Ngôi nhà trống vắng một mình phil. Tối om một mảnh làm hắn cảm thấy nghẹt thở.
Cứ tiếp tục chịu đựng. Hắn tự hỏi phải sống trong sự đau khổ, giả tạo này đến bao giờ ?.
Phil vừa ngã lưng lên sô pha thì điện thoại lại reo. Không cần xem cũng biết là ba hắn. Chẳng phải ông ta luôn luôn cố chấp phải có bằng được thứ mà ông ta muốn sao? Đã vậy hắn càng chống cự để xem giữa ông ta và hắn, ai hơn ai. Có lẽ, Phil giống ba hắn ở khoản này đi.
Sau hàng chục tiếng réo inh ỏi liên tiếp vang lên. Phil cuối cùng cũng chịu rút điện thoại. Thay vì nghe máy, hắn lại đưa tay tắt nguồn như muốn ngăn chặn mọi cuộc liên hệ từ ông ta.
Vừa định tắt nguồn thì tiếng nhạc im bặt. Màn hình hiển thị cuộc gọi kết thúc. Sau đó tên của bạn hắn lại hiện lên. Khẽ nhấn đồng ý, hắn liền nghe thấy những âm thanh hỗn tạp dồn dập vào nhau.
Này không phải bar, thì chắc chắn cũng là những nơi tìm kiếm sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Thái tử của tôi ơi, cậu mau tới đây đi, mọi người đều đợi cậu từ sớm đấy" Người đầu dây bên kia như đang cố hét lên để phil nghe thấy.
Don và Phil quen nhau qua người bạn nối khố của hắn Ian. Người nói nhiều như Don lại đυ.ng phải Phil như một kì tích. Kẻ nói nhiều, người nói ít. Phil luôn tự hỏi sao họ lại có thể chơi với nhau đến tận bây giờ. Cũng có thể nói bạn Ian chính là một đám ngoài điên, thì cũng chính là vô cùng điên !.
Kẻ thì mua luôn một căn phòng trong quán bar nổi tiếng, rồi coi đó là nhà mà ở mỗi ngày.
Kẻ vì bị gây sự trong quán mà cho người đem xe tải tông nát quán người ta.
Trong đó phil chính là người được coi là bình thường nhất. Nhưng cũng chỉ có mình Ian biết rằng tên điên nhất này ngụy trang giỏi đến mức nào.
Để bảo vệ tiểu An. Ian đã phải học cách thấm nhuần tư tưởng biếи ŧɦái của tên nào đó. Hắn luôn đặt tiểu An lên hàng đầu, nhưng hắn cũng là kẻ muốn đẩy em xuống vực sâu. Chỉ cần ai ngấp nghé ý định giúp đỡ bé thiên sứ lạc trần kia, hắn liền vươn tay chặt đứt ý niệm lẫn thân thể người đó. Đúng là đồ điên!.
Ian mặc dù muốn bạn mình hạnh phúc. Nhưng để có được điều mình muốn, mà không màng tới việc tổn thương nhiều người thì thật đáng sợ.
Kinh khủng hơn, đó là người mà ai cũng muốn nâng niu trong lòng bàn tay. Muốn người đó sống êm ấm, không gặp bất kì trắc trở nào.
Ian thương nhỏ con lắm. Cậu xem em như đóa hoa nhỏ trong vườn của mình vậy. Cậu đã phải bảo vệ em khỏi biết bao nhiêu kẻ, nay đóa hoa đó lại bị một tên thần kinh cưỡng ép đem về trồng trong l*иg kính.
L*иg kính rất đẹp, rất lung linh. Nhưng cũng rất hẹp, rất tù túng. Nó giam giữ thân thể lẫn trái tim của người trong l*иg.
Tên thần kinh muốn đóa hoa chỉ nở với một mình hắn, e thẹn vươn những giọt sương sớm như muốn hắn nhẹ nhàng lau đi.
Nhưng hắn ko biết rằng đóa hoa nhỏ này không thích hợp ở nơi tăm tối. Thiếu ánh sáng làm hoa gục hẳn xuống. Nụ hoa e ấp rồi lụi tàn...
Đau đớn sẽ diễn ra khi một trong hai cố chấp phải làm bằng được thứ mình muốn.
Ai mà không có khao khát của bản thân. Nhưng đôi khi có được thứ mình muốn rồi, thứ đó lại vô tình gϊếŧ chết người kia.
Giống như Phil vậy.
Hắn yêu em, hắn muốn có em, hắn lờ đi sự sợ hãi, đau khổ trong đôi mắt em, mà giam em bên người.
Đau đớn làm sao đóa hoa không được gần ánh sáng mình yêu thích mà chết.
Cũng như em, vì thiếu đi tự do mà chôn vùi bản thân mình nơi đất sâu.
Em thà tổn thương trong thế giới của em, còn hơn mang lại hạnh phúc cho hắn....