Mượn Giống (Tá Chủng)

Chương 2: Vừa bị bố chồng thao, vừa bị chồng xoa vú

Nộn huyệt chặt chẽ bởi vì cao trào mà co rút từng đợt, giống như có ngàn vạn cái miệng nhỏ mở ra hút lấy nhục bổng của ông.

Chu Nghiên Thâm bị kẹp chặt có chút tê dại cả đầu, ông hít sâu một hơi, tay to lắm chặt lấy mông nhỏ đang ưỡn lên của cô, hạ thân như súng máy trong lúc cô cao trào mãnh liệt xông vào.

Tô Niệm không theo kịp tiết tấu của ông, thân thể mềm mại bị đυ.ng như sắp văng ra, kɧoáı ©ảʍ tăng lên không ngừng trong cơ thể khiến cô gần như phát điên.

Cô không chịu được rêи ɾỉ, thở dốc, giọng nói kiều mị tận xương, từng tiếng câu dẫn càng làm cho lửa nóng trong người tăng vọt.

Chu Nghiên Thâm nhìn vẻ quyễn rũ của cô, hầu kết lăn lộn, tay to nắm lấy bộ ngực xinh đẹp đang đung đưa, dùng sức bóp xoa nắn mấy lần, thoả mãn không chịu được.

Một bên hung hăng di chuyển trong cơ thể cô, một bên tiến tới đôi môi mềm không ngừng rêи ɾỉ của cô hôn lên, kéo lấy cái lưỡi thơm tho của cô, dùng lực hút.

Tô Niệm bị hôn đến đầu óc trống rỗng, cả người bị thao phát run, đành phải đưa tay ôm lấy bả vai ông.

Lửa nóng cứng chắc một chút lại một chút ở bên trong thông đạo ẩm ướt ấm áp mạnh mẽ đâm tới, mỗi một lần đều chạm đến chỗ sâu nhất, dẫn tới từng đợt kɧoáı ©ảʍ không nói nên lời.

Cô duỗi thẳng mu bàn chân, thân thể như bị điện giật, các giác quan gần như tràn ngập kɧoáı ©ảʍ tột độ.

Kỳ thật, cô tuy phản cảm mối quan hệ như vậy, nhưng là mỗi lần bị Chu Nghiên Thâm làm, thân thể cô luôn đạt được vui thích vô tận.

Càng sâu hơn, thoải mái hơn so với làm với chồng.

Trong lúc hai người đang làm đến quên hết tất cả, cửa phòng mở ra, Chu Trình vừa tắm xong thân dưới chỉ quấn một chiếc khăn tắm, đôi mắt đen như mực nhìn lên trên giường đi qua, liếʍ môi đi đến bên giường.

Đi đến bên giường, anh liền đem khăn tắm giật xuống vứt trên mặt đất, chân dài bước lên giường.

Chu Nghiên Thâm cùng con trai liếc mắt một cái, liền buông Tô Niệm ra, chỉ là hông và eo di chuyển càng nhanh hơn.

Tô Niệm thân thể mềm đến không chịu được, như đang ngồi trên lưng ngựa, xóc nảy không ngừng.

Chu Trình hai mắt tối sầm, dán lên tấm lưng thon thả trắng nõn của cô, từ phía sau nắm lấy hai vυ' đang nhảy lên động đậy không ngừng của cô, dùng sức xoa nắn.

Môi mỏng thỉnh thoảng lại hôn lên môi cô, giọng nói trầm ấm say lòng người:"Niệm Niệm, mấy ngày không gặp có nhớ anh không?

Nghe những lời của chồng, não Tô Niệm loạn cả lên, không ngừng trốn tránh.

Thật sự khiến người ta cảm thấy xấu hổ, cô bị bố chồng cắm huyệt, bị chồng xoa vυ'.

Cho dù không phải lần một lần hai, cô vẫn có chút không chịu được.

Không có được sự đáp lại của cô, Chu Trình có chút bất mãn, mắt nhìn thấy cô bị thao mặt mũi tràn đầy xuân tình bộ dạng quyến rũ, trong lòng càng không vui.

Ngón tay kẹp lấy đầṳ ѵú nho nhỏ kéo ra, cúi đầu mυ'ŧ mạnh một cái lên cái cổ thon thả, hung hăng ép hỏi:"Mau nói, có nhớ ông xã không?"

Trước ngực truyền đến đau đớn làm cô nhíu chặt lông mày nhỏ nhắn, đành phải theo ý anh kêu lên.

"Ưʍ... A... Nhớ... Nhớ...ưʍ... Ông xã...A...Không được quá nặng rồi..."

Nghe thấy âm thanh mềm mại quyến rũ của cô, Chu Trình nheo mắt lại, hạ thân trướng đến thấy đau, một tay vịn dưới hông, côn ŧᏂịŧ cứng ngắc cọ vào khe đít cô:"Nhớ ông xã rồi hả?Tiểu tao hoá, bị bố chồng thao đến ông xã là ai cũng không biết đi!"

Anh cũng cảm thấy không thoải mái, mặc dù là do anh gọi bố đến làm cô.

Cảm giác được anh rục rịch, thân thể Tô Niệm cứng đờ, sợ rụt mông lại, muốn tránh, mà tránh không được.

Chu Trình nhớ thương hậu huyệt cô không phải ngày một ngày hai, nhưng cô không chịu, sợ đau, nơi đó cũng không phải nơi bình thường dùng để giao hợp.

Nhưng mỗi lần trên giường anh đều cọ sát rất lâu, mỗi lần đều làm cô lo lắng hãi hùng, sợ anh thừa dịp cô không chú ý đột nhiên tiến vào.

Tô Niệm quay đầu, lấy lòng hôn lên căm của anh:"Đều nhớ... Ưʍ... Ông xã... Đừng... Đừng đυ.ng vào chỗ đó