Vu Đường thấy anh nhắn lại như vậy liền muốn chặn tin nhắn, không hiểu sao còn có người dâʍ ɖu͙© như vậy, lần đầu nói chuyện đã đòi xem âʍ ɦộ của cô có hồng hay không.
Cô vốn định chặn anh thật, nhưng nếu bây giờ làm vậy sợ rằng anh sẽ nghĩ cô có tật giật mình, không dám gửi vì bên trong đúng là không hồng thật.
Sau đó sẽ nghĩ cô đúng là đồ mộc nhĩ đen, sẽ nói cho mẹ anh và cả họ hàng của họ, lời qua tiếng lại tất cả mọi người đều sẽ biết chuyện, như vậy thì thật không hay.
Vu Đường thấy bản thân đã quá bốc đồng rồi, khi nãy không gửi ảnh mà trực tiếp chặn anh thì không làm, giờ không gửi thì không được, gửi cũng không xong. Dù sao cũng không thấy mặt của cô.
Cô cũng chưa bao giờ nghiêm túc xem xét chỗ bên dưới của mình cả, dù sao thì cũng làm gì có ai tự nhiên banh nó ra xem chứ, lúc đi tắm cũng rất quy củ chứ không đặc biệt vạch chỗ đấy ra rửa cả.
Cô nằm trên giường, nâng mông và dang rộng hai chân của mình ra. Mặt cô đỏ bừng vươn tay banh âʍ ɦộ nhỏ bé ra, hai ngón tay giữ lấy hai mép âʍ ɦộ, sau đó cô cầm điện thoại để trước âʍ ɦộ chụp lại một vài kiểu.
Cô chụp toàn bộ âʍ ɦộ nhỏ, nhìn vào bức ảnh mình chụp mà mặt cô càng đỏ hơn, trước đây cô không hề để ý nhưng không ngờ âʍ ɦộ của mình lại hồng hào và mềm mại như vậy.
Cô ngại ngùng gửi ảnh.
Tiền Thịnh ngồi chờ mãi nhưng cũng không thấy cô gái này gửi ảnh qua còn tưởng sợ rồi, ai ngờ một giây sau anh nhận được thông báo tin nhắn ở wechat. Anh ấn vào xem, nhìn thấy bức ảnh chụp âʍ ɦộ cô gửi qua mà giật mình.
Cái âʍ ɦộ này khiến anh cứng ngay lập tức, bình thường xem phim khiêu da^ʍ muốn tìm một cái âʍ ɦộ hồng hào như này cũng chưa bao giờ tìm được.
Đây đúng là kiểu phấn hồng của thiếu nữ, không hề đen một chút nào, hồng hào mũm mĩm.
" Đây là âʍ ɦộ của cô? Chưa từng làm bao giờ sao? Không phải tẩy màu rồi chứ? "
Vu Đường đọc xong cũng giật mình, không ngờ đối phương lại nói như vậy, đúng là đồ lưu manh.
Lại nghĩ cô đi khử màu, cô không muốn nói chuyện với con người này nữa. Còn nghĩ cô là đồ mộc nhĩ chắc? Bên dưới không đen thì không được đúng không. Nhưng cô cũng từng này tuổi rồi còn phải tìm đối tượng xem mắt, có lẽ đối phương cũng phải đoán già đoán non.
Vu Đường mất kiên nhẫn." Đấy là của tôi, anh không tin thì thôi vậy. Tôi phải đi ngủ rồi, không nói nữa."
Cô tắt máy rồi mặc đồ lót lên nhưng không mặc quần áo, cô trùm chăn kín đầu không buồn để ý đến anh.
Tiền Thịnh thấy cô nói vậy liền hiểu cô đang tức giận. Anh thật muốn cho mình một cái tát, sao lại nói con gái nhà người ta như vậy.
Anh chỉ là không ngờ lại có một cái âʍ ɦộ đẹp như thế, lại còn là một người không còn trẻ tuổi nữa, bình thường không thủ da^ʍ bao giờ sao?"
Nếu thủ da^ʍ thì qua nhiều năm cũng không còn được hồng như thế nữa.
Anh thấy cổ họng hơi khô rát, ban nãy dươиɠ ѵậŧ đã xìu xuống bớt rồi, giờ nhìn bức ảnh này lại dựng lên, thậm chí còn cứng hơn. Tiền Thịnh cũng đã rất lâu rồi chưa nhìn thấy âʍ ɦộ phụ nữ, lúc trước cũng chỉ xem AV.
Cho nên vừa nhìn thấy cái âʍ ɦộ thật này, anh không kìm lòng được, ngồi trên ghế sô pha, cầm điện thoại đặt trước dươиɠ ѵậŧ của mình, phóng to bức ảnh âʍ ɦộ lên để nhìn thật rõ.
Anh cầm dươиɠ ѵậŧ cọ lên màn hình điện thoại, giống như đang cọ lên cái âʍ ɦộ nhỏ bé khít hồng của cô.
Vừa tuốt trụ vừa tưởng tượng ra mình đang đâm vào cái âʍ ɦộ ấy.
Một lúc sau anh bắn hết đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c của anh lên điện thoại, cảm giác như vừa bắn vào trong âʍ ɦộ của cô, khiến tϊиɧ ɖϊ©h͙ phủ kín âʍ ɦộ hồng hào ấy.
Sau khi giải quyết Tiền Thịnh thấy trong người vô cùng sảng khoái, lấy khăn giấy lau sạch điện thoại rồi lại nhìn bức ảnh. Cái âʍ ɦộ múp rụp này không có chút dâʍ ɖị©ɧ nào, trong miệng anh khô rát, nếu được liếʍ vào chắc chắn vô cùng thích.
...
Vu Đường phải đến trường lúc 7h30 sáng nên cô thường dậy vào khoảng 6h30, sau khi dậy thì đi tắm, rửa mặt, bôi kem chống nắng, thay quần áo chuẩn bị sẵn sàng ra ngoài cô mới nhìn điện thoại.
Cô cho rằng buổi hẹn hò mù quáng hôm qua đã thất bại rồi, giờ nghĩ lại cũng táo bạo quá, dám cho người lạ xem âʍ ɦộ mình.
Cô mở vào wechat xem, toàn là tin nhắn xin lỗi của anh.
" Thật xin lỗi, tôi nói có hơi quá lời, chỉ là tôi chưa bao giờ nhìn thấy một cái âʍ ɦộ nào hồng đẹp như vậy."
" Tôi thật sự không cố ý, âʍ ɦộ của cô rất đẹp, vừa hồng vừa mềm."
Vu Đường ngày hôm qua khá tức giận, nhưng sau khi nhìn thấy hai tin nhắn WeChat này, cô dường như không còn tức giận như vậy nữa.
Nên cô liền gửi lại một nhãn dán tức giận.
Tiền Thịnh cũng chỉ nhắn lại ngắn gọn. " Chào buổi sáng."
Cô lại gửi tiếp nhán dán tức giận.
Anh lại hỏi cô. " Đã ăn gì chưa?"
" Chưa, bây giờ tôi đang đi làm, tí nữa mới ăn được. Anh dậy sớm vậy à?"
Vu Đường thấy mình cũng thật kì lạ, rõ ràng định bơ anh đi nhưng không biết có phải đang rảnh rỗi hay không mà lại nói chuyện với anh.
Đến tận lúc chiều tan làm cô vẫn luôn nói chuyện với Tiền Thịnh, chỉ trừ lúc cô phải lên lớp. Chẳng biết cả hai đã nói những gì, những chuyện trên trời dưới biển đều được lôi ra làm chủ đề.
Đến tối về tới nhà hai người vẫn là đang nói.
Vu Đường thấy mình hình như cũng có chút thay đổi.
Mấy hôm nay buổi sáng cô đều chào anh, tối đến chúc anh ngủ ngon rồi lại tiếp tục trò chuyện. Cô lúc nào cũng nhìn điện thoại khiến các giáo viên trong văn phòng đều tò mò: " Vu Đường à, gần đây cô xem điện thoại nhiều thật đấy. Có phải là yêu qua mạng rồi không?"
Vu Đường lúc đấy đang uống nước, nghe thấy vậy liền bị sặc, lắc đầu nói: " Không phải vậy đâu, sao lại hỏi tôi thế?"
" Thì là vì cô cứ luôn nhìn điện thoại suốt, nhìn bộ dạng như đang yêu qua mạng vậy. Người ta yêu đương qua mạng không phải đều như này sao, lúc nào cũng xem điện thoại, thi thoảng còn cười trộm nữa."
Cô đúng là thi thoảng có cười, nhưng cũng không phải là cười cái tên đầu gỗ Tiền Thịnh kia. Hình như anh cũng không hay nói chuyện với phụ nữ, ngày nào cũng chỉ lặp đi lặp lại vài câu đó.
Chào buổi sáng, ngủ ngon, ăn cơm chưa, cô ngủ chưa? Đang làm gì vậy, cẩn thận một chút, chú ý an toàn.
Chính là cố gắng tìm chủ đề để nói chuyện, cuối cùng lại thành trò cười cho mình.
Cô thấy nói chuyện như vậy cũng không tồi nên ngày nào cũng thành ra cầm điện thoại mãi không rời.
Hôm nay trên đường về, Tiền Thịnh hỏi cô: " Đang làm gì vậy?"
Vu Đường nói: " Tôi chuẩn bị đi tắm, còn anh?"
Tiền Thịnh trả lời một câu thật to gan: " Đang nhìn ảnh âʍ ɦộc của cô để quay tay. Mấy ngày hôm nay cứ nhìn thấy bức ảnh kia của cô nó lại cứng lên."
Vu Đường: " !!!"
Anh ta đúng là đồ biếи ŧɦái.
Vu Đường mặt đỏ như đít khỉ, cũng không biết nên trả lời như nào nên đành nói 1 câu: " Anh! Nghe nói nếu thủ da^ʍ nhiều thì cái thứ đó sẽ chai đi không dùng được nữa, anh vẫn nên tiết chế lại một chút."
" Tôi đã tiết chế hơn 10 năm nay rồi, cũng chưa từng chạm vào người phụ nữ nào. Nếu làm mà không lên được nữa mới đúng là đồ bỏ đi. Cô bình thường không thủ da^ʍ sao? Không có ham muốn sờ vào âʍ ɦộ của mình sao?"
Vu Đường không biết phải làm sao khi nhìn thấy tin nhắn trả lời này? Nội dung trò chuyện này không phải quá táo bạo sao?
Cô ... chưa bao giờ chạm vào nó, và nếu ham muốn như vậy thì cô cũng chỉ đọc tiểu thuyết khiêu da^ʍ để giải quyết, như vậy cũng là đủ để giải tỏa rồi...