Người Yêu Giả Tưởng

Chương 44: Anh Yêu Em

Cao Duy không cho Liêu Thần Hi cơ hội tiếp tục càu nhàu, ôm người bắt đầu mãnh liệt ra vào.

Những khi một mình anh từng nghĩ rất nhiều lần tình và dục rốt cuộc là gì, có phải thật sự có tình thì dục mới có kɧoáı ©ảʍ.

Anh yêu Vu Tiêu ngần ấy năm, đến một ngón tay người ta anh cũng chưa từng chạm qua, anh đem hết thảy tình dành cho người đó, còn lại dục không cách nào phát tiết lại giao cho người khác.

Bây giờ nghĩ lại, điều đó thực sự vô cùng ngu dốt.

Anh ôm chặt Liêu Thần Hi, nhẹ giọng thủ thỉ bên tai cậu “Anh yêu em.



Liêu Thần Hi tròn mắt nhìn Cao Duy, vừa hưởng thụ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© vừa hò hét trong lòng: Đậu má! Ảnh nói cái gì? Có phải ảnh vừa nói yêu mình không?

Cao Duy dịu dàng hôn cậu, ôm cậu ngã xuống giường, cuối cùng tại lúc Liêu Thần Hi không chịu nổi bắt đầu xin tha mới bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong thân thể cậu.

Mãi tới khi bắn xong Cao Duy mới nhớ ra, bởi vì quá sốt sắng, quên mang bao rồi.

Liêu Thần Hi gối lên tay Cao Duy ngẩn người, hồi lâu mới ngồi dậy, kết quả cái mông đau rát, làm cậu phải “áu” một tiếng.

Cao Duy cười kéo cậu lại ôm, người cả hai đều là mồ hôi, ngón tay anh cắm ở trong hậu huyệt Liêu Thần Hi khuấy đảo, bảo “Liệu em có mang thai không?”

“…Anh hâm à!” Liêu Thần Hi thật sự không còn sức, nếu không nhất định sẽ phải đạp anh một cái.

Cao Duy cười lớn, cọ râu vào Liêu Thần Hi, ôm cậu bảo “Thích em quá.



Liêu Thần Hi ngoan ngoãn để anh ôm, cảm giác có gì đó thuận theo bắp đùi cậu chảy xuống.

Không cần nghĩ cũng biết đó là gì, quá xấu hổ.

Cao Duy liên tục hôn lên mặt cậu, Liêu Thần Hi cảm thấy người này nhất định là yêu mình lắm rồi!

Hai người nằm trên giường nghỉ ngơi một chút, thật ra Cao Duy còn muốn làm thêm một nháy, nhưng nhìn phía sau Liêu Thần Hi, có hơi sưng tấy, nên thôi.

Cao Duy kéo Liêu Thần Hi đi tắm, vừa mở cửa phòng ngủ ra ngoài là thấy Husky được mang về lại hoàn mỹ bị bỏ quên nằm ở đấy háo hức nhìn hai người.

Cả hai đều trần chuồng, Liêu Thần Hi không quản có đau hay không, trực tiếp che trước người Cao Duy, chỉ vào Husky bảo “Phi lễ chớ nhìn! Thân thể cha mày chỉ có ba mày được ngắm!”

Husky vẫn nhìn bọn cậu, nhìn xong ngáp một cái.

Liêu Thần Hi hăng hái, quay đầu hỏi Cao Duy “Nó đang xem thường em à?”

Cao Duy ôm cậu đẩy vào phòng tắm cười bảo “Em được lắm, có sức lực so tài với chó, không bằng chúng ta làm thêm một nháy.



“…” Liêu Thần Hi ghét bỏ nhìn Cao Duy “Trước đây sao lại không nhận ra anh không biết xấu hổ như thế nhỉ?”

Cao Duy nhướng mày nhìn cậu “Trước đây không phát hiện sao?”

“… Khụ, cái đó, phát hiện.



Từ khi hai người quen biết tới nay, Liêu Thần Hi không ngừng bị Cao Duy trêu ghẹo, kẻ này không biết xấu hổ đến đâu cậu phải rõ ràng chứ.

Cao Duy cẩn thận rửa sạch cho Liêu Thần Hi, ngón tay ở phía sau khuấy đảo, làm Liêu Thần Hi lại thở gấp.

“Em kiên nhẫn một chút, còn tiếp tục như thế, anh lại cứng mất.

” Thật ra Cao Duy đã cứng rồi, nhưng nhìn thảm trạng phía sau Liêu Thần Hi thật sự không đành lòng làm cậu tiếp.

Cuối cùng khó khăn tắm rửa xong xuôi, Cao Duy vẫn quấn lấy Liêu Thần Hi để cậu tuốt cho anh một lần.

Xử nam nhỏ thất thân với Cao Duy từ sau khi ra khỏi phòng tắm thì bọc kín mình trong chăn thẹn thùng không nói câu nào, Cao Duy ôm cậu từ sau lưng, hôn lên tai cậu thầm thì “Hai ngày tới ở chỗ anh đi.



Liêu Thần Hi đỏ mặt, không biết có nên đồng ý không.

Nhưng mà, xử nam mới khai trai dĩ nhiên không còn là đoá cúc nhỏ non nớt đơn thuần không kinh nghiệm nữa, cùng ngày nửa đêm, Cao Duy đẩy Liêu Thần Hi từ phía sau, hai cái người trần trụi kia lại lao vào nhau một lần nữa.

Cũng không rõ là Liêu Thần Hi ngủ dậy mơ màng quên mất rụt rè hay sao mà cảm thấy đã làm thì cứ tận tình phiêu đi, nói chung lần này cậu vô cùng thả lỏng, chủ động ôm Cao Duy cầu hoan, nằm nhoài trên vai người ta không chút ngượng ngùng rêи ɾỉ.

Cao Duy thấy cậu như vậy, hứng thú dạt dào, kéo Liêu Thần Hi đến bệ của sổ bên cạnh, đặt người lên cửa kính thuỷ tinh, từ phía sau điên cuồng làm làm làm.

Dươиɠ ѵậŧ ướŧ áŧ của Liêu Thần Hi cọ lên cửa sổ sạch sẽ để lại những vệt nước lấm ta lấm tấm, da^ʍ mỹ không chịu nổi.

Nơi ở của Cao Duy là biệt thự, tổng cộng ba tầng, nếu lúc này có người ở nhà đối diện, chỉ cần đứng trên ban công là có thể trông thấy rõ ràng bên kia đang làm chuyện gì.

Nhưng đêm hôm khuya khoắt, hai người làm khí thế ngất trời, ngay cả một cái bóng quỷ cũng không thấy đâu.

Liêu Thần Hi hoàn toàn được trải nghiệm thế nào gọi là “cái mông nở hoá”, cả ngày hôm sau, cậu chỉ có thể nằm sấp, không đi được, không ngồi được, Husky nằm úp bên chân cậu vẫy đuôi làm cậu cáu.

Cao Duy nấu cháo trắng cho cậu, thổi nguội rồi bưng đến để cậu ăn.

“Em cảnh cáo anh,” Liêu Thần Hi ăn một miếng cháo sau đó bảo, “Sau này đừng có trêu chọc em, chúng ta phải tiết chế!”

Cao Duy ghé vào tai cậu cười bảo “Nhưng mà hôm qua lần sau đó rõ ràng là em muốn anh làm em mà.



“Cao Duy!” Liêu Thần Hi giơ tay muốn đánh anh, kết quả bị chế ngự.

“Anh nói không đúng sao? Anh đang ngủ ngon giấc, tự em bò lên người anh vừa hôn vừa cắn, không biết nửa đêm ai cho em uống thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ nữa?” Cao Duy đấu võ mồm chiếm được phần thắng, xốc chăn Liêu Thần Hi đang đắp trên người, cậu chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ, nằm bẹp trên giường, chổng mông lên.

Anh thò tay vào qυầи ɭóŧ Liêu Thần Hi xoa nắm bờ mông mềm mại, bảo “Anh sợ anh mà tiết chế em sẽ không chịu được mất, đang mùa thu, em phát xuân cái gì?”

“Anh mới phát xuân ấy!” Liêu Thần Hi bị anh ghẹo, nằm lỳ trên giường không buồn phản ứng.

Cao Duy biết điểm dừng, bạn nhỏ nhà anh còn chưa ăn xong đâu.

Anh rút tay ra, sờ tóc Liêu Thần Hi bảo “Đừng nghịch nữa, mau ăn cháo đi, Jeffrey vừa gọi điện cho em.



“Hờ? Anh ấy tìm em làm gì?” Liêu Thần Hi bỗng nghĩ cậu không thể cho Jeffrey biết mình ngủ lại nhà Cao Duy, nhỡ may tên đó mà biết nhất định sẽ xồ vào hỏi lấy hỏi để ngay.

“Không biết, cậu ấy chưa nói, lát nữa cậu ấy qua đây, em ăn xong nhớ mặc đồ vào đừng để cậu ấy thấy hết.



Cao Duy dường như nghe thấy tiếng sấm ầm ầm đâu đây, cậu run run hỏi Cao Duy “Anh nói với anh ta tối qua em ngủ ở đây?”

“Tại sao không thể nói? Quan hệ của chúng ta còn cần phải giấu giếm sao?” Cao Duy múc một muỗng cháo đút cho Liêu Thần Hi, “Ăn lẹ nào, hôm nay em chỉ ăn được cháo thôi, giờ không ăn lát đói không ai nấu cho em đâu.



Mặt mũi Liêu Thần Hi như đưa đám ăn xong cháo, sau đó nói với Cao Duy “Lát nữa anh rể đến nếu anh ấy hỏi tại sao em chỉ có thể nằm sấp, anh nhất định phải bảo là do em bị trĩ.



“Cần gì phiền phức thế.

” Cao Duy đứng lên, bê bát ra ngoài vừa cười vừa bảo “Anh nói với cậu ấy hai chúng ta trao đổi cả đêm qua, em hơi mệt nên vẫn nằm trên giường chưa dậy được.



“…” Liêu Thần Hi triệt để tan vỡ rồi, cậu thậm chí còn có thể nghĩ ra cái thành phần hóng hớt kia sau khi đến đây sẽ hỏi cậu những gì.

Cao Duy có lớn không?

Cao Duy có được việc không?

Cao Duy có dịu dàng không?

Cưng bắn trước hay anh ấy bắn trước?

Liêu Thần Hi ôm đầu đau thương, Husky bên cạnh gâu gâu hai tiếng.

Cậu ngẩng đầu, nhìn Husky, bi phẫn bảo “Hừ, tao quyết định ly hôn với cha mày, anh ấy thật sự rất quá đáng!”