Duỗi Eo Không Được

Chương 4

Đôi bàn tay to lớn của người đàn ông ôm lấy mông cô như ẩn chứa tia điện, khiến thân thể cô kích động run lên.

Phía dưới kẹp chặt, Lâm Trừng chưa từng bị nam nhân đυ.ng vào, huống chi là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy , hắn vẫn luôn xoa mông cô , thân thể cũng chưa từng có đυ.ng vào nên mẫn cảm.

Cô ngã vào ngực Trình Hựu , chống tay vào người anh, khuôn mặt ửng hồng khi bị chạm vào.

Trình Hựu nhìn cô đang thẹn thùng trước mặt, sờ mông nhanh hơn, vén váy lên, đánh vào mông cô một cái "bốp", tiếng da thịt vang lên rất lớn.

Bị đét mông Lâm Trừng nhịn không được khẽ rên một tiếng: “A ——”

Trình Hựu nghe tiếng kêu, đưa tay sờ lên bờ mông đàn hồi của cô, cảm giác rất thích.

Trình Hựu nhìn cô đang nằm trên người mình liền ôm cô ngồi thẳng lưng, Lâm Trừng bây giờ rất ngoan ngoãn, để anh tùy ý chơi theo ý mình, ôm mông cô bắt cô ngồi dậy.

Cô mặc một chiếc váy ngủ không quá dài, vải lụa rất trơn, Trình Hựu vén váy lên đến eo, lộ ra toàn bộ phía dưới, nói : "Cầm lấy."

Nghe vậy, Lâm Trừng ngoan ngoãn hai tay cầm váy hai bên, cho hắn xem bên bức..

Trình Hựu nằm trên sô pha, tay han sờ đến lông mao của cô , cô không nhiều lông nhưng nhìn rất da^ʍ.

Khi anh chạm vào nó, Lâm Trừng cúi đầu nhìn bàn tay anh đang vuốt ve cô.

Trình Hựu lần đầu tiên chạm vào phần lông mao bên ngoài của cô , sau đó đưa hai tay ra sau và dùng tay trái mở hai vạt môi âʍ ɦộ để lộ ra màu bên trong.

Tiểu bức của cô không có màu hồng,là màu đỏ sậm, ước chừng là cô đang động tình, bên dưới chảy ra rất nhiều nước da^ʍ , anh bẻ âʍ ɦộ của cô ra, nhìn thấy những hạt thịt nhỏ trên đó, anh vươn tay ấn vào.

Lâm Trừng bị ấn liền không chịu nổi, thân thể run lên, Trình Hựu nhìn khuôn mặt quyến rũ của cô, dùng tay phải đi tới, nhéo lấy âm đế , dùng hai ngón tay nhào nặn âm đế của cô lên xuống.

“A ——” Lâm Trừng bị xoa thoải mái mông dẩu cao đối với Trình Hựu thét chói tai.

Trình Hựu thấy tiểu huyệt của cô bị ngón tay chạm vào chảy nhiều nước, ngẩng đầu, nhìn cô với đôi mắt sâu thẳm, hỏi cô: " Thoải mái sao?"

Lâm Trừng bị sờ quá thoải mái, vừa rồi hai mắt sáng lên bạch quang, khi tiểu huyệt vừa cao trào.

Cô cắn môi, thanh âm phát run: “Thoải mái —— tiếp tục sờ em —— thật thoải mái ——”

Giọng nói thật tao , vì vậy Trình Hựu xoa âm đế của cô nhanh hơn, càng ra sức nhào nặn.

Cơ thể cô rất mẫn cảm, chảy rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ lên đường cơ bụng sáu múi của hắn , cả một vũng nước.

Hắn ở rất gần , nên có thể ngửi thấy mùi rất tao của cô.

Lâm Trừng đặc biệt tắm xong đợi anh , cho nên bên dưới không có mùi nồng nặc, chỉ là mùi bức chảy rat dâʍ ŧᏂủy̠.

Trình Hựu nhìn phía dưới của cô bị anh sờ quá thoải mái , vươn tay cởi bỏ quần áo bên trên.

Tao hóa này không chỉ không mặc qυầи ɭóŧ, thậm chí còn không mặc áσ ɭóŧ , vì vậy sau khi dây treo phía trên được cởi ra, hai núʍ ѵú ở hai bên đã hiện ra trước mắt anh.

Bên dưới cô đang động tình , nên hai đầṳ ѵú cũng cương lên nhô ra.

Cô thuộc người về loại người tiểu huyệt có màu đỏ sẫm nên núʍ ѵú hai bên đỏ sẫm và màu nâu, sau khi động tình cương lên là như hai quả anh đào đỏ mọng , đúng lúc này , Trình Hựu buông bàn tay đang chạm vào phía dưới của cô ra .Đưa tay hai tay lên và xoa bóp hai bên vυ' của cô ,bóp chúng vào giữa.

Vυ' của cô không nhỏ , anh nhào nặn hai bên, giống như nhào bột vậy.

Anh chạm vào ngực đầu ngực cô , tay cầm đầu ti mà kéo.

Lâm Trừng cúi đầu nhìn bàn tay to, thô ráp của anh đang nhéo từng chút lên bầu ngực của cô, gãi gãi có cảm giác đặc biệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thoải mái đến mức bàn tay cô run lên để trên eo của Trình Hựu.

Cô cảm thấy thoải mái khi chạm vào, và không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp.

Cô đã cảm thấy Trình Hựu cứng rồi, bởi vì bây giờ cô đang ngồi ở trên côn ŧᏂịŧ của anh , và cô cảm thấy côn ŧᏂịŧ của anh nhô lên, nó bị ép bởi lớp vải nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được nó rất lớn.

Khi Lâm Trừng nghĩ rằng anh muốn , Trình Hựu cũng đã xoa vυ' cô đủ , nắm lấy tay Lâm Trừng và để cô tự tay sờ lấy vυ' mình.

Tay của Lâm Trừng chạm vào vυ' của chính mình, cô tự xoa vυ' mình còn tiểu huyệt chảy rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ , sờ vào có chút ẩm ướt.

Trình Hựu nói cô tự sờ cho anh xem, Lâm Trừng liền ngoan ngoãn đưa tay sờ đầu ti cho anh xem, hai tay cô ôm lấy bầu ngực và kéo chúng bắt chước động tác khi nãy của anh cho anh xem.

Lâm Trừng xoa vυ' của chính mình cho anh xem còn tay của anh đi vào tiểu huyệt của cô và tiếp tục nhào nặn âm đế .

Phía dưới đã bị anh xoa nắn đỏ bừng lên, giờ lại càng thêm đỏ, cô đã động tình rồi.

Lâm Trừng mặt đỏ lên.

Côn ŧᏂịŧ của Trình Hựu càng thêm cứng ngắc, nó như muốn bậc ra khỏi quần , khi côn ŧᏂịŧ đang cọ sát vào tiểu huyệt của cô thì chuông điện thoại của anh reo lên.

Lâm Trừng hơi kinh ngạc khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của anh , thân thể rùng mình, sờ sờ vào ngực của anh rồi dừng lại.

Trình Hựu liếc nhìn điện thoại trên bàn, cầm lên xem rồi trả lời.

Người trong điện thoại nói rằng có việc đang xảy ra ở quán bar của anh , là có người đang đánh nhau , nói rằng anh là ông chủ phải đến để xem tình hình.

Anh không còn cách nào khác nên phải đi, đành buông Lâm Trừng ra rồi nói: "Quán bar tôi có chuyện, tôi đi kiểm tra trước."

Lâm Trừng gật đầu ý bảo anh ta rời đi, anh vừa rời đi vừa đóng cửa lại.

Lâm Trừng nhìn xuống tiểu huyệt của mình, vừa chạm vào đã cảm nhận được, vừa nãy khi bị anh nhào nặn, còn kéo am đế của cô ra, cho nên vẫn chưa khép lại.

Lâm Trừng cảm thấy bên dưới không thoải mái, bởi vì còn chưa kịp bị anh làm đến cao trào nên hiện tại rất không thoải mái, cho nên tự đưa tay vào tiểu huyệt của mình mà xoa nắn.

Hai ngón tay áp vào tiểu huyệt , nhanh chóng xoa xoa âm đế , còn tay kia thì xoa nắn hai đầṳ ѵú, vừa xoa vừa kéo , mãi đến sau khi đạt được cao trào mới chịu buông ra, dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt một mảng lớn trên sopha.

...

Hôm nay Lâm Trừng vừa mở cửa tiệm ,vẫn luôn nhìn về quán bar đối diện , ngày hôm qua anh nói cảnh sát tạm thời đến điều tra nên người làm ông chủ anh phải đến đó.

Hai người bọn họ không cũng chưa làm được gì, không biết sau này Trình Hựu có còn hứng thú với cô không, hiện tại cô đang dọn dẹp chuẩn bị mở cửa tiệm.

Muốn đợi anh đến, không biết Trình Hựu có xảy ra chuyện gì không , bởi vì ngày nào cũng đúng năm giờ sáng là anh lại đến đây ăn, nhưng hôm nay lại không đến, Lâm Trừng cứ nhìn chằm chằm, vẻ mặt thất thần.

Vào khoảng một giờ chiều, khi Lâm Trừng đang bận rộn, Trình Hựu xuất hiện sau lưng cô và ôm cô từ phía sau, khiến Lâm Trừng giật mình.

Cô quay lại thì thấy anh mới bình tĩnh một chút.

Trình Hựu ôm lấy cô hỏi: "Em nhớ tôi sao? Hôm qua thao vào bức em ,em có tự thủ da^ʍ không?"

May mắn thay, không có ai đang ở đây, nếu không họ nghe được cô sẽ rất xấu hổ.

lúc này, thật đúng là không có ai, Lâm Trừng cũng xấu hổ, sợ bị anh chạm vào, Trình Hựu đã về muộn, trở về liền ngủ bù, đến tìm cô thì cô không ngủ được.

Cô đang mặc váy, bàn tay của anh chạm vào tiểu huyệt của cô cách lớp qυầи ɭóŧ của cô.

Cái quần lọt khe vốn dĩ đã nhỏ, anh tò mò nên nhét cái qυầи ɭóŧ vào khe huyệt của cô rồi ấn ấn nó vào trong.

Lâm Trừng sợ hãi, nắm lấy tay anh nói: "Anh Trình Hựu, còn đang ở bên ngoài, anh đừng lộn xộn..."