Cô lại không phải loại người như anh trai … cô chỉ là em gái hắn, trừ bỏ cùng cô lσạи ɭυâи thì bất cứ quyết định nào khác, cô đều sẽ nghe lời cùng chúc phúc.
Doãn Minh Nguyệt nghĩ nghĩ, nói cho cô biết tin tức là mình nghe từ đâu.
“Mình nghe từ chỗ Lục Lăng , mấy ngày hôm trước bọn họ hình như thấy anh cậu cùng một cô gái gọi điện thoại, lúc gọi xong còn cười lên như lúc gọi điện thoại với cậu, anh cậu còn chính miệng nói hắn thích chị dâu cậu một chút cũng không ít hơn so với thích cậu .”
Dịch Như Hứa nghe xong những lời này, trên mặt đều đã lộ ra cái loại tươi cười vui mừng lại mang theo chút khϊếp sợ , Doãn Minh Nguyệt không nhịn được mà chụp Dịch Như Hứa một tấm ảnh, bẹp miệng hỏi:
“Nếu em gái cậu có tâm, anh trai cậu tốt như vậy, tốt xấu gì cũng phải giúp anh cậu khảo hạch cô gái đó một chút, sau đó mới để anh cậu nạp vào cửa.”
“Cậu nói đúng, mình phải chuẩn bị tốt một chút.” Suy nghĩ của Dịch Như Hứa cùng Doãn Minh Nguyệt hoàn toàn hoàn toàn tương phản với nhau.
Cô muốn nhanh chóng cùng đem quan hệ cùng anh trai phủi sạch, trước khi chính thức gặp mặt bạn gái anh trai, phải đem mình hoàn toàn từ đoạn quan hệ tam giác này thoát ly ra ngoài.
Cô không thể lại để anh trai không kiêng nể gì thích mình, cô nhất định phải bắt đầu cự tuyệt anh trai.
Không biết sao lại thế này, suy nghĩ đến việc mình ập tức có thể khôi phục tự do, trong đầu cô lại xuất hiện dáng vẻ Lâm Triết học trưởng ngày đó cho cô sửa tranh .
Rõ ràng ngày đó mình cùng học trưởng cũng không có đặc biệt tiếp xúc gì, nhưng mà mấy ngày nay khi cô hồi tưởng lại buổi sáng ngày đó, luôn có loại cảm giác cảnh tượng hôm đó đều chứa đầy cảm xúc khó quên.
Cô luôn nghĩ đến Lâm Triết, hơn nữa khi nghĩ đến còn không khống chế được biểu tình của chính mình , sau khi phục hồi tinh thần lại phát hiện khóe môi đều đã nâng lên vòng cung.
“Còn nữa chiều nay Lâm Triết hình như lại cùng giảng viên Chu đến lớp học.” Doãn Minh Nguyệt đang nói chuyện bỗng nhớ đến chuyện này nên thuận miệng nói, kết quả chuyện này lại vừa lúc điểm trúng tâm ý của Dịch Như Hứa, hô hấp cô bỗng cứng lại, vụng về mà bắt đầu kéo dài chủ đề này.
“Minh Nguyệt, cậu biết rất nhiều về anh ấy sao?”
“A? Cậu nói ai, Lâm Triết sao?”
“Ừm ừm.”
Doãn Minh Nguyệt nhìn Dịch Như Hứa, nghĩ nghĩ, nói: “Kỳ thật anh ta cũng có chút nổi tiếng, dù sao lớn lên xác thật cũng tuấn tú không phải sao. Mình có quen một đàn chị biết anh ta, nghe nói Lâm Triết thích trượt tuyết, thời điểm khi không có việc gì sẽ thường xuyên đến lớp vũ đạo cùng nhau học nhảy, còn tự mình thiết kế quần áo, hình như còn cùng một người khác cùng nhau thành lập một nhãn hiệu, đã gây dựng sự nghiệp, thu vào cũng không tệ lắm.”
“Oa.” Dịch Như Hứa có chút kích động, “Anh ấy thật ngầu!”
“Cũng không hẳn, mình chỉ cảm giác Lâm Triết là người sống rất tiêu sái.” Doãn Minh Nguyệt nói xong liền không nhịn được mà trêu chọc Dịch Như Hứa một chút, “Nhưng mà nhân vật lợi hại cậu gặp qua còn thiếu sao? Ngày thường cùng những người bên cạnh anh cậu gặp mặt, đó đều là những người không đơn giản, anh cậu càng là người không đơn giản .”
“Ừm…” Dịch Như Hứa không biết Minh Nguyệt vì sao đang nói về Lâm Triết lại đột nhiên đem đề tài quay về lại trên người anh cô rồi, cô không muốn vào lúc này nói về những chuyện này, cũng không muốn nhắc đến anh cô.
“Được rồi, chẳng qua mình phải nhắc nhở cậu một chút, cẩn thận bạn gái anh cậu một chút , cô gái kia nếu có thể từ yêu thầm trổ hết tài năng thành công thượng vị đứng bên cạnh vị trí bạn gái anh cậu, vậy chứng minh cô ấy nhất định không phải là người đơn giản.”
Nếu là thật là lợi hại như vậy thì tốt rồi, tốt nhất đem anh trai quản chặt một chút.
Dịch Như Hứa yên lặng mà nghĩ, thật hy vọng nữ sinh kia có thể khiến anh trai không cần tiếp tục lại làm những việc vặn vẹo kia với cô nữa.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~