Từ lúc Từ Thừa Mặc tỉnh lại, Kiều Nguyễn liền đem chuyện nàng ở bên ngoài cứu được một nam nhân hôn mê bất tỉnh, còn đem người ta bố trí ở trong tiệu viện của mình kể cho người từ xưa đến này luôn sủng ái nàng đến cực điểm, mẫu thân của nàng; Dư thị. Tuy bề ngoài bà vô cùng diệu dàng cùng mỹ mạo nhưng cũng là người có chút công phu cùng thủ đoạn. Dưới sự giúp đỡ của Dư thị, Kiều Nguyễn thành công lưu Từ Thừa Mặc lại, để hắn trở thành xa phu riêng của nàng.
Lần trước Kiều Nguyễn đi đến nhà ngoại công nàng nguyên nhất chính là do Lâm thiếu gia nhà huyện lệnh Tô Châu đột nhiên không rõ lý do mà coi trọng nàng. Lâm tiểu thư nhà huyện lệnh lại là một cái luyến huynh cuồng ma, bộ dáng có thể miễn cưỡng tính là thanh tú, ngũ quan cũng không tệ lắm, ngặt nỗi lúc kết hợp lại với nhau lại tựa như một trò đùa của tạo hóa vậy.
Lâm gia tiểu thư bình thường vốn đã hay đố kỵ với những tiểu thư nhà khác lớn lên xinh đẹp hơn nàng. Nàng ta luôn cảm thấy mấy cô tiểu thư xinh đẹp đó chẳng có ai tốt cả, ca ca nàng ta coi trọng người nào, nàng liền cho rằng người ta đang câu dẫn ca ca của mình.
Lâm gia tiểu thư sau khi biết ca ca nàng ta muốn đem Kiều Nguyễn cưới về nhà, liền tại một lần yến hội kia mà khắp nơi nhục nhã Kiều Nguyễn. Tuy rằng Kiều gia cũng được xem là phú thương nổi danh thành Tô Châu, nhưng Tô Châu vốn là thành trì đồi dào trù phú bậc nhất, người có tiền tại đây cũng không ít.
Mặc dù thời gian Lâm huyện lệnh đến Tô Châu cũng chỉ mới một năm, nhưng có thể ở loại địa phương này giữ chức huyện lệnh, ít nhiều trong triều cũng có chút thế lực. Phụ thân của Kiều Nguyễn thời gian đó lại ở bên ngoài buôn bán, trong nhà chỉ có mẫu thân cùng đệ đệ còn nhỏ tuổi, hơn nữa nguyên chủ của khối thân thể này được nuôi dưỡng trở nên quá mức nhu nhược, tay trói gà không chặt.
Bên trong yến hội, Kiều Nguyễn liền không dám đắc tội tiểu thư của huyện lệnh gia, bị nhục nhã cũng không thể đáp trả được, chỉ có thể ẫn nhẫn nuốt hận vào trong, không dám mang phiền toái đến cho gia đình.
Sau khi về nhà, Lâm gia tiểu thư lại sai người đưa đến cho Kiều Nguyễn một chiếc khăn che mặt của kỹ nữ thanh lâu, ngụ ý mắng nàng lả lơi ong bướm, nguyên chủ khối thân thể này nhất thời khó chịu, không chịu nổi bị nhục nhã, suy nghĩ không thông liền muốn thắt cổ tự tử.
May mắn thay lúc nàng vừa mới treo lên lụa trắng, Kiều mẫu vừa biết chuyện vội vã chạy đến ngăn lại, suốt đêm đưa Kiều Nguyễn đến nhà ngoại công để giải sầu.