Đã Từng Thích Anh

Chương 5 : Ôn Dã hứa hẹn hò với Từ Hoài Khoan

Từ Hoài Khoan và Ôn Dã đã có một mối quan hệ rất thân thiết ở trường trung học, với điều kiện là không có Tô Lưu xuất hiện.

Nếu cô ấy không xuất hiện trước năm hai cấp 3. Hai người họ Có thể còn thân hơn nữa rồi . Ôn Dã vào mỗi chủ nhật nhất định phải thức quá muộn để xem phim truyền hình . Nên cô thường không thể dậy sớm vào sáng thứ hai. . Mỗi sáng đến trường ai đi trễ sẽ bị ghi tên vào sổ

Ai lập thành tích trên mười lần tổng cộng sẽ bị cả trường làm bẽ mặt trên sân khấu trong lễ chào cờ thứ Hai hàng tuần.

Ôn Dã luôn đi muộn và không thể thay đổi được điều đó, và vì nhà cô ở xa nên cô luôn đến muộn mỗi khi đi xe đạp.

Từ Hoài Khoan thường thấy cô bị bắt ghi tên vì đi học muộn , cô đã bị phạt phải chép phạt phương châm của trường 20 lần. Từ Hoài Khoan đã chép giúp cô một nữa còn một nữa cô phải làm.

Khi Ôn Dã định đến muộn mười lần, cô phát hiện Từ Hoài Khoan là người túc trực ở cửa trường.

Lần đó, cô đến muộn mấy phút, vừa định chạy vào, thì thấy Từ Hoài Khoan là người túc trực ở cửa trường , cô liền kinh ngạc , anh cởi đồng phục học sinh dài tay ném vào mặt cô. Anh gọi cô: "Đồ ngốc, sao em còn đứng yên khi đến muộn vậy? Mau chạy nhanh vào lớp nhanh đi.”

Cô lúc đó xấu hổ lắm, đi xe đạp mà ôm mặt vào trong lớp như thế này, lãnh đạo trường thấy có người đi muộn mà không thấy mặt rõ thì cũng không phạt được.

Sau đó cô hỏi Từ Hoài Khoan , anh làm nhiệm vụ gì thế này , anh sẽ không làm loại công việc lãng phí thời gian như vậy, ý của Từ Hoài Khoan là: “Anh không muốn phạt em sao chép nữa, tay em rất đau. Anh luôn sao chép nó cho em vào thứ Hai, vì vậy anh sẽ làm việc chăm chỉ hơn và túc trực cổng trường mỗi thứ Hai, và nó sẽ ổn thôi. ”

Ôn Dã cũng nghĩ có lẽ là bởi vì lúc đó mới bị anh ta hấp dẫn, dù sao tuổi còn nhỏ làm sao có thể không thích người đối tốt với mình như vậy được.

Cô ấy nghĩ rằng Từ Hoài Khoan chỉ tốt với cô ấy,

Nhưng sau khi Tô Lưu xuất hiện, lời nói của Từ Hoài Khoan với cô trở thành: "Ôn Dã , em có thể giúp bạn gái anh viết bài tập về nhà không, anh có việc phải làm bây giờ, anh đang gấp rút chơi bóng rổ, đó là một trận giao hữu, nhưng cô ấy không thể chép hết." Không làm xong bài tập cô giáo yêu cầu thì cô ấy phải ở lại chép phạt em viết hộ rồi đưa cho cô giáo, anh đã chép cho cô ấy 80 lần rồi, chỉ có 20 lần thôi, em giúp anh viết 20 lần nha , mai anh mời em đi ăn cơm ”.

Cô nhớ hôm nay bạn gái anh ngủ trong lớp nên cô giáo yêu cầu cô chép bài 100 lần.

Anh ấy đã viết cả ngày trong lớp, và cô ấy nghĩ rằng anh ấy đang viết gì đó, nhưng cô không nhìn thấy nó.

Không ngờ cô đã giúp bạn gái anh ấy chép văn bản đến 20 lần. Bạn gái anh ấy có phải là người khuyết tật không? Cô giáo phạt bạn ấy sao chép, nhưng hóa ra là do người khác làm, cô ấy miễn cưỡng, "Đó là bạn gái của anh , không phải bạn gái của tôi , nếu cô giáo phạt bạn gái anh chép phạt thì , bạn có thể tự mình chép lại, ngoài ra , nét chữ có thể giống nhau không? Nếu tôi chép lại cho bạn gái của anh và bị giáo viên phát hiện thì sao? "

Từ Hoài Khoan ôm vai cười an ủi cô: "Không phải, chỉ là chép phạt thôi, cô giáo không biết đâu , cô giáo nhìn thấy một xấp giấy chép phạt là đủ rồi, còn lại thì không thành vấn đề." chữ viết tay thì khác nhau là bình thường , cô ấy đã tự viết một vài bản. Chỉ cần viết khoảng 20 bản tiếp theo, làm ơn. "

Ôn Dã cũng cảm thấy mình thật sự quá tốt bụng, thật sự phải nhìn bộ dạng đau khổ của anh, còn giúp chép lại phần còn lại cho anh hơn hai mươi lần, mãi đến 7 giờ mới về nhà, còn giúp họ nộp phạt để trên bàn giáo viên.

Ngày hôm sau, Từ Hoài Khoan mang bữa sáng và hai ly đồ uống

Một là trà sữa trân châu mà Ôn Dã vì cô đặc biệt thích uống, hai là trà chanh mà Tô Lưu yêu cầu.

Anh đưa cho Ôn Dã , trên mặt mang theo nụ cười: "Cảm ơn Ôn Dã đã chép phạt rất nhiều cho bạn gái, cho nên mới vượt qua bài kiểm tra của giáo viên một cách suôn sẻ. Đây là món mà anh đã hứa với em ăn rồi."

Hôm qua cô rất tức giận, nhưng khi nhìn thấy ly trà sữa trân châu mà anh mua cho cô, cô đã không còn nghĩ đến chuyện hôm qua nữa , lúc cô định uống thì Tô Lưu đi tới, nói với Từ Hoài Khoan : "Anh à , em muốn trà sữa, em không muốn uống trà chanh nữa.”

Từ Hoài Khoan ngẩn người liếc nhìn Ôn Dã : "Không phải, hôm qua em nói trà chanh có thể giúp giảm cân à , mà trà sữa trân châu sẽ làm em béo sao? Em uống trà chanh nhé ."

Tô Lưu phát cáu: "Em hiện tại muốn uống trà sữa trân châu, không muốn uống trà chanh, anh kêu cô ta đổi đi , dù sao anh cũng là ngươi mua."

Từ Hoài Khoan lúc đó rất nuông chiều bạn gái, nghe vậy liền trực tiếp nói với Ôn Dã : "Ôn Dã , em có thể cùng bạn gái anh trao đổi không , cô ấy muốn uống trà sữa trân châu, dù sao em cái gì cũng có thể uống được, uống trà chanh đi nha . "

Ôn Dã cũng vừa cầm ly trà chanh vừa nhìn anh dùng ly trà sữa trân châu để , dỗ dành bạn gái.

...

Hôm sau Ôn Dã đi làm liền lấy túi nước đá chườm vào tay, hôm qua muốn bóp cổ hắn ta nhưng bị bong gân tay

Cô ấy bị trẹo tay, và bây giờ cô ấy cảm thấy dễ chịu hơn sau khi chườm đá.

Cô vào phòng làm việc, vừa ngồi xuống chưa bao lâu thì quản lí đã gọi cô ra ngoài cùng nhau lên phòng trưởng phòng.

Trên đường đến đó, người quản lí hỏi cô một cách nghi ngờ, "Ôn Dã , cô có xúc phạm trưởng phòng mới không? Trưởng phòng đã gọi cho cô vào ngày đầu tiên anh ta nhậm chức. Nói một cách hợp lý, không cấp trên nào ngày nhận chức đã gọi một nhân viên như cô lên gặp ."

Tay Ôn Dã bây giờ vẫn còn đau, khi quản lí nói lời này thì cô sững sờ,cô không hề xúc phạm ai, sau khi bước vào phòng trưởng phòng với vẻ run sợ, cô lập tức hiểu ra khi nhìn thấy những người bên trong này, cô có thể xúc phạm được không?

Đây là Từ Hoài Khoan.

Không biết hai người có duyên phận như thế nào, xui xẻo thế nào, người nhận chức trưởng phòng mới hóa ra lại là Từ Hoài Khoan.

Trước đây tôi có nghe các đồng nghiệp bàn bạc rằng trưởng phòng mới từ nước ngoài về.

Lúc đó không ngờ lại trùng hợp như vậy, một người vừa từ nước ngoài về, sau đó lại là cấp trên của cô...

Quản lí vội vàng rời khỏi nơi này sau khi dẫn cô tới , lúc này để lại hai người bọn họ trong phòng làm việc.

Ôn Dã ánh mắt tức giận nhìn anh ta không nói nên lời.

Từ Hoài Khoan cũng thực sự tức giận, hôm qua suýt nữa cô tát anh ta một cái chết đi sống lại, cô ấy ta mạnh đến mức Hôm nay anh ta còn thấy rát mặt, sau đó anh hỏi cô: “ Ôn Dã, chúng ta trước là bạn bè thân thiết, sao em cứ như vậy với anh?còn đòi báo cảnh sát bắt anh ngồi tù “

Ôn Dã trừng anh một cái : “ đúng là như vậy, anh không quên ngày hôm qua anh đã bạo lực với tôi sao không nếu tôi báo cảnh sát thì anh sẽ phải bị bắt đấy.

Từ Hoài Khoan đang ngồi trên ghế đứng dậy đi tới trước mặt cô , anh ta mờ mịt hỏi: “ anh vẫn không rõ vấn đề lắm? Em đã có bạn trai sao? Em hiện tại yêu thích người khác rồi sao? Anh đã hỏi rõ ràng là em không có bạn trai và em đã chia tay bạn trai cũ gần 5 năm rồi, 5 năm rồi em không màn tới chuyện yêu đương. Cận Việt Việt còn nói cho anh biết nhà em cũng đang hối thúc em kết hôn , họ tìm đối tượng cho e gặp mặt kết hôn mà. Anh và em đều bị thúc giục lập gia đình hai chúng ta kết hôn được không? Anh có gì làm em không hài lòng? Em đã 28tuoi rồi ! Anh nge nói phụ nữ trên 30 tuổi rất khó sanh con, vẫn là nên lập gia đình sinh con sớm chút là tốt”

Ôn Dã: “.....”

Ôn Dã đột nhiên tiến tới ôm lấy eo anh, làm anh giật mình chưa kịp phản ứng lại . Ôn Dã đột nhiên thay đổi giọng điệu đáp lại : “ em cảm thấy anh nói rất đúng, hai chúng ta đều đang trong tình trạng giống nhau. Không thì như vầy đi, hai chúng ta ở với nhau thử 3 tháng để xem có hợp nhau không , nhưng anh không được nói mối quan hệ giữa hai chúng ta cho người khác biết, anh xem được không? Chờ đến lúc thật sự quyết định chúng ta hãy nói với mọi người”

Từ Hoài Khoan bị cô ấy ôm thân mật như vậy giọng điệu như vậy không nhúc nhích được, nhưng khi nghe lời cô ấy nói anh liền thoải mái đáp “ có thể , nói là làm liền nha em”