Không Xuống Được Giường

Chương 1: Cho tôi xem Huyệt̠ cô có đẹp không (H)

(Con trai à, mẹ đã gửi danh thϊếp của Vu Đường vào wechat cho con rồi, mau chấp nhận kết bạn rồi nói chuyện với người ta đi. Cô gái này thật sự không tồi đâu, mẹ phải nhờ cô dì chú bác tám đời mới tìm được cô này đấy. Người ta là giáo viên tiểu học, tính tình ngoan hiền ít nói, có nét của một cô dâu hiền vợ thảo. Nên là con thử làm quen với cô ấy đi nhé.)

Tiền Thịnh vừa về đến cửa nhà, anh đóng cửa rồi cởϊ qυầи áo đẫm mồi hôi vứt sang một bên, nghe thấy tiếng tin nhắn wechat vang lên.

Anh lấy ra xem thì là tin nhắn của mẹ gửi cho anh, đây là lần đối tượng xem mắt thứ 3 trong tháng này, mẹ anh cũng rất sốt ruột.

Cũng phải, anh cũng đã 28 tuổi rồi, chưa có bạn gái cũng chưa hẹn hò bao giờ. Giờ muốn kết hôn cũng không tìm được cô gái nào để lấy làm vợ.

Anh ngồi trên sofa đọc tin nhắn, bên dưới còn có một danh thϊếp. Anh vừa ấn kết bạn đối phương liền đồng ý lập tức.

Tiền Thịnh lướt qua vòng bạn bè của người này, thảo nào mẹ anh nói cô gái này là người hiền lành ít nói, nhìn vòng bạn bè đúng là kiểu người như vậy. Vòng bạn bè toàn hoa lá, cây cối, còn có ảnh chụp của các bạn nhỏ. Ảnh đại diện cũng là ảnh chụp lưng của cô, nhìn có vẻ khá gầy, tóc đen dài, so với đối tượng anh quen lần trước thì cảm giác cô gái này tốt hơn nhiều, ấn tượng đầu tiên cũng không tệ.

Anh nhướng mày, xem mãi cũng không thấy có ảnh chụp của cô, cũng không thấy mẹ anh gửi ảnh rõ mặt.

Đối phương gửi cho anh một nhãn dán đáng yêu, chủ động chào hỏi trước: " Chào anh Thịnh, tôi là Vu Đường, năm nay 27 tuổi, rất vui được làm quen với anh!"

Cô còn thêm một chiếc icon đáng yêu ở cuối câu.

Tiền Thịnh nhắn lại một chữ: " Ừm."

....

Cùng lúc đó, tại Xuân Thành.

Vu Đường nhìn đối phương nhắn lại đúng một chữ duy nhất, mãi cũng không hiểu như vậy nghĩa là sao? Lạnh lùng như vậy, lại còn không thèm nói thêm gì nữa.

Cô không phải người giỏi nói chuyện, nên sau khi nhìn thấy câu trả lời như vậy cũng không biết nên nói gì tiếp.

Cô vốn không định đi xem mắt nhưng lúc mẹ cô tới quảng trường khiêu vũ, biết được con trai của họ hàng cô Trương, người này thật thà, điều kiện gia đình tốt, có công ty riêng, cũng đã mua được xe và nhà.

Vu Đường đã 27 tuổi nhưng chưa từng yêu ai, bạn bè xung quanh cô đều đã kết hôn rồi, còn sinh đôi sinh ba đứa, chỉ còn mỗi cô là vẫn cô đơn một mình, nên mọi người trong nhà cũng rất sốt ruột. Thấy người thích hợp thì sẽ kết hôn vậy.

Tình cảm không nhất định phải có trước khi kết hôn, sau khi về chung một nhà, lâu dần rồi sẽ có tình cảm thôi.

Thật khó để tìm được người phù hợp trong xã hội ngày nay, bởi vì bình thường cô không có nhiều thời gian rảnh rỗi, cô cũng không thích đi đến những chỗ như quán bar.

Chỉ muốn ở nhà một mình xem phim, đời sống sinh hoạt rất buồn tẻ, không có cơ hội tiếp xúc nhiều với đàn ông, chỉ trong trường học mới có thầy giáo nam.

Trong mắt người ngoài, cô tính tình hiền lành, ít nói, giáo viên ở trường đều đã lập gia đình nên không gặp được ai phù hợp, phụ huynh học sinh lại càng không thể.

Vu Đường rất muốn có một người bạn trai ở tuổi này nên đã đồng ý, nhưng bây giờ ngay lần đầu tiên đã gặp một người như vậy khiến cô cảm thấy thật thất vọng, đối phương không nên là một người cũng nhạt nhẽo như cô, nếu không giữa cả hai sẽ chẳng có chuyện gì để nói.

Cô xem vòng bạn bè của Tiền Thịnh, định xem anh là người như thế nào. Nhưng trên vòng bạn bè của anh chẳng có một bức ảnh nào, cô cũng không thể biết được ngoại hình của anh trông như nào, sao tin được là cực phẩm trong lời đồn kia chứ.

Là một gã hói đầu Địa Trung Hải, bụng bia béo ú? Sau khi suy nghĩ rất lâu Vu Đường quyết định lấy hết dũng khí nói với đối phương: "Anh Thịnh, tôi có thể xem ảnh của anh không? Dù sao người làm mối cũng không có ảnh, tôi nghĩ vẫn nên xem xét một chút xem có hợp hay không, có ấn tượng gì không. Như vậy mới có thể nói chuyện tiếp, nếu như không hợp thì cũng không cần lãng phí thời gian nữa, anh nói xem có phải không?"

Sau khi trả lời đúng một chữ, Tiền Thịnh mãi không thấy đối phương có hồi âm gì, tưởng cũng lạnh lùng giống như người trước nên anh mặc kệ, chuẩn bị đi tắm thì nhận được tin nhắn như vậy. Anh trầm mặc một lúc rồi hỏi: " Cô muốn nhìn bên trên hay bên dưới?"

"Bên dưới??"

Cô nhắn như vậy, muốn hỏi anh rằng nhắn vậy có nghĩa là gì?

Không ngờ rằng một lúc sau đối phương lại gửi cho cô bức ảnh dươиɠ ѵậŧ của anh!!!

Cô nhìn thấy bức ảnh liền giật bắn người, suýt chút nữa vứt cả điện thoại đi. Như này cũng đáng sợ quá rồi?

Lại còn gửi ảnh bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của đàn ông?

Lúc đầu cô còn tưởng mình nhìn nhầm liền phóng to lên một chút, hóa ra đúng là dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Trong ảnh là lúc anh đã cho nó cương lên rồi, đám lông đen nhánh, cây gậy thịt lúc cương lên trông như cái gậy dài. Thân gậy màu đen, nhô ra hơi gớm ghiếc và dữ tợn. Chắc do to quá nên ngồi trên sô pha, dươиɠ ѵậŧ của anh hơi cong theo chiều dọc xuống dưới.

Cái thứ này cũng to quá rồi, lại còn dài nữa....

Mặt Vu Đường trở nên nóng bừng, tay cầm điện thoại run lẩy bẩy.

Anh thật là biếи ŧɦái, lại đi gửi ảnh như này cho cô.

Cô nhìn tin nhắn khi nãy mình trả lời, thầm nghĩ không biết có nên giải thích cho anh đây chỉ là hiểu nhầm không? Ý của cô chỉ là muốn hỏi anh có ý gì, cuối cùng lại khiến anh nghĩ cô muốn xem cái đấy của anh.

Tiền Thịnh thật sự đã nghĩ như vậy, dù sao thì anh cũng đã 28 tuổi rồi, không thể yêu đương theo kiểu xem mặt như cô nói.

Ở tuổi này nếu như thật sự hợp nhau thì cũng không phải vội vàng mà tiến tới hôn nhân, điều quan trọng nhất sau khi kết hôn là gì? Còn không phải là đời sống tìиɧ ɖu͙© của hai vợ chồng sao, chuyện đó nếu không hợp thì không thể nói đến chuyện khác được.

Vì vậy nếu muốn nói vừa mắt hay không, chắc chắn là đang nói đến thằng nhỏ của anh có dài hay không, thô dày hay không, lúc đυ. có sướиɠ hay không.

Tiền Thịnh phải mất một lúc mới có thể gửi ảnh cho cô, vì anh không thể gửi cho người ta ảnh dươиɠ ѵậŧ khi chưa cứng được, như vậy thì còn thấy được cái gì chứ.

Vì vậy anh đành tuốt nó ra rồi vuốt một lúc, sau khi cứng lên mới chụp gửi cho cô.

Sau khi anh gửi anh qua cũng yêu cầu cô một bức ảnh tương tự: " Tôi đã gửi rồi, cô cũng chụp ảnh âʍ ɦộ của cô cho tôi xem đi. Tôi cũng muốn xem nó có vừa mắt không, có làm tôi ấn tượng không."

Tiền Thịnh cảm thấy ở tuổi này cũng không nên quá kén chọn, hợp một chút là được, nhưng điều kiện của anh cũng không phải quá kém, không thể làm tiếp bàn hiệp* được, người phụ nữ quá trải đời cái bên dưới cũng thâm đen như mộc nhĩ cả rồi. Nên anh cũng muốn xem chỗ bên dưới của cô có hợp hay không, so với mặt mũi thì cái đó hợp lại quan trọng hơn nhiều.

(Tiên bàn hiệp: từ lóng chỉ hành động kết hôn với một người mà không quan tâm đến quá khứ của họ, xem đã quen và yêu bao nhiêu người rồi.)

Nhưng bên dưới cũng đừng nên bị chơi nát rồi, anh chẳng còn hứng thú muốn tụt quần cô xuống, cũng không thích kiểu tắt đèn đi.

Vu Đường nhìn tin nhắn này rất lâu, loay hoay một hồi mới có dũng khí, dù sao thì cô ấy cũng không lộ mặt ra ngoài nên cũng không biết cô trông như nào, nên chắc nhìn bên dưới thôi thì cũng không sao. Thế rồi cô ngồi dậy khỏi giường, đỏ mặt vén áo ngủ lên, cởϊ qυầи lót bông màu đen rồi giơ điện thoại, chụp ảnh âʍ ɦộ của cô.

Cô cũng không quá nhiều, chỉ chụp âʍ ɦộ ẩn bên dưới lớp lôиɠ ʍυ đen kia, cũng không banh cả tiểu huyệt ra, chỉ chụp qua bên ngoài rồi gửi cho anh.

Thật là xấu hổ khi gửi cái này.

Tiền Thịnh ở đầu bên kia nhận được bức ảnh, liếc nhìn thì thấy khá nhiều lông, không nhìn thấy bên trong nhưng lại nhìn thấy hai môi thịt đầy đặn bên ngoài không mở ra nên anh đáp.

" Lấy tay banh âʍ ɦộ ra, tôi muốn xem âʍ ɦộ cô có hồng không."

....