Đã Từng Thích Anh

Chương 6: Sống thử

Ôn Dã nghe vậy cũng nghe lời, muốn đẩy anh ra sau khi đồng ý, nhưng Từ Hoài Khoan ôm eo không cho cô đi, còn hỏi cô: "Vậy em chuyển đến chỗ anh, hay là anh chuyển đến nhà em ? "

Ôn Dã nghe vậy trong thời gian ngắn không thể hiểu được, trợn mắt ngoác mồm, hỏi anh ta, "Cái gì?"

"Ba tháng, trong ba tháng này, anh dọn đến nhà em hay là em đến nhà anh ở ? Không thể ở chung sao? Không ở cùng nhau làm sao biết được hợp hay không." ? Tương lai không phải kết hôn sao? "

Ôn Dã : "..." Nụ cười của cô dần dần biến mất, nghĩ đến sống cùng anh thật sự không ngờ được, cô cũng không muốn sống cùng anh, nhưng hiện tại lại lỡ mạnh miệng nói trước rồi , nên cô đành chấp nhận nói với anh ta "Đến nhà của anh , nhà của em quá nhỏ và bất tiện."

Ôn Dã cũng vất vả muốn đẩy anh ra, không biết tính bạo dạn của anh từ đâu mà ra, lúc này lại ôm eo cô một cách đê tiện, khiến cô có chút ngứa ngáy, Từ Hoài Khoan vô cùng đắc ý gật đầu: "Vậy thì anh đến đón em buổi tối. . "

Ôn Dã rời khỏi phòng làm việc, vội vàng đi ra ngoài rửa tay.

Cô không biết trước đây mình mù quáng như thế nào mà lại yêu loại người này, nhưng anh ta khá là không biết xấu hổ, còn nói trực tiếp rủ cô đến nhà anh ta, nói rõ là anh ta muốn có. tìиɧ ɖu͙© một cách chính đáng.

...

Khi Ôn Dã và Từ Hoài Khoan tham gia đại hội thể thao của trường vào năm thứ hai trung học, họ đã đăng ký một trò chơi hai người ba chân.

Đó cũng không phải là điều mà hai người họ muốn. Nguyên nhân chính là do mọi người trong lớp của họ không thích thể thao và không muốn tham gia thể thao. Giáo viên của lớp không có lựa chọn nào khác. Ngoại trừ một số dự án không ai áp dụng, họ cho họ bốc thăm, cũng không may mắn, và bất ngờ một đội hai người, ba chân được bốc thăm.

Ôn Dã không có năng khiếu thể thao, cô cũng không muốn hai người ba chân với Từ Hoài Khoan ! Bởi vì sự chênh lệch về chiều cao giữa hai người họ thực sự quá lớn.

Anh ta cao lớn, từ hơn 1,7 mét ở lớp 10 m lên 1,8 mét ở lớp 12 ! Dù Ôn Dã sau bao lâu, cô vẫn cao 1,6 mét, điều này khiến cô nổi điên, cho nên sau khi hai người trúng thăm trò hai người ba chân , cô cùng Từ Hoài Khoan luyện tập, không còn gọi là hai chân ba nữa. -làm ơn.Cô đã bị anh kéo đi, mới đi được hai bước cô đã ngã xuống ngay lập tức, Từ Hoài Khoan một tên cặn bã đỡ cô tiếp tục bước đi.

Vấn đề chính là độ dài của chân bọn họ, chân của anh ta dài ra, một bước của anh ta cũng bằng Ôn Dã nhảy hai bước, cho nên Ôn Dã không ngừng ngã xuống.

Từ Hoài Khoan không ngừng cười nhạo đôi chân ngắn ngủn của cô, không chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trực tiếp cởi dây buộc áo: "Nếu anh cho rằng tôi lùn, vậy anh đi bạn gái của anh, anh đi với bạn gái của anh! Anh tìm tôi làm gì?"

Tính cách tốt của Từ Hoài Khoan thể hiện ở khía cạnh này, cho dù cô mất bình tĩnh đến mấy, anh cũng không tức giận, khi thấy cô rời đi, anh trực tiếp đưa cô trở lại, vòng tay qua eo cô, nói với cô: "Được rồi , được rồi, được rồi., chuyện gì là lỗi của anh , anh không cười nữa, không cười nữa, thật sự là chuyện của anh, anh đã nghĩ ra cách hay, chúng ta nhất định có thể thắng. "

Ôn Dã đỏ mặt lập tức bị anh ôm eo, không nói chuyện, lại cúi đầu xuống, dùng thắt lưng buộc chặt chân hai người.

Sau đó lại bắt đầu diễn tập , lúc này anh trực tiếp vòng tay qua eo cô, ôm lấy cả người cô, chỉ dựa vào một mình anh, anh về đến đích rất nhanh đã bế cô cả đoạn đường, may mắn là Ôn Dã cũng gầy nên hoàn toàn không tốn công sức tập luyện.

Sau khi Từ Hoài Khoan dắt người đi, anh vui vẻ hỏi cô: "Như thế nào, biện pháp anh nói rất đúng, em xem, hiện tại chúng ta đã thắng rồi đúng không?"

Ôn Dã bị hắn ôm qua eo cả người, cảm giác được hai người gần gũi sờ sờ ngực, xấu hổ đến mức không nói được lời nào.

Từ Hoài Khoan không biết anh ta đang làm vậy , Tô Lưu ở cách đó không xa nhìn thấy hai người bọn họ thân thiết như thế nào, trong lòng tràn đầy tức giận đến bên cạnh Từ Hoài Khoan nói: "Hoài Khoan , hai chúng ta cùng tham gia nha , hai người chúng ta có hiểu biết ngầm, vậy đừng làm phiền Ôn Dã , chúng ta chỉ cần tham gia sự kiện thể thao hai người ba chân này. Ôn Dã thích đọc sách, và tham gia Đại hội thể thao của trường này lãng phí thời gian của cô ấy. Cô ấy cũng không vui nữa. "

Nghe vậy, Từ Hoài Khoan nới lỏng dây buộc của hai người, hỏi Tô Lưu : "anh hỏi em có định tham gia không? Không phải em đã nói rất xấu hổ sao?"

Trong Trường cô vẫn luôn giữ vững hình tượng nữ thần, làm việc gì cũng chậm rãi, tao nhã, nên trò chơi hai người ba chân là quá thô lỗ, cô sợ xấu hổ sợ ngã nên không dám. Vừa nãy cô mới thấy, một cảnh tượng như vậy, cô tức giận bóc hoả khi thấy bạn trai mình lại gần phụ nữ khác như vậy.

Cô ấy không muốn, nên cô ấy nói với Từ Hoài Khoan một cách gượng gạo, "Không có ạaa , trước đây em đã nghĩ như vậy, nhưng bây giờ em thấy các bạn đang rất vui, vì vậy em muốn thử nó với các bạn."

Từ Hoài Khoan đã cùng Ôn Dã thành lập một đội, vì vậy khi nghe thấy lời này, anh ta liếc mắt nhìn Ôn Dã , cô ta không nói gì, Ôn Dã cũng không phải bóng đèn, những người bạn gái khác nói như vậy, bọn họ cũng không thể quấy rầy. bạn trai của cô, vì vậy cô tự động và có ý thức từ bỏ vị trí của mình, "Sau đó hai người ở cùng nhau tham gia , bạn trai và bạn gái của bạn càng thêm tình cảm , cô thực sự không thể chịu đựng được cảnh này , cô cũng có thể đọc thêm hai cuốn sách khi có thời gian, có lẽ tôi cô không thể tham dự kỳ thi Thanh Hoa. Đại học North. "

Nói xong, không đợi hai người trả lời, cô ném túi cho bọn họ rồi quay về, trong đại hội thể thao của trường diễn ra sau đó, Ôn Dã không tham gia hạng mục , được thưởng 800 ngàn - chạy cự ly dài mét do thầy chủ nhiệm đăng kí mà hôm thi Cô đang chạy thì có người chơi bóng rổ không cản thận đánh banh bay tới bên cô , đυ.ng vào chân cô, khiến nàng té ngã , đầu gối cô trầy ra chảy máu .

Cô té ngã ra sân, các bạn trong lớp đều vây quanh lại cô, cô đua chân đến run rẩy thì đọt nhiên Từ Hoài Khoan xuất hiện , bế bỏng cô lên chạy đến phòng y tế

Sau Ôn Dã mới biết được , Hai người họ chuẩn bị thi đấu bởi vì anh chạy đến ôm cô đi phòng y tế nên anh đã bỏ lỡ cuộc thi hai người ba chân.



Ôn Dã buổi tối về đến nhà, mới vừa nằm ở trên sô pha thì nhận được tin nhắn của Từ Hoài Khoan , ann ta nhắn nói mình đã ở cổng nhà cô đợi, làm nàng cô nhanh thu dọn hành lí.

Cô không có thời gian , còn cơ thể thì đang mệt mỏi nên cô thu dọn đơn giản một ít mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang điểm,cùng ít quần áo để tắm rửa và xỏ giày cao gót sau cửa vàoTừ Hoài Khoan ở bên ngoài chờ, nhìn thấy cô ra tới lập tức chạy đến xách hành lí của cô cho lên cốp xe, mở cửa cho cô lên rồi chở cô đến nhà anh.

Ôn Dã đều biết anh ta gia cảnh rất giàu có, trong nhà có rất nhiều đồ quý giá, không những vậy nơi ở điều kiện còn tốt như vậy, ở trung tâm thành phố nơi này có làm mấy năm thuê phòng cùn không thể trun nổi, nơi này thật xa hoa , cô đi theo anh cùng nhau đi vào trong phòng.

Thời gian quá muộn, cho nên, Từ Hoài Khoan đi vào chuẩn bị đồ dùng cho cô tắm rửa, làm cô chậm rãi quan sát anh trong căn phòng ngủ lộng lẫy .

Ôn Dã đem quần áo của mình làm ra tới, treo cùng đồ của anh ở trong tủ, đợi anh đi ra là cô có thể đem đồ vào trong tắm rửa.

Con gái tắm rửa thường rất nhiều chi tiết và rất lau cho nên nàng ở bên trong cả nửa ngày thì Từ Hoài Khoan vẫn bên ngoài đợi cô.

Từ Hoài Khoan nằm ở trên giường, nhìn chằm chằm Ôn Dã trong phòng tắm là trong suốt pha lê, cho nên anh nằm ở trên giường liền có thể nhìn thấy cô.

Nhìn cô ăn mặc trên người bộ váy ngủ mềm mại bằng tơ lụa ,anh nói không nên lời ở cô toát lên vẻ gợi cảm.

Ôn Dã vẫn là rất gợi cảm, tuy rằng ngực nhỏ, nhưng là người có mông có da có thịt , hơn nữa làm anh có tưởng muốn chiếm hữu cô ngay.