Lục Nhiễu đã nhiều lần tưởng tượng đêm đầu tiên của mình sẽ như thế nào, nhưng cô chưa bao giờ tưởng tượng rằng đêm đầu tiên của mình sẽ là với Cận Nam Dữ.
Cận Nam Dữ vừa kéo cà vạt vừa cởϊ qυầи áo, để lộ khuôn ngực cường tráng.
Lục Nhiễu vừa muốn đứng dậy xuống giường liền bị anh áp đảo, anh hôn lên miệng cô, đây là nụ hôn đầu tiên của cô, thật là hung hăng, cô chưa kịp phản ứng đã dùng đầu lưỡi cạy mở răng, và lưỡi anh trượt đi vào. Răng lưỡi và hòa quyện với cô .
Lục Nhiễu lần đầu tiên hôn không có chút kinh nghiệm nào, cô đã bị động theo anh , cô không biết phải hôn thế nào, cánh môi cô cứng ngắc mở ra, những sợi bạc chảy ra từ khóe miệng . Cảm giác miệng tê dại như cả người đang lơ lửng trên bầu trời.
Cô nhắm mắt mê mang , mùi hương bạc hà thoang thoảng trong miệng anh thật đặc biệt.
Tay Cận Nam Dữ nhàm rỗi mà cởϊ qυầи áo cô ra . Hôm nay cô đang mặc một chiếc váy jeans đến đầu gối, Cận Nam Dữ có thể mở khóa kéo của cô và trực tiếp cởi chiếc váy jeans của cô ra, ném chiếc váy jeans sang một bên, để lộ bộ ngực mềm mại của Lục Nhiễu ...
Bởi vì cô đang nằm, ngực của cô có thể nhìn thấy nhỏ hơn một chút, thêm vào đó, nội y không được gom lại một chỗ , vì vậy cảm giác ngực rất nhỏ , cô xấu hổ và định che ngực mình lại, nhưng đôi mắt của Cận Nam Dữ càng xem càng thâm thúy hơn, anh một tay đưa ra sau lưng cô muốn cởi áσ ɭóŧ ra , nhưng cởi thể nào cũng không cởi được
Anh bực bội: "cái nào phải cởi ra như thế nào ?"
Nghe vậy, Lục Nhiễu ngoan ngoãn đưa tay cởi áσ ɭóŧ của mình ra , sau khi mở móc khóa, Cận Nam Dữ ném chiếc áσ ɭóŧ xuống gầm giường, cảnh vật trên ngực Lục nhiễu cứ thế lộ ra dưới ánh mắt của anh.
Anh nhìn Lục Nhiễu toàn thân mềm mại trắng nõn , còn có hai đầu ti hồng hào như đang chào gọi, anh càng nhìn mắt anh càng đỏ.
Toàn thân cô điều đỏ ửng, cô bởi vì thẹn thùng cho nên toàn thân đều hồng . Đầṳ ѵú bởi vì chạm với không khí, lạnh lạnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ , lúc này đầu ti đứng thẳng cương cứng .
Lục Nhiễu bị anh nhìn chằm chằm thẹn thùng, Cận Nam Dữ giây tiếp theo trực tiếp cúi đầu đi, há mồm ngậm lấy đầṳ ѵú cô.
Anh há miệng dùng đầu lưỡi bú ɭϊếʍ vυ' cô, hàm chứa nó ở trong miệng loại này kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật sự quá lớn, Lục Nhiễu khống chế không được thân thể tự nhiên phản ứng, rêи ɾỉ ân ...một tiếng.
Cận Nam Dữ hôn lên miệng cô, tay phải mò eo đi xuống, tay anh vừa chạm vào qυầи ɭóŧ , anh sờ tiểu huyệt cách qυầи ɭóŧ, đã ướt đẫm, mới bị liếʍ vυ' thôi mà đã chảy ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ vậy rồi
Anh lấy tay ra , nhả đầṳ ѵú ra , cúi đầu nhìn xem qυầи ɭóŧ của cô , cô hom nay mặc chính là qυầи ɭóŧ màu đỏ, cho nên khi đâm thủy chảy ra nó ướt đẫm một mảng , Lục Nhiễu bị anh nhìn chằm chằm tiểu huyệt liền ngượng ngùng, cho nên muốn kẹp chân lại .
Cận Nam Dữ tách chân cô ra rồi kéo qυầи ɭóŧ xuống.
Nhìn chằm chằm tiểu huyệt của Lục Nhiễu.
Tiểu huyệt hồng hào , mềm mại , ướŧ áŧ , âm đế nhô ra như mời gọi anh thao cô vậy.
Chưa từng có ai chạm vào nơi này, đến lục Nhiễu cũng chưa từng chạm vào nơi này, lúc tắm chỉ rửa sạch tiểu huyệt của mình, cảm thấy nơi này quá riêng tư, hiện tại đã không còn nội y, muốn khép chân lại cũng không được. Bị Cận Nam Dữ nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt , cô muốn khép chân lại nhưng anh không cho cô khép lại. Côn ŧᏂịŧ của anh bên trong qυầи ɭóŧ muốn nổ tung , thuốc dễ ngấm tác dụng , nếu không làm sợ chỉ nghẹn chết.
Cận Nam Dữ cởϊ qυầи và vứt qυầи ɭóŧ của mình. Đây là lần đầu tiên Lục Nhiễu nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của đàn ông không ngờ nó to lớn như vậy, cứng như que sắc.
Thứ này thực sự có thể đi vào đây? Nó sẽ không khiến cô đau đến chết chứ ? Côn ŧᏂịŧ anh thô to như vậy.
Lục Nhiễu trong tiềm thức cảm thấy sợ hãi và choáng ngợp, nhưng anh kéo chân của cô ra và di chuyển đến gần cơ thể của cô.
Cận Nam Dữ cầm côn ŧᏂịŧ của mình để vào miệng tiểu huyệt của lục Nhiễu, nhưng không đút vào, theo dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra , đem đầu côn ŧᏂịŧ ma sát bên ngoài tiểu huyệt.
Lục Nhiễu tháy anh cầm côn ŧᏂịŧ ma sát bên ngoài tiểu huyệt của mình còn chưa có nhét vào, ngứa đến không biết làm sao, sắc mặt càng thêm đỏ, giống như quả cà chưa.
Cận Nam Dữ không có bất kỳ kinh nghiệm nào trong chuyện này, bây giờ anh chỉ muốn nhét thứ cứng rắn này vào tiểu học ấm áp, vì vậy anh trực tiếp đút vào.
Nhưng anh không thể đút nó vào được một cách thuận lợi , chỉ nhét được nữa qυყ đầυ.
Khi anh đi vào, nước mắt Lục Nhiễu chực trào ra, giống như nhét một thứ gì đó thật mạnh vào , tiểu huyệt cô bị cô căng cứng hết cỡ , côn ŧᏂịŧ quả thô to, cô cảm thấy mình sắp bị xé rách túm lấy bả vai anh đẩy ra, đau đớn nói : "Đau quá, đau quá. Đi ra ngoài thật sự rất đau."
Cận Nam Dữ bị kẹt ở đây muốn chen vào hay rút ra điều không được , thật sự bị kẹp chặt.
Cận Nam Dữ choáng váng khi bị hoa huyệt của cô hút căng như vậy, lúc trước Lam Âm nói với anh rằng Lục nhiễu đã làm nhiều bạn trai, kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© rất nhiều, cô ấy nói rằng Lục Nhiễu là một người rất trưởng thành, rất thuần thục mấy phương diện kia còn chỉ lam Âm cách làʍ t̠ìиɦ. Bạn tình thay đổi liên tục.
Nhưng nhìn tình này, làm sao có thể giống như bạn trai thay đổi rất nhiều, mở ra cũng không được, chen vào cũng không xong.
Lục Nhiễu thật sự đau đến bật khóc, nhưng vừa thấy anh không có phản ứng gì liền sững sờ, tức điên người, anh thấy cô đau vậy ma vẫn còn để côn ŧᏂịŧ nằm im bất động ở đó như vậy . Lục Nhiễu tức giận lấy tay cầm côn ŧᏂịŧ anh nói "Anh lấy ra cho em ".
Lục Nhiễu vừa mới rút thứ này ra khỏi tiểu học của mình, sau đó ... Cô cảm thấy bàn tay của mình ướt đẫm, Cận Nam Dữ ... hình như ... đã xuất tinh.
Cái này ... có vẻ hơi nhanh.
Cận Nam Dữ cảm thấy mình sắp phát điên rồi, côn ŧᏂịŧ bị cô cầm trong tay như thế này, đôi tay nhỏ bé mỏng manh bóp chặt côn ŧᏂịŧ , loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng thoải mái này khiến anh không tự chủ được mà lập tức bắn tinh, thật mất mặt .
Khi Lục Nhiễu nhìn thấy anh ra, cô cho rằng mình đã vô tình làm gì đó với mình nên lập tức buông tay, không dám cầm nữa.
Cận Nam Dữ cảm thấy quá xấu hổ, nên vài phút sau anh mới lấy lại tinh thần , anh không nghĩ nữa , phải rửa sạch sự sỉ nhục này, anh đè Lục Nhiễu xuống giường một lần nữa, sau đó, mở hai đùi cô ra, tìm thấy tiểu âm đế đang nhô ra , dùng hai tay nhào nặn , xoa nắn âm đế, cảm giác khó chịu vừa tan biến, thay vào đó là một đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ mới, Lục Nhiễu bị ngón tay anh nhào nặn âm đế thật thoải mái, cơn đau vừa rồi biến mất, cô mở ra miệng khễ thở dốc, không dám rên to lên.
Cận Nam Dữ thấy cô tự mở rộng hai chân, anh tìm đến hoa huyệt, lần này đưa ngón tay vào trong hoa huyệt, từ ngón này đến ngón sau cắm ba ngón tay vào để mở rộng lỗ huyệt của cô. toàn bộ bàn tay ướt đẫm, thủy chung chảy không ngừng , Cận Nam Dữ nhân cơ hội rút ra ba ngón tay, thay côn ŧᏂịŧ vội vàng đút vào.
So với ba ngón tay, côn ŧᏂịŧ vẫn là quá thô to, nhưng thuận thế bành trướng đã đi vào hơn phân nửa, khi tiến vào liền cảm thấy có chướng ngại vật, khi xuyên qua lớp màng, anh cau mày cảm thấy có cái gì đó sai sai , Lục Nhiễu vẫn còn trinh.
Thứ mà anh vừa xuyên qua quả thực là một lớp màng.
Cận Nam Dữ thấy Lục Nhiễu đau đến mức nhíu mày. Nhưng lần này cô không nói nữa, cắn môi chịu đựng, anh chồm tới hôn lên miệng cô, cạy lưỡi cô ra rồi cuộn lưỡi hôn cô một hồi.
Anh không nhàn rỗi mà xoa nắn tiểu huyệt của cô để giảm bớt đau đớn, cho đến khi lông mày của Lục Nhiễu thả lỏng, rồi anh ấn vào eo cô, đâm vào rút ra.
Lúc đầu thì hơi chậm, nhưng khi thấy cô không kiềm chế được tiếng rêи ɾỉ của mình, anh biết cô đang rất thích nên nhanh chóng nắm lấy hai chân của cô rồi treo lên vai một lúc, đâm vào rút ra liên tục như máy đóng cọc.
...
Lục Nhiễu mãi đến trưa hôm sau mới dậy, hôm qua lăn lộn quá muộn , cô liên tục bị anh thúc vào chân cho đến khi không khép được chân lại, khi Cận Nam Dữ rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi tiểu huyệt chân cô không khép lại được , chân đau mỏi , tiểu huyệt không khép lại . Chắc do tác dụng của thuốc nên trong một đêm anh bắn nhiều lần, may mà trong phòng có bαo ©αo sυ.
Anh đãã dùng hết hộp bαo ©αo sυ trong khách sạn.
Cô bị làm đến mơ màng nữa đêm mới được ngủ , ngày hôm sau tỉnh dậy mới phát hiện đã xảy ra chuyện gì.
Cô vừa tỉnh dậy và thấy cận Nam Dữ đứng trước mặt mình, người đã tắm xong, không mang quần áo mà chỉ quấn một chiếc khăn tắm ngang hông.
Cận Nam Dữ đi đến bên giường của cô, ngồi xổm xuống, sờ sờ khuôn mặt của cô nói:" lục Nhiễu , chúng ta ở bên nhau đi."
Nghe được lời nói của anh, Lục Nhiễu nhìn anh, mím môi hỏi: "Vì tối hôm qua hai chúng ta phát sinh sự tình sao? Cho nên anh mới muốn chịu trách nhiệm với em ? Chuyện tối hôm qua em cũng sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra , dù sao cũng là do anh bị người ta hạ thuốc , em không sao ."
Cận Nam Dữ ngắt lời cô bằng một giọng chắc nịch: "Không phải, không phải vì chuyện xảy ra tối hôm qua, em không phải thích anh sao? Vậy chúng ta hãy ở bên nhau đi."
Lục Nhiễu không biết hôm đó bị ma xui quỷ khiến như thế nào, chắc là ngủ không ngon, cho nên mới đáp ứng , hoặc cảm thấy cả khuôn mặt quá đẹp trai, cũng có thể là thích hắn như vậy. Nhiều năm trôi qua, cuối cùng cô cũng có một cơ hội Những gì anh nói trong lời nói của anh có nghĩa là chúng ta nên ở bên nhau, không phải là em làm bạn gái của tôi. Khi chúng ta ở bên nhau, chúng ta có thể lên giường cùng nhau, chúng ta ở bên nhau giống như bạn giường.
Đó là duy trì mối quan hệ như ngày hôm qua, không phải là bạn trai và bạn gái, mà là bạn trên giường.
Cô bối rối gật đầu nói: "Được."