Duỗi Eo Không Được

Chương 5

Người đàn ông phía sau không nghe cô nói, bởi vì bây giờ tay anh ta đã chạm vào tiểu huyệt của cô , xoa nắn cách lớp qυầи ɭóŧ chữ đinh.

Khi tay vừa chạm vào hắn chiếc qυầи ɭóŧ chữ đinh thì đem nó nhét vào trong tiểu bức của Lâm Trừng , khiến cô cảm thấy hơi khó chịu .

Nhưng loại cảm giác khó chịu này không đau, lại là một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nói nên lời, Lâm Trừng nắm lấy tay anh, cố gắng ngăn cản anh tiếp tục, nhưng Trình Hựu hai tay đã chạm vào qυầи ɭóŧ chữ đinh, tay chui đi vào , một tay với lên phía trước cầm một đầu sợi dây qυầи ɭóŧ , tay còn lại cầm đầu sợi dây phía sau khẽ mông.

Trình Hựu rất cao, nam nhân phương nam hiếm khi cao 1,8 mét, nhưng anh hẳn là cao hơn , cho nên chặn Lâm Trừng lại được , bọn họ quay lưng về phía cửa, không ai có thể nhìn thấy.

Trình Hựu siết chặt chiếc qυầи ɭóŧ của cô bằng cả hai tay, và nhận thấy rằng sợi dây của chiếc qυầи ɭóŧ đang dính chặt vào tiểu huyệt đầy đặn của cô . Anh bắt đầu di chuyển chiếc qυầи ɭóŧ ma xát vào tiểu huyệt của cô , để tiểu huyệt bị chiếc qυầи ɭóŧ cọ xát . Sự ma sát trước và sau của sợi dây quần , những sợi vải quần có chút thô rát làm tiểu huyệt của cô bị chà xát rất thoải mái.

Cô gái thoải mái sắc mặt ửng hồng, bắt lấy cánh tay hắn làm điểm tựa, cúi đầu nhìn xuống thân dưới. Bởi vì váy cô đủ dài có thể che khuất bàn tay hắn, cho nên không thấy rõ ràng quá trình nó ở dưới hạ thể cô làm xằng làm bậy, chỉ thấy được một phần váy nhô lên, lộ ra hình dạng bàn tay đang di chuyển.

Phía dưới của cô thoải mái , tiểu huyệt mềm mại bị qυầи ɭóŧ cọ xát, chảy ra rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra hết lên tay Trình Hựu , anh tiếp tục cọ xát âʍ ɦộ, qυầи ɭóŧ ướt sũng điều là nước da^ʍ của cô , cảm giác ẩm ướt đặc biệt khó chịu.

Nhưng cô bị cọ đến sướиɠ , trong lúc đó cô đã đạt đến cao trào , đôi mắt của cô đột nhiên sáng lên với ánh sáng trắng.

Lâm Trừng bị du͙© vọиɠ làm cho quên mất phản kháng anh, hai chân mềm nhũn không ngừng nắm lấy tay anh, cắn môi gào lên: "Trình ... Anh Trình Hựu, anh ... chậm ... chậm ... "

Trình Hựu cảm thấy tao hóa này chính là bị cọ sướиɠ , mặt thoải mái như vậy, thân thể của hai người áp vào nhau, phía dưới là nước da^ʍ của cô, đều do hai tay anh xoa nắn, anh tiếp tục cọ xát , hỏi." Từ nay còn dám mặc lót chữ đinh này ra khỏi nhà nữa không? "

Lâm Trừng lúc đầu không biết tại sao anh lại tức giận như vậy, nhưng bây giờ nghe anh hỏi cô đã hiểu , hóa ra vì cô mặc qυầи ɭóŧ chữ đinh đi ra ngoài khiến anh không vui, cô nắm lấy tay anh, không khỏi lẩm bẩm. : "Không...... Đừng...... Thật thoải mái ... thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ..."

Trình Hựu biết rằng bà chủ này rất thiếu tao ,cái gì mà từ bỏ , lại kêu da^ʍ như vậy , nơi nào nói không muốn, rõ ràng bị qυầи ɭóŧ của chính mình làm đến cao trào.

Trình Hựu tiếp tục tăng tốc, qυầи ɭóŧ không ngừng cọ xát, nhét đầy tiểu huyệt .

Khi hắn chạm vào tiểu huyệt của cô , hắn cảm thấy hơi bị đâm tay , trực tiếp nhét vào trong tiểu huyệt của cô một chút rồi cọ xát tiếp .

"A ..." Lâm Trừng cảm thấy thoải mái sau khi bị cọ lần nữa, tới đỉnh rồi , Trình Hựu mới buông lỏng tiểu huyệt cô ra , qυầи ɭóŧ không được lấy ra, vẫn còn bị nhét trong bức của cô ,cho cô giữ.

Lâm Trừng cảm thấy khó chịu khi chiếc qυầи ɭóŧ còn nằm bên trong bức của cô , cô muốn đưa tay ra lấy nó ra, nhưng Trình Hựu đã nắm lấy tay cô không cho phép, anh nhìn cô và nói với ánh mắt không dễ chọc : " bức ngứa như vậy , nhét vào cho bớt ngứa, không lấy ra, tao bức ăn qυầи ɭóŧ chữ đinh không phải sướиɠ lắm sao? "

Lâm Trừng dùng ánh mắt có mệt mỏi nhìn anh, cô vừa mới đạt được cực khoái nên có chút mệt mỏi, nhưng cô nghe lời anh, không có cởϊ qυầи lót ra, cứ như vậy kẹp chặt bức.

Lâm Trừng chảy quá nhiều nước, dâʍ ŧᏂủy̠ giống như vòi nước chảy hoài không hết , nước da^ʍ không ngừng chảy xuống, cô thật sự không chịu được cảm giác, Nước bức chảy ra đến đùi , nhìn Trình Hựu ngồi xuống trước mặt cô .

Cô không có chút ngại ngùng nào, trực tiếp vén váy lên,chiếc váy giống như một đóa hoa sen thanh thuần nhưng ẩn sâu bên trong là cảnh tượng không ai ngờ đến , thuận thế vén lên ngay trước mặt anh , Trình Hựu thấy được rõ ràng chiếc qυầи ɭóŧ bị nước da^ʍ cô làm ướt đẫm chuyển sang đậm màu.

Côn ŧᏂịŧ của anh đang có xu hướng cứng lên.

Thấy Lâm Trừng chậm chạp,anh không nói tiếng nào, chỉ duỗi tay ôm eo cô, đẩy cô vào lòng, lúc này anh đang ngồi trên ghế đẩu, Lâm Trừng ngã dựa vào lòng anh, vịn vào eo anh, tự mình cầm lấy quần áo của cô và lau sạch dâʍ ŧᏂủy̠ đang chảy ra từ bức của Lâm Trừng.

Hôm qua anh mang chiếc áo phông trắng này giống cái hom qua anh mang , chứng tỏ từ tối hom qua đến giờ anh vẫn chưa về nhà thay , hôm qua cô ngồi trên bụng anh làm dâʍ ŧᏂủy̠ chảy hết lên đồ anh , khi anh đi ngủ có ngửi thấy mùi tao hóa của cô. .ây giờ khô rồi, anh lấy vạt áo lau chùi tiểu bức cho cô.

Sau khi được anh dùng quần áo lâu sạch ,Lâm Trừng tỏ ra khá ngượng ngùng.

Trình Hựu sau khi lai sạch sẽ tiểu huyệt xong thì buông cô ra, kéo váy cô xuống , chiếc qυầи ɭóŧ vẫn còn bị tiểu bức kẹp rất chặt, anh nói với cô: "Tối nay đến nhà của em hay của tôi?"

Lâm Trừng cũng hiểu được, "anh muốn nhu thế nào cũng được ."

"Tới chỗ của em đi, chỗ của tôi rất lộn xộn."

Lâm Trừng hiểu rõ gật đầu , sau đó có một vị khách bước vào, cô phải đi tiếp khách và chiên một món cơm chiên trứng cho Trình Hựu.

Trình Hựu vừa nhìn cô vừa ăn phần cơm trưa của mình , ăn xong a vội vàng đi về toà nhà đối diện.

Tôi trực tiếp đến quán bar, bởi vì tối nay anh có việc không thet đến quán được nên phải phân phó và nói một số chuyện với đàn em.

....

Lâm Trừng buổi tối về nhà trước, khi về đến nhà, cô nóng lòng vén váy lên, lấy ra chiếc qυầи ɭóŧ bên trong tiểu huyệt, bởi vì qυầи ɭóŧ bị cô kẹp cả một buổi chiều , tận mấy tiếng đồng hồ, cô cảm thấy tiểu huyệt có chút tê.

Bởi vì bị kẹp trong bức quá lâu, qυầи ɭóŧ đã bị thấm ướt sũng , tiểu huyệt cũng có chút sưng đỏ, không thể khép lại được .

Cô đi tắm trước rồi ra ngoài chuẩn bị bữa tối.

Trình Hựu nói buổi tối mới tới, mãi đến bảy giờ mới xuất hiện.

Cheng You đi vào ăn cơm trước, ăn xong Lâm Trừng rửa bát, tiêu hóa xong đi tắm bên ngoài.

Trình Hựu mang theo cả quần áo đến, tối nay ở lại với cô nên anh đi tắm rửa thay quần áo, sau khi thay đồ xong, Lâm Trừng bước ra khỏi phòng tắm, Trình Hựu vốn dĩ muốn giặt chung quần áo của hai người bọn họ, liền nhét hết vào máy giặt, nhưng Lâm Trừng ngăn lại: "Không, quần áo có một số màu đậm , một số màu nhạt , không nên giặt chung chúng lại với nhau. Anh đi ra ngoài trước, em sẽ làm cho."

Trình Hựu bị Lâm Trừng đuổi ra ngoài, anh ngồi bên ngoài nhìn chờ , Lâm Trừng tách quần áo của hai người ra giặt trong máy giặt rồi mới đem ra phơi.

Sau một hồi bận rộn, tầm hơn chín giờ thì Lâm Trừng cũng xong.

Trình Hựu ở bên ngoài chờ ,côn ŧᏂịŧ không chịu nổi nữa, sau khi Lâm Trừng bận rộn xong , anh cầm tay cô , đè cô vào lòng, cô ý thức đưa tay lên côn ŧᏂịŧ của anh mà xoa xoa, cô vén quần áo anh lên để dễ dàng xoa nắn côn ŧᏂịŧ của anh . Anh nói :" cả đem qua lão tử vội vàng đi tới đi lui xử lý việc , lão tử muốn thao bức ngươi , tôi không thể chờ đợi được nữa ."

...