4. Lời cuối sách
Tác giả: Kim Tịch Cố Niên
Đồng hồ báo thức vang lên đúng giờ lúc 10 giờ tối.
Tiểu Bùi Tống giật mình một cái, ngẩng mạnh lên, mới phát hiện mình cư nhiên ngủ gật.
Dì giúp việc gia đình gọi hắn bên ngoài cửa và nói rằng bà ấy sẽ rời đi, Tiểu Bùi Tống đáp một tiếng, lại cúi đầu, nhìn quyển nhật ký bị mở ra trước mặt.
Câu cuối cùng của cuốn nhật ký là những gì hắn vừa viết.
"Tôi có một người bạn nhỏ! Đó là một con chim cánh cụt nhỏ siêu dễ thương!"
Tiểu Bùi Tống đưa tay, nâng con thú bông chim cánh cụt nhỏ bên cạnh tới, nhẹ nhàng xoa một trận, cảm thấy kết cấu bông xù này thật sự là quá đáng yêu.
Giống như trong giấc mơ --
Khi hắn vừa ngủ gật, hắn đã có một giấc mơ rất thú vị.
Con thú bông chim cánh cụt nhỏ trong giấc mơ trở thành chim cánh cụt nhỏ thực sự, mà hắn đã mua một tủ lạnh nhỏ màu xanh biển cho chim cánh cụt nhỏ, và một cái bát tròn nhỏ, như tổ của chim cánh cụt nhỏ.
Hắn vẽ với chim cánh cụt nhỏ, đi đến công viên giải trí với chim cánh cụt nhỏ, ăn bánh sinh nhật với chim cánh cụt nhỏ, làm rất nhiều điều với nhau...
Có chim cánh cụt nhỏ đi cùng, những ngày nhàm chán và cô đơn đột nhiên trở nên thú vị.
Tiểu Bùi Tống xuất thần, đáy mắt toát ra cảm xúc khát vọng.
Hắn nghĩ tới gì đó, vội vàng xé một lưu ý nhỏ từ nhật ký của mình và viết một mong muốn mới một cách nghiêm túc --
"Tôi hy vọng, chim cánh cụt nhỏ sẽ luôn ở bên tôi."
Hắn gấp tờ giấy nhỏ của mình rồi bỏ nó vào túi nhỏ màu vàng sữa của chim cánh cụt nhỏ.
Thời gian trôi qua, năm tháng như thoi đưa.
Ngày qua ngày, Tiểu Bùi Tống tốt nghiệp trung học cơ sở, tốt nghiệp trung học phổ thông, tốt nghiệp đại học, hắn như ý nguyện, trở thành một họa sĩ.
Ba mẹ Bùi vẫn bận rộn đến mức chân không chạm đất, số lần về nhà còn không bằng ở khách sạn nữa, nhưng Bùi Tống đã không còn cô đơn nữa, hắn đem chim cánh cụt nhỏ đặt ở bên gối, mỗi ngày đều chào buổi sáng và chúc ngủ ngon, vẫn không thay đổi.
Hôm nay hắn có việc ra cửa, lúc trở về đã hơn một giờ sáng, hắn cả người mệt mỏi, lại nhớ thương chim cánh cụt nhỏ, vội vàng đổi giày liền đi vào phòng ngủ.
Cửa phòng ngủ nửa khép hờ, mơ hồ lộ ra ánh sáng.
Bùi Tống không để ý, còn tưởng rằng là đèn ngủ nhỏ quên tắt, hắn không hề phòng bị đẩy cửa ra --
Chỉ thấy trên giường sạch sẽ thường ngày của hắn lúc này đang lộn xộn, một thanh niên tóc đen cuộn chăn lại, đầu từng chút đang ngủ gà ngủ gật, sau khi nghe thấy động tĩnh, cậu mơ mơ màng màng ngẩng đầu, trong ánh mắt đen nhánh lập tức tràn đầy hơi nước.
Thanh niên vừa uất ức vừa tủi thân nói: "Bùi tiên sinh, hôm nay anh vẫn chưa nói chúc ngủ ngon với tôi."
Tác giả có lời muốn nói: Mơ trong mơ!
Một năm sau rốt cuộc cũng lấp đầy hố.
________
Editor: Dạ là thế này bé công lúc ngủ có một giấc mơ, mơ thấy thú bông của mình trở thành một chim cánh cụt có lông có thịt. Sau khi tỉnh mộng bé công đã thử bỏ mảnh giấy ước nguyện của mình và cái túi nhỏ, và rồi điều đó đã thành sự thật. Tiếc nuối duy nhất của em đó chính là không có phiên ngoại:)