Tỉnh lại đã hai giờ chiều.
Ba bạn cùng phòng đều thành thật đi huấn luyện quân sự rồi, Lục Dương rửa mặt, đi ra ngoài trường học đến tiệm sửa chữa máy tính mua một thanh ram 4GB, cùng một cái bàn phím.
Máy tính Tống Giai chỉ có chuột không có bàn phím, nàng thường sử dụng luôn bàn phim của laptop.
Loại bàn phím này Lục Dương sài không quen.
Chuột máy tính của Tống Giai là một con chuột không dây, trong lòng Lục Dương lần nữa xác định suy đoán Tống Giai là thổ hào.
Bàn phím là E-Blue, Lục Dương dùng 15 tệ để mua lại, đem bàn phím cắm vào máy tính. Lục Dương gõ mấy cái, cũng không tệ lắm...So với bàn phím cơ thì hơi tệ, nhưng so với điều kiện trước mắt thì đủ dùng rồi.
Trên đường quay về ký túc xá, Lục Dương thuận tiện kết nối được mạng của trường.
Một tháng 19 tệ, rất rẻ.
Đăng nhập vào wifi của trường, Internet có thể sử dụng được rồi. Lục Dương trước tiên mở Qidian, tốc độ cũng không chậm lắm, ba chương buổi sáng mới viết được xét duyệt rồi.
Từ nay, hắn có thể chính thức bắt đầu viết chữ kiếm sống.
Trong phòng ký túc xá, truyền đến tiếng lạch cạch không dứt.
Buổi chiều, Lục Dương đã viết được một vạn chữ rồi.
Trực tiếp đăng lên.
Ngày đầu tiên đã có hai vạn chữ rồi. Cái tốc độ này cũng nhanh quá đi.
Nhìn đồng hồ, mới hơn bốn giờ, hắn không dừng lại vẫn tiếp tục gõ tiếp, hắn như một cỗ máy gõ chữ không có cảm xúc.
Thượng Hải.
Tại một văn phòng rộng rãi.
Nơi này là chỗ biên tập làm việc.
"Lão Vương, sách của đại thần à? Xem nghiêm túc vậy."
Tổng biên tập kênh đô thị Đại Hùng bưng chén nước đi đến, lão Vương là biên tập viên mới, trước đây là tác giả dưới trướng hắn, hiện tại chuyển sang theo hắn công tác nên Đại Hùng đặc biệt chú ý tới.
"Hùng ca, ta phát hiện ra một cuốn sách hay lắm."
Ánh mắt lão Vương vẫn nhìn chằm chằm vào máy tính.
"A" Đại Hùng có chút kinh ngạc, công tác biên tập là việc mò kim đáy bể, từ trong biển cát tìm ra vàng, loại công việc này cũng không phải dễ dàng, cần nhiều hơn kỹ năng chuyên nghiệp.
Hắn đối với lão Vương hiểu rất rõ, lão Vương viết sách rất lâu rồi, tác phẩm còn là xuất sắc, mới chuyển biên tập hai tháng, đây là lần đâu tiên hắn thấy lão khen một tác phẩm. Đại Hùng có chút hứng thú.
"Ta gửi vào mail ngươi, tự ngươi xem thử một chút sẽ biết."
Lão Vương đem Tu Chân Trở Về chuyển cho chủ biên.
Đại Hùng trở lại văn phòng, rót cho mình chén trà, liền ngồi nghiêm chỉnh, mở ra file lão Vương gửi đến, đối với công việc, hắn luôn làm một cách nghiêm túc.
Tên: Tu Chân Trở Về.
Tác giả: Viễn Lộc (Hươu ở xa)
Tên sách không tệ, làm cho người đọc có hứng thú để xem, tên tác giả cũng rất có trình độ, lại nhìn một chút nội dung giới thiệu, Đại Hùng liền biết rõ quyển sách này viết về nội dung gì rồi.
Nội dung giới thiệu cũng rất tiêu chuẩn.
Văn học mạng không giống như văn học truyền thống, không phải là Dương Xuân Bạch Tuyết(*), diễn đạt trực tiếp không giống như văn học truyền thống ẩn dụ như lọt vào trong sương mù, nội dung của quyển sách phải thể hiện trước tiệp, ở phương diện này Tu Chân Trở Về diễn đạt không tệ.
Không cần phải xem nội dung, Đại Hùng chắc chắn, Viễn Lộc tuyệt đối không phải là tân binh, trực giác của gã không bao giờ sai.
Qidian không có tên tác giả này, chắc là từ một ứng dụng khác qua, dù sao Qidian vẫn là một trang web văn học lớn nhất nước, hàng năm có rất nhiều tác giả xuất sắc gia nhập vào. Đại Hùng cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên, đối với những tác giả như vậy, hắn nên chiếu cố nhiều hơn, dù sao bọn họ đều được thị trường kiểm tra qua, bồi dưỡng bọn hắn ít mạo hiểm mà còn thu được lợi nhuận cao.
Đại Hùng mở ra Baidu, tìm cái tên Viễn Lộc, kết quả đều ra hươu sao, hươu cao cổ, lee kwang soo....Xem ra tác giả này mới đổi tên đi.
Đại Hùng không nghĩ đến vần đề này nữa, bắt đầu xem nội dung.
Chương 1; Chương 2; Chương 3;...Chương 6;...
Như thế nào hết rồi!
Đọc đến chương 6, Đại Hùng mới ý thức được, đây vốn chỉ là một quyển sách mới đăng ngày hôm nay, làm sao mà còn nữa...
Tốt!
Tâm tình Đại Hùng kích động, xét duyệt qua nhiều thể loại đồ thị tu tiên, thậm chí dưới tay hắn còn có một đống đại thần chuyên viết về mảng này nữa, thế mà hắn vẫn hào hứng khi xem, ép không được nỗi sợ hãi thán phục trong lòng.
Quyển sách này, chỉ với phần mở đầu thôi, quả thực chính là cấp bậc sách giáo khoa.
Văn phong đơn giản tự nhiên, lại có một chút khí thế hùng vĩ phong phạm của tông sư, nội dung liên tiếp dồn dập, làm cho người đọc không thể dừng được.
Nếu về sau vẫn duy trì như vậy được, quyển sách này tuyệt đối nổi tiếng, không chỉ có bây giờ nổi tiếng mà còn kéo dài về sau.
Tác giả như vậy phải ký lấy.
Đại Hùng cùng Lão Vương trao đổi, liền lập tức gửi đi tin nhắn hợp tác.
Ký túc xã phòng 504 đại học khoa học kỹ thuật Hà Đông.
Thanh âm bàn phím ngừng lại, Lục Dương xoa xoa cổ tay, nhìn hơn 5000 chữ làm xong dưới word, hắn mới lộ ra bộ dáng tươi cười.
Trạng thái này quả thực thật thư thái.
Có lẽ nguyên nhân trùng sinh nên tinh lực của hắn hết sức tràn đầy, dễ dàng tiến vào trạng thái công việc, cái này trong tiểu thuyết gọi là bế quan, có thể hết sức chăm chú làm chuyện của mình không sợ ngoại giới quấy nhiễu.
Lục Dương cảm thán, nếu kiếp trước mà có cảm giác như vậy, hắn nhất định sẽ trở thành đại thần một cách dễ dàng, không thôi cũng không phải vì tiền đồ bản thân mà chuyển sang làm biên kịch truyền hình.
Mở ra Qidian.
Tu Chân Trở Về đã có ba lượt bình luận rồi.
"Tác giả viết rất hay, ủng hộ ít kim phiếu."
"Quyển này đáng để đọc nhưng có điều tác giả viết quá ít đi."
"Tác giả viết hay lắm, cùng thảo luận nội dung truyện, thêm nhóm chat ...."
Hai bình luận trước chắc của độc giả thật, bình luận sau chắc là biên tập của web nào đó, công tác của bọn họ là tìm kiếm sách mới rồi kéo người ta tới trang web họ ký hợp đồng.
Đối với bình luận này, Lục Dương không thèm để ý, cũng không cần biết trang web nào tới đào mình đi.
Truyện được 15 Kim Phiếu, chưa lọt vào bảng xếp hạng.
Khen thưởng 0
Còn có một thông báo, Lục Dương mở ra nhìn, sắc mặt cổ quái.
"Xin chào, tác phẩm Tu Chân Trở Về đã qua xét duyệt, đạt được tiêu chuẩn ký kết. Trong lúc ký kết không được sửa tên sách, tên tác giả. Nếu như cần trợ giúp, liên hệ biên tập viên."
"Biên tập viên: Lão Vương"
"QQ:....."
Hiệu suất lúc nào mà nhanh như vậy rồi hả?
(*)Ban đầu nó dùng để miêu tả những bài hát tao nhã của nhà Chu trong thời Chiến Quốc, sau đó nó được nói về những tiểu thuyết văn học nghệ thuật tiên tiến.