Bởi vì An Chấn Vũ thao quá mạnh bạo làm tiểu huyệt của cô trở nên rối tinh rối mù, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy lênh láng ra đệm giường. Nhìn cảnh tượng này khiến máu của hắn sôi trào dữ dội, trong đầu hắn lúc này chỉ nghĩ làm sao để bảo bối có thể ra thật nhiều dâʍ ɖị©ɧ, thoải mái đến nỗi có ý định không muốn rời xa hắn. Nghĩ là làm, An Chấn Vũ liền dùng tay day tiểu âm đế của con gái, vừa thao vừa xoa nắn khắp thân thể An Tiểu Man.
“Ngô…… Ba ba, không cần!”, cô mẫn cảm mà muốn kẹp chặt hai chân, lại bị hắn cưỡng chế bẻ ra.
Hắn đâm phá vỡ miệng huyệt, không ngừng đưa đẩy vào sâu bên trong tử ©υиɠ, không những vậy hắn còn dùng ngón tay véo thịt hạch mẫn cảm của cô làm cô sảng khoái đến mức hai ngón chân cuộn tròn lại theo từng cú nhấp của nam nhân, bật ra tiếng rêи ɾỉ quyến rũ" a~ ba ba...chậm, đừng....dừng lại~...a!"
Kɧoáı ©ảʍ làm hai chân của An Tiểu Man run rẩy, cô có cảm giác mình sắp ngã xuống rồi. Nam nhân thấy vậy liền để cô dựa vào thân thể hắn rồi nhanh chóng cúi người xuống ngậm một bên thịt vυ' cho vào miệng mυ'ŧ mạnh mẽ, tạo ra âm thanh vang dội" chậc chậc" khiến cô ngượng ngùng đỏ hết mặt. Bên trên được hắn chăm sóc rất nhiệt tình nhưng An Chấn Vũ cũng không quên cái miệng huyệt ham ăn. Hắn dùng ba ngón tay cắm vào tiểu huyệt, nhanh chóng thọc vào rút ra, nhìn khuôn mặt con gái đang sảng vì hắn.
“Thoải mái sao? Bảo bối.”
Cảm giác vừa sướиɠ vừa khó chịu chống vắng làm An Tiểu Man không biết đây có được gọi là thoải mái không, bởi vậy chỉ có thể mờ mịt nhìn An Chấn Vũ.
An Chấn Vũ nhìn vào mắt bảo bối liền hiểu được suy nghĩ của cô, vì thế thay đổi loại phương thức hỏi: “Bảo bối muốn ba ba tiếp tục làm vậy với con không?”
Dứt lời ngón tay hắn liền đâm mạnh vào bên trong, ở vách tiểu huyệt mẫn cảm mà moi móc cào nhẹ khiến cô gái rêи ɾỉ phát ra âm thanh tao lãng.
“Ngô~……” An Tiểu Man khó nhịn kêu lên một tiếng, trong lúc An Chấn Vũ thúc giục đòi câu trả lời, mắt cô hàm chứa nước mắt ngại ngùng không dám nhìn hắn, gật đầu.
“Muốn…… ba ba~. Muốn ba ba tiếp tục làm vậy với con.....”
Đạt được câu trả lời như mong muốn nhưng An Chấn Vũ lại không có dừng lại, tiếp tục dùng ngôn ngữ kɧıêυ ҡɧí©ɧ hỏi cô: “Tiếp tục cái gì? Bảo bối không nói rõ ràng thì làm sao ba ba có thể tiếp tục được.”
Vừa nói xong thì hắn liền ngừng lại động tác làm An tiểu Man cảm thấy khó chịu, nhịn không được vặn vẹo mông nhỏ, ý định tự mình điều khiển tiểu huyệt cho ma sát vào ngón tay để tìm được kɧoáı ©ảʍ nhưng hắn lại cản, không cho cô làm vậy.
Cuối cùng cô không chịu được sự khó chịu đấy nữa liền khóc, một bên khụt khịt một bên kêu: “Muốn…… Muốn ba ba tiếp tục dùng ngón tay, ô, dùng ngón tay cắm vào tao huyệt. A…… Ba ba, chậm một chút.”
Ngón tay đột nhiên hoạt động mạnh mẽ, tàn nhẫn ma sát vào vách trong mẫn cảm của cô làm cô mau chóng mất đi sự khó chịu mà thay vào đó là sự sung sướиɠ tột đỉnh.
Thực mau, cô liền đạt cao trào, phun ra một cổ âm tinh đem ngón tay nam nhân cùng hạ thể của mình làm cho ướt nhẹp.
“A…… Ba ba, quá sâu…… Không cần lại đi vào, tha cho con đi mà~……”