Anh Có Bệnh Tế Nhị

Chương 17: Anh Thương ơi, anh lớn quá (1)

Chuyển ngữ: Team Sunshine

Tô Huỳnh hận không thể gϊếŧ chết Đàm Thương.

Vốn dĩ cuộc sống của cô có thể rất bình thường, cho dù ngay cả khi bị chồng lừa dối, chồng cô ăn chả thì cô ăn nem, tìm một người đàn ông xa lạ xả hận, trả đũa xong thì cô có thể mang theo tâm thái thoải mái để đi ly hôn với Trương Bác Viễn, sau đó tiếp tục cuộc sống bình thường của chính mình, nhưng cô lại hết lần này đến lần khác đυ.ng phải Đàm Thương, kết quả bây giờ không những chưa giải quyết được chuyện ly hôn với Trương Bác Viễn, lại còn phải cẩn thận từng li từng tí đối phó thêm với một tên đàn ông khác.

Bởi vì câu nói Đàm Thương đã để lại lúc anh rời đi, Tô Huỳnh cả buổi chiều không thể yên tâm nổi, mãi mới đến lúc tan làm, cô còn chưa kịp thay quần áo thì đã nhìn thấy Trương Bác Viễn tới.

“Huỳnh Huỳnh, đi làm có mệt không.” Trương Bác Viễn bước tới gần cô, trong tay anh lấy ra một bó hoa hồng đỏ rực.

Tô Huỳnh còn chưa kịp phản ứng thì mấy đồng nghiệp nữ bên cạnh đã "Ồ" lên, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ liên tục nói lãng mạn quá, còn nói Tô Huỳnh có phúc thật đấy, lấy được một người chồng tốt như vậy. Tô Huỳnh nghe được những lời này, chỉ đành miễn cưỡng nặn ra một nụ cười rồi nhận lấy hoa.

Trương Viễn Bác cũng không phải cố ý tới đón Tô Huỳnh. Hôm nay lúc anh ta gọi điện thoại cho mẹ vợ, hỏi thăm bố chuyện bố Tô bị đau thắt lưng, mẹ Tô mới thuận mồm nói cho anh biết chuyện Tô Anh nhập viện, vì vậy Trương Bác Viên đổi giờ tự học tối cho giáo viên khoa khác, mua một giỏ hoa và trái cây đến thăm Tô Anh. Lúc ở tiệm hoa, nhìn thấy người ta giao hoa hồng đỏ tới, đột nhiên nhớ Tô Huỳnh thích loại hoa này, nên mới mua cho cô một bó.

Tô Anh phải nằm viện để giữ thai, ngày nào cũng dùng thuốc, cũng coi như tình hình ổn định, nhưng cô không được vận động nhiều, nên cả ngày đều rầu rĩ nằm dí trong bệnh viện nghỉ ngơi. Lúc này, thấy Trương Bác Viễn đến, Tô Anh thật sự rất vui, nói chuyện với anh ta cả nửa ngày, cô cũng không để tâm đến việc Tô Huỳnh sáng nay nói muốn ly hôn, gọi điện thoại cho giúp việc mang thêm đồ ăn tới, trực tiếp lôi kéo hai người bọn họ ở lại ăn cùng cô.

Tô Huỳnh đương nhiên nuốt không trôi, cầm đũa đảo tới đảo lui trong bát, không đưa lên miệng ăn miếng nào.

Tô Anh thấy cô như thế thì cười nói với Trương Bác Viễn "Hai đứa cũng đã kết hôn được hai năm rồi. Khi nào thì định có con?"

“Chị.” Tô Huỳnh buồn bực, cô đã nói rõ ràng dự định với Tô Anh rồi cơ mà.

Trương Bác Viễn cho rằng Tô Huỳnh đang mắc cỡ, nên tiếp lời chị vợ "Chị à, chúng em đã bàn bạc từ trước rồi, định trong năm nay có con."

Mặc dù Tô Huỳnh và Trương Bác Viễn quen nhau qua xem mắt, nhưng vì họ có chung nhiều sở thích nên rất nhanh đã xác định quan hệ. Lúc kết hôn, tình cảm hai người bọn họ rất tốt, đã từng cùng nhau lên kế hoạch sẽ trải qua thế giới riêng của hai người hai năm rồi mới có con.