Ở bàn ăn, thân thể An Tiểu Man trần trụi khóa ngồi ở trên người nam nhân, dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn không ngừng xỏ xuyên vào nhục huyệt cô, theo chiều từ dưới lên trên mà đâm thẳng vào tử ©υиɠ của An Tiểu Man.
Hắn thao quá mạnh bạo khiến cả mặt cô trở lên phiếm hồng, miệng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ thoái mái cùng với trên khắp thân thể cô toàn là dấu hôn đỏ hồng do hắn để lại làm An Chấn Vũ nhìn mà đỏ cả mắt, càng ra sức thao con gái.
Bị nam nhân thao nhiều lần nhưng tiểu huyệt vẫn chặt khít, co bóp tham lam mυ'ŧ vào côn ŧᏂịŧ, bị An Chấn Vũ giữ chặt hai bên eo mà định vị không cho cô chạy thoát, dùng côn ŧᏂịŧ đâm vào tận sâu bên trong nhục huyệt.
Suốt cả đêm hôm đó cô bị thao hết đợt này đến đợt khác, bị hắn làm cho cao trào không biết bao nhiêu lần.
An Chấn Vũ giống như là tiểu tử mới khai trai lần đầu tiên, đè nặng nữ nhi của chính mình mà cắm côn ŧᏂịŧ vào trong huyệt của bảo bối cả đêm, ngay cả lúc côn ŧᏂịŧ mềm xuống cũng vẫn để bên trong, không có rút ra.
Không chỉ có như thế, sáng sớm hôm sau, hắn cũng không để một khắc rời xa bảo bối, nhất định phải ôm nữ nhi, cho cô ngồi lên đùi chính mình mà ăn bữa sáng, còn An Tiểu Man thì bây giờ không có một chút lực nào cả, bị thao cả đêm khiến cô ngủ không đủ giấc mà ngáp ngắn ngáp dài, ỉu xìu dựa vào l*иg ngực hắn. Nhìn dáng vẻ buồn ngủ của bảo bối thật sự quá đáng yêu, làm hắn nhịn không được hôn lên môi cô gái một cái, ở đũng quần dươиɠ ѵậŧ bắt đầu có dấu hiệu ngạnh lên thành một đoàn mà chống đẩy vào kẽ mông con gái.
Đã hưởng qua mỹ vị của cô, hắn tự nhiên sẽ không nhẫn nại, trực tiếp đem dươиɠ ѵậŧ đâm thẳng vào nhục huyệt.
Trong tiểu huyệt vừa chặt và ấm làm hắn sảng muốn mệnh, da đầu một trận tê dại. An Chấn Vũ thẳng lưng không ngừng kịch liệt tàn nhẫn cắm thẳng vào sâu bên trong tử ©υиɠ.
“Bạch bạch bạch.”
“Xì xì.”
Âm thanh thân thể va chạm kịch liệt cùng tiếng nước từ hạ thể của hai người đặc biệt vang dội bên trong nhà ăn, An Tiểu Man nhiều lần bị côn ŧᏂịŧ đυ.ng vào điểm mẫn cảm, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng mà phun ra ngoài.
“Tao huyệt thật là càng thao càng sảng, thao bao nhiêu lần vẫn không thấy đủ!".
Đột nhiên, nam nhân một chút một mà đâm vào thật sâu bên trong nhục huyệt, qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ không ngừng ma sát vào hoa tâm mẫn cảm của bảo bối làm cô tức khắc đạt cao trào mà rêи ɾỉ:
“A…… A a a!”
An Tiểu Man tức khắc ngẩng đầu lên, ưỡn ngực, hai chân căng chặt mà kẹp lấy eo của nam nhân, thật nhiều da^ʍ tinh đều phun lêи đỉиɦ đầu côn ŧᏂịŧ, không ngừng tràn ra ngoài tạo thành một vũng nước nhỏ dưới chỗ hai người kết hợp.
Thấy cô lên cao trào nhưng hắn vẫn không ngừng động tác lại, nhân lúc cô cảm nhận kɧoáı ©ảʍ mà một bên thao huyệt một bên cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú đang đong đưa dữ dội theo cú nhấp của hắn.
Hô hấp của An Tiểu Man trở lên dữ dội kịch liệt, hai tay đẩy ra cái đầu đang chăm chỉ ăn vυ' của mình, cảm giác sung sướиɠ làm cô muốn hỏng mất, giận dỗi mà kháng nghị với ba ba.
“Đủ rồi ba ba, đừng cắm nữa~, mệt mỏi quá…… con đói……”
Du͙© vọиɠ còn chưa có phát tiết xong, nhưng An Chấn Vũ biết con gái bây giờ không chịu được hắn kịch liệt thao đi vào nên tạm thời buông tha cô.
Hắn hôn cái miệng nhỏ của nữ nhi, “Ngoan, bảo bối, là ba ba không đúng, ba ba quá kích động, không quan tâm đến công chúa nhà ta. Đói bụng phải không, tới, ba ba đút cho con ăn.”
Ngoài miệng nói xin lỗi nhưng hắn vẫn như cũ không đem dươиɠ ѵậŧ rút ra khỏi huyệt nữ nhi, côn ŧᏂịŧ vẫn luôn chôn ở sâu bên trong nhục huyệt, vừa thao vừa đi đến chỗ ngồi ở bàn ăn.