Chẳng bao lâu sau Jeffrey đã lập tức vác theo túi lớn túi nhỏ đồ ăn vặt đến, còn xông thẳng vào phòng ngủ.
Cao Duy đang dọn nhà, thấy Jeffrey đến thì chào hỏi cậu mấy câu, nhưng người ta không để ý anh chút nào đã chui tọt vào phòng.
Liêu Thần Hi đang mơ màng sắp ngủ, bị Jeffrey đánh một cái tỉnh cả ngủ.
“Sướиɠ không sướиɠ không?” Jeffrey dồi dào sức sống, hai chữ “cầu drama” hiện rõ trên mặt.
Liêu Thần Hi đang đau mông, giờ lại còn bị đánh một cái, tâm trạng cực kì kém trừng Jeffrey.
Husky chạy lại muốn được xoa xoa, Jeffrey vuốt mặt nó sau đó đóng cửa phòng ngủ lại.
“Cao Duy được việc không? Có to không?” Jeffrey rất tự giác trèo lên bên kia giường, túm Liêu Thần Hi hỏi liên tục.
“Đây là vấn đề riêng tư…” Liêu Thần Hi lườm cậu ta, “Nhặt liêm sỉ lên, đừng có cái gì cũng muốn biết!”
Jeffrey cười xấu xa nhìn Liêu Thần Hi, thấy cậu mặc đồ ngủ của Cao Duy, sau đó thò tay kéo quần cậu.
“Anh hâm à!” Liêu Thần Hi chịu đựng cái mông đau, đạp Jeffrey xuống.
“Ài.
” Jeffrey sâu sắc bảo, “Con đã trao cho hắn đêm đầu tiên quý giá nhất của người đàn ông, sau này hai con nhất định phải thật tốt, đừng để vi nương lo lắng.
”
Liêu Thần Hi thật sự nghi ngờ Jeffrey hâm thật, không thèm để ý cậu ta nữa, trở mình làm một giấc.
“Được rồi, cưng ngủ đi, anh đi tâm sự với anh Duy vậy.
” Jeffrey nói xong chuẩn bị ra ngoài, bị Liêu Thần Hi gọi lại.
“Anh với anh ấy có gì để nói hả!” Liêu Thần Hi đỏ mặt trừng cậu ta, nghiến răng nghiến lợi bảo, “Em cảnh cáo anh nhá, bớt dò la chuyện bọn em đi nhá!”
“Nghĩ gì đấy!” Jeffrey đẩy cậu, bỉ ổi khềnh khệch bảo, “Anh kiếm anh ấy bàn chuyện công việc! Cục cưng, cưng đang nghĩ gì vậy!”
Liêu Thần Hi giận hụt mất cả mặt, trừng Jeffrey.
Jeffrey đấu võ mồm thắng, sung sướиɠ ra ngoài.
Chờ Liêu Thần Hi giày vò xong đi ra, Cao Duy đã nói chuyện với Jeffrey lâu lắm rồi.
Cao Duy quyết định tạm thời kí hợp đồng quản lý với Jeffrey, đúng lúc Du Tân cũng muốn chuyển sang quản lý nên mượn cơ hội này để Jeffrey dẫn dắt cô, sau khoảng hai năm, Du Tân có thể làm một mình thì Cao Duy sẽ chuyển sang Du Tân.
Du Tân nghe được chuyện này qua điện thoại cảm động phát khóc, nói với Cao Duy “Anh Duy! Em nhất định phải ôm chặt cái đùi lớn của anh!”
“Tiện ôm cả anh nữa!” Jeffrey bên cạnh bảo, “Sau đó chúng ta chính là người một nhà, có drama gì nhất định phải chia sẻ ngay!”
Liêu Thần Hi vừa ra ngoài đúng lúc nghe được câu này của Jeffrey, đỡ trán cảm thán “Có lẽ mình cần đổi quản lý thôi.
”
Xử lý công việc xong xuôi, Jeffrey ở lại nhà Cao Duy ăn chực một bữa, xế chiều bảo là có hẹn một anh đẹp trai, xách túi chạy.
Liêu Thần Hi và Cao Duy làm ổ trên sô pha cầm iPad xem mấy tập “SH” trước, sô pha nhà Cao Duy rất lớn, anh dựa vào tay vịn, Liêu Thần Hi ngồi giữa hai chân anh dựa vào anh.
Bởi vì tư thế này thật sự quá mập mờ, chẳng mấy chốc Cao Duy đã bị Liêu Thần Hi cọ tới có phản ứng.
Liêu Thần Hi cảm thấy phía sau có gì đó cưng cứng chọc vào người, cậu như có phản xạ tự nhiên, phút chốc nhận ra Cao Duy cứng, cậu cũng cứng theo.
Cậu cứng đờ không lên tiếng, vờ nghiêm túc xem “SH”, nhưng Cao Duy đã vươn tay ôm eo cậu từ phía sau, gò má dán vào lỗ tai Liêu Thần Hi.
Liêu Thần Hi thấy rất nóng, nóng từ trong ra ngoài.
Cậu không được tự nhiên uốn éo, kết quả nghe Cao Duy bảo “Xoay xoay cái gì? Muốn bị làm?”
“…Anh hâm phải không?” Cái mông Liêu Thần Hi đến giờ vẫn còn đau, nhưng cậu có hơi hơi không cưỡng lại được cám dỗ rồi, cảm giác sung sướиɠ đê mê lúc cao trào, và cả kɧoáı ©ảʍ khi bị Cao Duy lật qua lật lại chơi đùa, chỉ cần vừa nghĩ đến đã cảm thấy cả người bất ổn.
Cao Duy như con chó bự ôm Liêu Thần Hi dụi dụi, từ gò má đến cổ, tay cũng vói vào trong áo ngủ.
Liêu Thần Hi trước sau như một vờ bình tĩnh không dao động, đôi mắt chăm chú nhìn iPad một bộ dáng dấp anh hùng kháng Nhật.
“Không làm một nháy?” Cao Duy cười hỏi cậu.
Liêu Thần Hi lắc đầu, thật ra cậu cũng muốn lắm, nhưng không chịu nổi cái mông đau.
“Thật không?” Cao Duy lại hỏi.
Liêu Thần Hi không vui, ném iPad sang bên cạnh, mắt nhìn thằng, tức giận mắng “Thật là thật! Anh là đồ đàn ông thối tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não!”
Cậu nói xong định chuồn gấp nhưng bị Cao Duy ôm xiết vào lòng.
“Em cảnh cáo anh nhá, em hét lên xàm xỡ đấy.
” Liêu Thần Hi nhìn Cao Duy, thấy anh không lên tiếng, cậu bắt đầu thấy xấu hổ.
Cao Duy cười cởi từng cúc áo ngủ của cậu, sau đó đứng dậy từ sô pha, đặt Liêu Thần Hi nằm xuống.
“Em đã bảo là em không muốn.
” Liêu Thần Hi ngoài miệng lầu bầu kháng nghị nhưng hành động lại rất phối hợp với Cao Duy.
Cao Duy hôn từ trán cậu, từng chút từng chút, mãi tới ngực cậu.
Anh vừa mυ'ŧ đầṳ ѵú Liêu Thần Hi vừa ngước mắt nhìn cậu, tại lúc Liêu Thần Hi cuối cùng cũng không nhịn được lộ ra biểu cảm mê ly, anh cười hỏi “Bây giờ còn không muốn nữa không?’
Liêu Thần Hi giơ tay nâng mặt anh, chủ động hôn lên.
Cậu rất thích hôn Cao Duy, bất kể là điên cuồng kịch liệt hay chuồn chuồn lướt nước, chỉ cần là anh cậu đều thích.
Cao Duy ôm hôn cậu, vừa hôn vừa cởϊ qυầи ngủ của cậu.
Ngay lúc anh vừa mới nắm phân thân đã cứng vô cùng của cậu thì chuông cửa vang lên.
Cả hai đều sững sờ, sau đó Liêu Thần Hi cấp tốc ôm quần trốn vào phòng ngủ.
Cao Duy cảm thấy tiếc thế nhờ, còn tưởng sắp quất một lần sô pha play, sô pha nhà bọn anh to thế này, mềm thế này, không tới một lần thật sự là quá tiếc.
Anh cúi đầu nhìn túp lều nhỏ bên dưới, lấy quần áo che lại sau đó ra mở cửa.
Ngô Dục Lâm ôm con đứng ở cửa nửa ngày mới thấy Cao Duy lò dò ra mở cửa, y mất hứng bảo “Làm gì đấy, mãi mới ra! Ban ngày tuyên da^ʍ bị anh phá đám?”
Y chỉ thuận miệng vô tình nói ra, kết quả nói xong phát hiện sắc mặt Cao Duy không tốt, cười cười đầy thô bỉ hỏi “Anh đoán đúng? Thần Hi ở đây?”
Đậu Đậu thấy Cao Duy liền muốn chú ôm, Ngô Dục Lâm ôm bé lùi về sau hai bước bảo với bé con “Chú con bây giờ không còn sức ôm con đâu.
”
“Tại sao?” Đậu Đậu nghi hoặc, tay nhỏ mập mập nắm quần áo Cao Duy hướng về phía anh nhảy lên.
Cao Duy ôm Đậu Đậu lên, hỏi Ngô Dục Lâm “Sao anh lại đến đây?”
“Biết chú ở nhà rảnh rỗi không có gì làm nên kiếm việc giúp chú.
” Y nói xong chợt thấy Husky lững thững qua đây, y cầm tay Đậu Đậu chỉ Husky bảo “Con gái, con nhìn xem con chó đó có giống chú con không?”
“Không giống!” Đậu Đậu nghiêm túc trả lời.
“Cao Kiện ra ngoài, lát nữa anh cũng có việc, để Đậu Đậu ở nhà một mình anh không yên lòng, chú để ý nó hộ anh, tối anh chú tới đón con bé.
” Ngô Dục Lâm nói xong chuẩn bị đi, còn cẩn thận đưa cho Cao Duy một cái túi to, “Đồ của con bé đều ở trong này, chú với Thần Hi chăm con anh cẩn thận đấy!”
Ngô Dục Lâm thơm Đậu Đậu một cái bảo với bé “Chú nhỏ con thích nhất cũng ở đây, con ngoãn ngoãn chơi cùng chú, tối ba lại tới đón con ha.
”
“Vâng.
” Đậu Đậu ôm đầu Ngô Dục Lâm hôn chụt một cái, “Tạm biệt ba nhỏ.
”
Ngô Dục Lâm vừa đi, Cao Duy ôm Đậu Đậu than thở, lều bạt anh còn đang dựng đứng lên đây, xem ra hôm nay đừng nghĩ quất xong một nháy này.
Liêu Thần Hi nghe thấy tiếng người đi rồi mới thò ra, vừa ra đã thấy Cao Duy đang ngoắc tay chơi với Đậu Đậu trong ngực lập tức tỉnh táo tinh thần.
“Ây, đây là con đạo diễn Ngô hả? Đáng yêu ghê!” Liêu Thần Hi chạy tới đứng trước mặt Đậu Đậu, cậu muốn ôm Đậu Đậu, nhưng sợ doạ bé con khóc.
Đậu Đậu vừa thấy là chú nhỏ bé thích, nhất thời không thèm Cao Duy nữa, từ trong ngực Cao Duy nhoài ra muốn Liêu Thần Hi ôm.
Liêu Thần Hi hớn hở ôm Đậu Đậu, đặc biệt khoe khoang bảo với Cao Duy “Thấy chưa, cục cưng nhỏ là của em!”
Kết quả một giây sau Cao Duy liền ôm Liêu Thần Hi, dán vào tai cậu bảo “Em là của anh là được rồi.
”