Chào Buổi Sáng Mèo Con

Chương 46: Mèo duỗi gai (H)

Đàm Du Nhiễm cảm thấy bản thân thoải mái chết đi được, cả người ham muốn tìиɧ ɖu͙© cùng với côn ŧᏂịŧ thô to của người đàn ông, kɧoáı ©ảʍ trên cơ thể làm cho cô sướиɠ đến khóc.

Phỉ Sâm nhìn người con gái mình yêu đang ở dưới thân người khác, bị đâm đến mức nói linh tinh, thật xấu hổ khi anh có cảm giác muốn xuất tinh.

Côn ŧᏂịŧ thô to cắm trong tiểu huyệt của Đàm Du Nhiễm, tiểu huyệt theo động tác ra vào của côn ŧᏂịŧ chảy ra chất lỏng trong suốt, chất lỏng không ngừng bị côn ŧᏂịŧ kéo ra khiến nơi hai người giao hợp đầy dâʍ ɖị©ɧ của cô.

Phỉ Sâm biết anh cũng sẽ làʍ t̠ìиɦ với cô như vậy.

“Mmm.” Lạc Anh sắp đến thời điểm mấu chốt, trong miệng không ngừng tràn ra tiếng thở gấp.

“A, nhanh một chút.” Đàm Du Nhiễm kẹp chặt hai chân, chủ động lắc lư hông.

Tốc độ ra vào của côn ŧᏂịŧ càng ngày càng nhanh, côn ŧᏂịŧ không ngừng dùng sức đâm vào cổ tử ©υиɠ.

“Ahhh!” Ngay lúc Lạc Anh xuất tinh, Đàm Du Nhiễm cũng đạt cao trào, cô lớn tiếng rêи ɾỉ những tiếng yêu kiều, tiếng rên trên giường vang vọng khắp phòng ngủ.

Lạc Anh chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ của mình ra khỏi tiểu huyệt, khi côn ŧᏂịŧ được rút ra, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng theo đó mà chảy ra.

“Anh ra nhiều quá.” Phỉ Sâm tùy ý quẹt một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi bôi lên mông Đàm Du Nhiễm.

Lúc này, tiểu huyệt của Đàm Du Nhiễm là một mớ hỗn độn, còn trên mông cô thì dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

“Còn muốn nữa.” Đàm Du Nhiễm bĩu môi, hai tay quơ loạn muốn ôm người đàn ông trước mặt.

“Đừng tìm anh ta, để anh đến.” Phỉ Sâm thế chỗ của Lạc Anh, anh cầm côn ŧᏂịŧ cọ sát miệng huyệt vài cái.

“Côn ŧᏂịŧ của anh cũng lớn, mau tiến vào đi.” Đàm Du Nhiễm chủ động cầm côn ŧᏂịŧ của người đàn ông, vừa rồi Phỉ Sâm đã dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lạc Anh bôi loạn lên côn ŧᏂịŧ, cô muốn nhét nó vào trong tiểu huyệt của mình.

Phỉ Sâm thầm nghĩ, nếu Đàm Du Nhiễm thuộc tộc mèo, khi tới kỳ động dục tám phần cô ấy sẽ có bộ dạng này.

Mẹ kiếp, tại sao cô không thuộc tộc mèo? Như vậy anh sẽ nhìn thấy bộ dạng này của cô thường xuyên hơn.

Sau khi xác nhận hai người đã đủ độ trơn, Phỉ Sâm đẩy mạnh thắt lưng cắm thẳng vào tiểu huyệt của Đàm Du Nhiễm.

“A, thật trướng, thật thoải mái~” Đàm Du Nhiễm chủ động đong đưa cơ thể, tiểu huyệt bắt đầu phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của người đàn ông.

“Vật nhỏ quyến rũ.” Phỉ Sâm nhẹ nhàng nhéo đầṳ ѵú của Đàm Du nhiễm, sau đó ôm cô và bắt đầu đẩy mạnh.

Lạc Anh ở bên cạnh cảm thấy ham muốn mà anh vất vả giải tỏa lại một lần nữa nhen nhóm trở lại, anh không còn lựa chọn nào khác đành cầm côn ŧᏂịŧ, vừa ngắm nhìn đông cung sống, vừa thủ da^ʍ.

“Fei Sen em đẹp quá, ©ôи ŧɧịt̠ to thật thoải mái.” Tan Youran cười với Fei Sen, trận chiến giữa hai người rất ác liệt.

“Phỉ Sâm đẹp trai, côn ŧᏂịŧ còn to nữa, thật sướиɠ.” Đàm Du Nhiễm cười với Phỉ Sâm, thân dưới hai người vẫn chiến đấu kịch liệt.

Ngoại hình của Phỉ Sâm thực sự rất ưa nhìn, người đàn ông đẹp trai trông càng hấp dẫn hơn dưới lớp vỏ nhem nhuốc của tìиɧ ɖu͙©.

“Tiểu quỷ háo sắc.” Phỉ Sâm thở gấp, nói nhỏ vào tai Đàm Du Nhiễm.

Vợ anh ở trên giường đáng yêu quá đi? Còn có thể nói chuyện da^ʍ dãng như vậy, anh thích.

“Nói thêm đi, nếu không anh không cho em côn ŧᏂịŧ đâu.” Phỉ Sâm dụ dỗ Đàm Du Nhiễm.

Đàm Du Nhiễm suy nghĩ một lúc, cô đành đem những gì cô học được từ Thu Vũ ra ứng dụng một phen.

“Côn ŧᏂịŧ to lớn của anh làm cho em thật thoải mái ưm~” Đàm Du Nhiễm ôm má Phỉ Sâm cười, nói ra những gì mà cô nhớ.

Phỉ Sâm bị dụ dỗ đến phát điên, động tác ngày càng mạnh hơn.

"Nói thêm đi.” Phỉ Sâm nói.

“Chồng thật tuyệt, côn ŧᏂịŧ của chồng làm vợ chảy nhiều nước, chồng ơi~.” Đàm Du Nhiễm còn đem chiêu Bạch Thiển dạy ra dùng, cả người đầy vẻ da^ʍ dãng.

Phỉ Sâm cực kì thích bộ dạng này của cô.

“Anh dùng côn ŧᏂịŧ này đâm chết em, dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy em được không?” Sau hàng trăm cú thúc, Phỉ Sâm thì thầm với Đàm Du Nhiễm.

“Được, xuất hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho em, em muốn ăn.” Đàm Du Nhiễm vùi đầu vào ngực Phỉ Sâm một cách quyến rũ, không ngừng cọ xát.

Lạc Anh thở gấp vài tiếng, bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên cạnh mặt của Đàm Du Nhiễm, không cẩn thận dính lên má cô.

Đàm Du Nhiễm dùng ngón tay lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, sau đó cho vào miệng ăn.

Khi Phỉ Sâm nhìn thấy hình ảnh đó, anh đột nhiên trở nên điên cuồng.

Anh lật người lại Đàm Du Nhiễm, bắt đầu từ phía sau chạy nước rút trên cơ thể cô.

Đột nhiên, người đàn ông không nhịn được duỗi gai ra.

"A! Đau quá!" Đàm Du Nhiễm lập tức giãy dụa muốn trốn, nhưng bị người đàn ông đỏ mắt bắt lại, anh túm chặt eo cô.

"Không muốn." Nước mắt của Đàm Du Nhiễm trào ra hốc mắt.

“Phỉ Sâm, thu lại gai đi.” Lạc Anh vội vàng ôm Đàm Du Nhiễm vào lòng an ủi.

Lúc này Phỉ Sâm không có cách nào dừng lại được, anh chỉ quan tâm đến việc làʍ t̠ìиɦ, nghĩ đến việc khiến cô mang thai đứa con của mình.

Có lẽ Phỉ Sâm cũng uống không ít thuốc kí©ɧ ɖụ©, bình thường anh rất ít khi mất tự chủ.

Trước khi Lạc Anh kịp ngăn cản, Phỉ Sâm đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng với gai vào trong cơ thể Đàm Du Nhiễm.