuất ngoại. Lâm Kiều khi ấy không nhà để về liền quay trở lại Lâm gia thôn, lúc này người chú vốn đã bệnh nặng nằm giường lấy ra một phần di vật cùng di thư của mẹ Lâm Kiều. Chú nói cho cô nàng có một vị hôn phu. Từ đây, Lâm Kiều liền lên đường tìm vị hôn phu này. Nhiệm vụ Tân thủ thôn – Tìm người hôn phu thất lạc.”

Lâm Kiều: “………Ta không làm! Tại sao không bắt đầu tìm vị hôn phu luôn?”

Con mèo mập hai tay ôm quyền: “ Làm ơn đi, cái này của chúng ta tuy rằng là trò chơi, nhưng cũng là muốn chú ý một chút đến logic. Ngươi chính là một kẻ không có thân phận không rõ ràng, mà lại đột nhiên xuất hiện, cái này làm ảnh hưởng đến logic trong trò chơi của ta. Thân phận hiện tại của ngươi đã tồn tại bên trong trò chơi, các chương trình đều đã được đảm bảo, cái thân phận này, ngươi cứ yên tâm mà dùng.”

Con mèo mập kia lại bắt đầu lấy ra một cây kẹo mυ'ŧ: “Mặt khác, ngươi phải nắm chắc quy tắc thế giới trong trò chơi này nhanh một chút…. Đúng, chính là ngươi phải hiểu chắc pháp luật, quy tắc, tuy rằng là NPC nhưng NPC nơi này sẽ làm ra một chút việc phù hợp với logic, ví dụ như nghi ngờ thân phận của ngươi, sau đó bắt ngươi lại, khiến cho ngươi không hoàn thành được nhiệm vị, đương nhiên nhiệm vụ sẽ thất bại. Đến đây, trò chơi kết thúc.

Lâm Kiều run lập cập, nhớ tới cái gì, lại sửa lại: “Là hai chúng ta cùng kết thúc.”

Mèo mập vừa liếʍ kẹo, vừa sửa lại: “Không sai, là hai chúng ta, thế nên ngươi phải cố gắng lên.”

Lâm Kiều bất mãn nói, “Tại sao chỉ có mình ta nỗ lực? Đây rõ ràng là việc của cả hai người chúng ta, ngươi bắt buộc phải cung cấp cho ta trợ giúp, ví dụ như…đạo cụ.”

Mèo mập bất đắc dĩ buông tay: “Không có, ở chỗ ta chả có cái gì cả. Ngươi cảm thấy cái trò chơi này sẽ cung cấp cho ngươi đạo cụ để trợ giúp sao?”