Một Đường Hướng Bắc

Chương 10: Miệng ăn v.ú, tay sờ nắn v.ú chị gái

Buổi chiều đến Trương gia đón em trai, tiểu tử kia đã đứng ở cửa lớn, đem đầu nhỏ nghiêm túc nhìn thẳng,phóng tầm mắt ra cách hai cái lan can cao hơn đỉnh đầu, đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm đám người tan tầm về nhà.

Vừa thấy Tiểu Bắc đi tới, liền mừng rỡ, đôi mắt cùng miệng đều tễ lại cùng nhau mà cười rộ, tay nhỏ vươn ra ngoài cửa múa may, lớn tiếng kêu “Tiểu Bắc! Tiểu Bắc!”

Tiểu Bắc nhìn thấy dáng vẻ hắn đáng yêu như vậy cũng cười theo. Mặc kệ cả một ngày vừa mệt lại vội, nhưng lúc cô đem thân mình nho nhỏ mềm mại của em trai ôm vào trong lòng ngực ,đều cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

“Đã dạy em là phải gọi chị, sao lại gọi Tiểu Bắc?” Tiểu Bắc ôm em trai nói với hắn .

“Tiểu Bắc ~ Tiểu Bắc ~,nhớ Tiểu Bắc ~” Tiểu Đông dùng hai tay ngắn ôm cổ cô, dùng cái trán mình ở trên vai Tiểu Bắc cọ cọ, trong giọng nói tràn đầy ủy khuất.

“Ừm, chị biết, chị cũng nhớ Tiểu Đông lắm. Đi, chị mang em về nhà.” Một ngày không gặp, Tiểu Bắc cũng muốn cùng hắn thân cận muốn mệnh.

Cô tưởng tượng đến chuyện em trai đáng thương vô cùng của mình ngốc ở Trương gia, thì đầy cõi lòng đều là cảm giác áy náy đối với em trai, nhưng mà không còn cách nào, bây giờ công việc bện dây thừng là thu vào ổn định nhất của Tiểu Bắc, cô không thể bỏ việc.

Ôm em trai vào nhà, cùng Trương thẩm chào hỏi liền đi rồi.

Sau khi về đến nhà, Tiểu Bắc nấu vài món thức ăn , hai chị em ăn xong Tiểu Bắc liền ngồi ở trên giường đất bện nệm ghế. Tiểu Đông héo héo bò lại đây, đem đầu nhỏ dưới cánh tay Tiểu Bắc, liền bắt đầu hướng vào bên trong mà chui rúc “Em làm gì vậy Tiểu Đông?”

“Ăn vυ'.” Tiểu Đông đem đầu củng tiến vào trong lòng ngực Tiểu Bắc , liền bắt đầu xốc áo Tiểu Bắc lên.

“Đừng quậy, Tiểu Đông, chị còn đang làm việc đây.” Tiểu Bắc cũng không ngẩng đầu lên mà tiếp tục làm.

Tiểu bằng hữu Trần Hướng Đông hiện tại không thể so với khi hắn còn nhỏ, xốc vạt áo chị gái lên trên, sau đó nhanh chóng liền gặm vυ' chị gái, mυ'ŧ ở trong miệng rung động --tư tư--. “Tê ~” Tiểu Bắc đau một chút, sau đó lại nói “Tiểu Đông mυ'ŧ nhẹ chút.”

Hiện tại bộ ngực Tiểu Bắc đã phát dục một ít, lớn bằng cái trứng gà, ngày thường luôn thực ngứa thực trướng, mỗi ngày buổi tối Tiểu Đông bất động ngậm núʍ ѵú ngủ, vừa mới bắt đầu cô còn chưa được thích ứng, nhưng sau lại cô liền phát hiện Tiểu Đông mυ'ŧ, vυ' cô liền không ngứa như vậy nữa, có đôi khi em trai dùng sức, Tiểu Bắc có chút đau, nhưng đau nột chút lại giống như càng ngứa, càng muốn để Tiểu Đông mυ'ŧ, càng mυ'ŧ cô cảm thấy càng thoải mái, cả người còn nóng hầm hập.

Nhưng hôm nay lại có chút khác, Tiểu Đông mυ'ŧ một lần, cô liền cảm giác ở chỗ bụng nhỏ co rút lại co rút, không thể nói là rất đau nhưng lại cảm thấy khác lạ, bện một hồi liền không bện nữa, Tiểu Đông còn ghé vào trong lòng ngực cô, một tay ôm vυ' gặm, một tay còn nắm vυ' bên kia xoa nắn.

Hắn càng ăn , trong bụng Tiểu Bắc liền càng trướng đau, chỉ chốc lát sau cô cảm giác như mình đái trong quần,cả kinh chạy chóng đẩy Tiểu Đông ra, chạy đến nhà xí bên ngoài đi tiểu.

Ngồi xổm tiểu xong , Tiểu Bắc cảm thấy bụng nhỏ lạnh lẽo đau đớn, cô cũng không biết làm sao, muốn kéo quần lên vào nhà, nhưng vừa muốn kéo quần đột nhiên phát hiện trên quần cộc tất cả đều là máu ! Tiểu Bắc kinh hoảng thất thố chạy về phòng, tìm bồn đổ nước tẩy mông, cũng không biết làm sao, máu này càng rửa càng nhiều, lau đến đầy cả tay đều là máu, Tiểu Bắc bị dọa khóc, tâm tư cô bé cảm thấy như vậy xem như xong rồi, cô khẳng định là bị một căn bệnh nặng gì đó, cô khóc lóc thay đổi quần cộc, còn lót ở quần cộc mình bằng qυầи иᏂỏ cũ mùa thu của Tiểu Đông .

Cô phải đi ra ngoài tìm người, cô cũng không thể bệnh chết, cô bệnh chết em trai liền thật sự sẽ thành cô nhi. Nghĩ vậy, Tiểu Bắc đứng dậy ôm em trai liền đi đến nhà Trương gia. Đến bên kia liền cùng Trương thẩm nói, sau đó thẩm liền mừng rỡ mà --ha ha--cười lên, nói thẳng là Tiểu Bắc đã trưởng thành, đây là chuyện tốt.

Tiểu Bắc cũng không hiểu cái gì gọi là trưởng thành, trừ bỏ em trai cũng không có thân nhân khác , Trương thẩm là người đối với cô tốt nhất, cô tin thẩm . Nếu thẩm đã nói không có việc gì, vậy khẳng định chính là không có việc gì. Tiểu Bắc ôm em trau, xách theo một bao giấy vệ sinh lớn mà Trương thẩm cho, liền trở về.

Cách nhà cô hơn hai trăm mét có một bãi đất trống, ngày thường đều dùng để đặt mấy đống củi lửa của mấy hộ gần đó, mấy đống lớn cao cao ở trong buổi tối thoạt nhìn còn rất dọa người. Tiểu Bắc bước nhanh hơn muốn trở về. Đột nhiên, từ sau đóng củi nhảy ra một người, không đợi Tiểu Bắc thấy rõ, người nọ liền một phen đem Tiểu Bắc đang ôm Tiểu Đông túm vào sau đống củi .