Sắc Màu Câu Dẫn Nam Nhân

Thế Giới 1 - Chương 9 | H

Edit: Bơ

Mộ Khuynh Khuynh đi đến cạnh hắn, ôm lấy cổ hắn, thân mật cọ xát.

"Anh."

"Ừ."

Hơi thở ấm áp phun lên cổ hắn, ngứa quá!

"Anh, có anh ở đây thật tốt!"

Tiếng nỉ non của thiếu nữ như ma thuật giam cầm mọi suy nghĩ của Mộ Khuynh An, khiến hắn trầm luân trong biển tình trái luân thường đạo lý, không thể kìm chế.

Hắn vươn tay nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Mộ Khuynh Khuynh.

Cảm nhận được sự chủ động của hắn, Mộ Khuynh Khuynh ở trong lòng làm một cái mặt quỷ, âm thầm đắc ý rồi tiến thêm một bước.

Dưới ánh đèn mờ ảo, hình ảnh đôi nam nữ âu yếm nhau thật đẹp.

***

"A Khuynh."

"Dạ."

"Thời gian không còn sớm, ngày mai còn có tiết, em đi ngủ đi."

Mộ Khuynh An vỗ nhẹ mái tóc dài của cô, nhẹ giọng nói.

"Mai em không có tiết, thầy Phương xin nghỉ giúp em rồi."

"Vậy anh ở nhà chơi với em."

Nói xong liền cầm lấy điện thoại bấm một dãy số, nói vài câu nhờ đối phương giúp xin phép, cảm ơn rồi cúp máy.

Mộ Khuynh Khuynh rụt rè hỏi.

"Tuy em cũng muốn chơi với anh, nhưng như vậy có ảnh hưởng đến việc học của anh không?"

Ngón tay thon dài búng lên trán cô.

"Đồ ngốc."

Mộ Khuynh Khuynh nhăn cái mũi nhỏ, hừ một tiếng phản đối.

"Anh đi tắm đây, nếu chán thì ra xem TV đi, ngoan."

"Được rồi, nhanh lên nhanh lên."

Chờ Mộ Khuynh An đi vào phòng tắm, Mộ Khuynh Khuynh bước nhanh vào phòng hắn, chọn tư thế thoải mái mà nằm trên giường, nhắm mắt lại.

***

Mộ Khuynh An tắm xong đi ra không thấy em gái trong phòng khách nữa. Đoán rằng cô không đợi được đã về phòng trước nên hắn đến gõ cửa phòng, một lúc lâu sau không có tiếng trả lời, hắn mở cửa đi vào cũng không thấy ai.

Có lẽ cô nhóc kia đã tới phòng hắn rồi. Hắn về phòng liền thấy giường lớn hơi phồng lên, một cái đầu nhỏ lộ ra ngoài. Hắn bước tới, nhỏ giọng gọi.

"A Khuynh!"

Mộ Khuynh Khuynh mê man dụi mắt.

"Anh tắm xong rồi!"

"Muộn rồi, về phòng ngủ đi!"

"Không, em muốn ngủ với anh."

Cô cuộn người trong chăn, không biết xấu hổ mà nói.

Ma xui quỷ khiến thế nào mà Mộ Khuynh An lại thấp giọng nói.

"Được."

Nhìn thân thể mềm mại nằm trong vòng tay, nhìn khuôn mặt ngủ say của cô, thật giống như đang ở trong mơ. Tất cả mọi thứ xung quanh đều không bằng cô.

Một nụ cười thỏa mãn nở trên khóe miệng hắn, nghe tiếng hít thở đều đều của cô, hắn dần chìm vào mộng đẹp.

***

Bị cơn mắc tiểu làm cho tỉnh, Mộ Khuynh Khuynh đứng dậy đi vào nhà vệ sinh. Thấy đồng hồ mới điểm hơn 6 giờ, cô định quay lại ngủ tiếp.

Lại nhìn về phía giường, dưới tấm chăn mỏng kia có một nơi nhô lên, mặt cô nóng bừng.

Trước đây Mộ Khuynh Khuynh xem không ít phim 18+ nên cũng biết đây là phản ứng cương cứng ở nam giới. Cô xốc chăn lên, nhẹ nhàng chui vào, tay nhỏ hướng tới nơi đó lần mò. Đây là lần đầu tiên cô chạm đến vật đó của một người đàn ông, nó nóng nóng, còn động đậy nữa.

Ngay khi Mộ Khuynh Khuynh nắm lấy ngọn lửa nóng rực kia, Mộ Khuynh An đã tỉnh, hắn không kìm được mà rêи ɾỉ một tiếng.

"A, A Khuynh, em có biết em đang làm gì không?"

"Anh, thứ này chơi thật vui nha, nóng nóng, còn động đậy nữa!"

Mộ Khuynh Khuynh nở nụ cười xấu xa, đáng tiếc anh trai cô lại đang hỗn loạn nên căn bản không có chú ý đến.

"Mộ Khuynh Khuynh, buông ra!"

Mộ Khuynh An gầm nhẹ.

"Anh quát em!"

Mộ Khuynh Khuynh tràn đầy ủy khuất, cái mũi nhỏ thút thít, khóe mắt phiếm hồng nhìn Mộ Khuynh An đầy chỉ trích.

"Mộ Khuynh Khuynh, vấn đề không phải là cái này, được chứ? Buông ra trước đã!"

Thanh âm của Mộ Khuynh An đầy nhẫn nhịn, toàn thân khẽ run vì căng thẳng tột độ.

"Em nắm anh sẽ đau sao? Nhưng vừa rồi anh quát em, em muốn anh đau."

Cô nói rồi gia tăng lực trong tay.

Nhìn biểu tình thống khổ của Mộ Khuynh An, cô cười thầm, nói thêm.

"Kia, nếu anh đau như vậy, em liền giúp anh thổi thổi, thổi thổi rồi sẽ không đau nữa!"

Sau đó nhanh tay xốc chăn lên, hướng đến vật nóng bỏng kia thổi hơi tới, cảm giác còn chưa đủ, cô vươn lưỡi chậm rãi liếʍ mυ'ŧ.

Mộ Khuynh An như đang đi trên mây, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, kɧoáı ©ảʍ truyền đến cơ thể khiến hắn hoàn toàn vô lực, không ngăn cản Mộ Khuynh Khuynh nữa. Lý trí của hắn đã bị lửa du͙© vọиɠ thiêu đốt không còn một mảnh, hắn muốn dựng thẳng eo, muốn sâu hơn, muốn càng nhiều…

Khi đang đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ xa lạ nàu, hắn rùng mình một cái, một luồng tinh khí bắn lên đầy mặt Mộ Khuynh Khuynh, lại thấy cô đưa ngón tay lên miệng liếʍ.

"Hương vị của anh rất ngon nha, thật giống sữa bò."

Trong nháy mắt, khuôn mặt Mộ Khuynh An đỏ bừng vì xấu hổ.

"A Khuynh, em… em sao có thể…"

Mặc dù chỉ trích em gái nhưng hắn cũng biết chính mình đã trầm luân trong du͙© vọиɠ như thế nào.

"Em biết, em đều biết, em như con thiêu thân, biết rõ anh là lửa, vẫn không thể quay đầu lại…"

Giọng nói mang theo một nỗi buồn bã cùng quyết tâm của thiếu nữ văng vẳng bên tai hắn.

"Anh làm sao có thể để em gánh chịu một mình được, muốn sa đọa, anh liền theo em!"

Chuyện đã đến mức này, hắn không thoát ra được, cũng không thể bỏ được, chỉ có thể ích kỉ cùng cô trầm luân. Thế nhưng, phần tình cảm này lại không thể lộ ra ngoài, chỉ có thể để em gái chịu ủy khuất.