Mượn Giống (Tá Chủng)

Chương 1: Giữa đêm bị bố chồng tấn công. SK TẶNG VÀNG

Đêm khuya, tại tầng hai biệt thự nhà họ Chu.

Trong căn phòng ở cuối hành lang, tiếng rêи ɾỉ và tiếng cơ thể va đập của người phụ nữ không ngừng vang lên.

Trên chiếc giường lớn đắt tiền, một người đàn ông trung niên tráng kiện đang tựa nửa người ở đầu giường, đôi mắt nhắm hờ đang nhìn chăm chăm lên người phụ nữ.

Cô bị buộc phải ngồi ngay giữa đũng quần của người đàn ông, váy ngủ đã bị kéo xuống đến dưới eo, cặρ √υ' căng tròn nhấp nhô mỗi khi cô di chuyển lên xuống.

Tô Niệm vốn đã ngủ say, nhưng trong cơn mơ màng cô lại bị người đàn ông kia nắm lấy vυ' rồi đút vào trong cô.

Dựa vào độ dày của côn ŧᏂịŧ, Tô Niệm có thể nhận ra ngay.

Người đang đυ. Tô Niệm chính là bố chồng cô.

Tuy đây không phải lần đầu tiên, thế nhưng cô vẫn cảm thấy có chút không quen.

Có trời mới biết, chuyện như này hoang đường biết bao.

Gia đình nhà họ Chu ở thành phố C cũng xem như là có tiếng tăm trong lĩnh vực bất động sản, hiện giờ có thể nói là đứng đầu trong ngành này ở thành phố.

Chồng của Tô Niệm là con trai duy nhất của nhà họ Châu, cô chỉ đơn giản là xuất thân từ gia đình danh giá, ở trước mặt anh hoàn toàn không có gì nổi bật.

Cho nên từ lúc yêu đương cho đến lúc kết hôn cũng gặp phải rất nhiều trắc trở.

Người phải gánh nhiều hậu quả nhất trong chuyện này chính là người đàn ông đang đυ. cô hiện giờ. Vốn dĩ ông đã sắp xếp cho Chu Trình một mối hôn nhân khác, nhưng vì sự xuất hiện của Tô Niệm lại khiến cục diện rơi vào bế tắc.

Từ ngày cô được gả vào nhà họ Chu, Tô Niệm chưa từng thấy ông đối xử vui vẻ với cô lần nào.

Kết hôn được hai năm, vì để củng cố mối quan hệ này, Tô Niệm và Chu Trình đã dùng mọi biện pháp để có một đứa con, nhưng mà bụng cô vẫn cứ chẳng có chút động tĩnh gì.

Sau khi đi khám họ mới biết được nguyên nhân là do cơ thể của Chu Trình.

Chất lượng tϊиɧ ŧяùиɠ của anh không tốt, xác suất để thụ tinh gần như bằng không.

Tô Niệm không thể nào ngờ được, Chu Trình lại đề cập với cô chuyện mượn giống từ bố anh.

Lúc đó Tô Niệm cảm thấy vô cùng kinh sợ, đương nhiên sẽ không đồng ý chuyện đó.

Sau khi đề cập vài lần, Chu Trình thấy cô kiên quyết không chịu nên đã không nhắc tới nữa.

Nhưng về sau Chu Trình thừa dịp cô đã ngủ say liền gọi bố anh đến làm với cô.

Giờ ván đã đóng thuyền, Tô Niệm không đồng ý thì cũng có thể làm gì đây?

Kể từ đó hai người đàn ông mỗi đêm đều thay phiên nhau tới rót cho Tô Niệm đầy một bụng tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Mấy ngày trước hai cha con họ cùng nhau đi công tác, Tô Niệm cuối cùng cũng có mấy ngày rảnh rỗi, không ngờ bọn họ lại về sớm như vậy.

Thấy Tô Niệm trông không có tinh thần, Chu Nghiên Thâm nắm lấy vòng eo thon thả của cô, thẳng hông đẩy mạnh vào lúc cô ngồi xuống, côn ŧᏂịŧ đâm sâu khiến cô rêи ɾỉ mềm nhũn cả người.

"ưʍ....a a....sâu quá....a~ đừng mà.....a....ưʍ..."

Côn ŧᏂịŧ của Chu Nghiên Thâm nếu so sánh với Chu Trình thì chỉ có hơn chứ không kém, vừa dài lại vừa to, mỗi lần làm Tô Niệm đều có cảm giác trong bụng như bị đâm thủng.

Chưa kể tư thế lúc này đang vào rất sâu, lấp đầy âʍ ɦộ chật hẹp của cô.

Đầu nấm tròn trịa và hung tợn không ngừng chọc vào âʍ ɦộ cô, từng cơn kɧoáı ©ảʍ truyền đến khiến cô muốn phát điên lên.

Tô Niệm khó khăn lắc đầu, đôi tay nhỏ ấn vào bụng ông, cả cơ thể gần như sắp không chống đỡ nổi.

"Đồ da^ʍ phụ... không muốn mà còn kẹp chặt như vậy?" Chu Nghiên Thâm xấu xa nhếch môi, giữ lấy eo Tô Niệm giã điên cuồng, tốc độ ngày càng nhanh.

Cự vật thô bạo ra vào âʍ ɦộ khít chặt của cô, không ngừng phát ra những tiếng "bạch bạch".

Tô Niệm bị đυ. đến loạng choạng cả người, cô không theo kịp tốc độ của ông, bộ ngực mềm mại ở phía trước rung lên bần bật không ngừng.

Vách thịt bên trong bỗng thấy tê rần, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt truyền đến khiến Tô Niệm vô cùng hưng phấn.

Sau vài cú nhấp, Tô Niệm không chịu được nữa mà hét lớn rồi lêи đỉиɦ.