"A a a~" Đàm Du Nhiễm bật khóc, kɧoáı ©ảʍ ập tới quá nhanh khiến cô không chịu được, chỉ có thể khóc để phát tiết.
Bạch Thiển hôn lên khóe mắt cùng với nước mắt của cô, nhưng động tác dưới thân không có nửa điểm chậm lại.
Cậu hiểu rõ cơ thể của Đàm Du Nhiễm, cậu biết sức chịu đựng của cô tới đâu.
“Gọi tôi là chồng.” Bạch Thiển lợi dụng lúc Đàm Du Nhiễm đang mơ hồ liền chiếm tiện nghi của cô.
"Ô ô." Đàm Du Nhiễm ôm cổ Bạch Thiển, cô cọ cọ làm nũng.
Để cậu chậm lại một chút.
“Gọi tôi là chồng, bằng không tôi sẽ thúc mạnh hơn.” Dường như Bạch Thiển đang cố chứng minh rằng mình không nói đùa, lực đạo dần dần tăng thêm.
Đàm Du Nhiễm cảm thấy mình sắp bị phá hủy, thoải mái quá.
"Chồng~" Đàm Du Nhiễm thỏa hiệp, dù sao lúc xuống giường cô cũng sẽ một mực phủ nhận.
“Chồng em là ai?” Bạch Thiển được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
“Chồng của em là Bạch Thiển, chồng chậm chút a~.” Có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, Đàm Du Nhiễm nhẹ giọng làm nũng.
“Được, nghe lời vợ.” Bạch Thiển nở nụ cười hài lòng, cậu giảm tốc độ chuyển động của eo, khống chế tần suất và tốc độ ra vào trong phạm vi mà cô gái kia có thể chấp nhận được.
Hai người duy trì tư thế này hồi lâu, một lúc sau Bạch Thiển xuất tinh, khi cậu rút côn ŧᏂịŧ, Đàm Du Nhiễm đã sớm ngủ say.
Buổi sáng, khi Đàm Du Nhiễm thức dậy, Bạch Thiển vẫn còn đang ngủ.
Cô nhẹ nhàng di chuyển cánh tay của chàng trai trên eo mình, bước xuống giường sửa soạn lại bản thân.
Quái lạ, sao hôm nay Bạch Thiển lại ngủ sâu như vậy?
Sau khi Đàm Du Nhiễm vệ sinh sạch sẽ, cô đắp chăn cho Bạch Thiển, sau đó xoay người rời khỏi phòng.
Tần Diệc Phong đã dậy sớm, lúc này anh đang ngồi trên ghế sofa xem tivi.
“Chào buổi sáng.” Người đàn ông mỉm cười với cô.
“Chào buổi sáng~”
Đàm Du Nhiễm nhìn khuôn mặt đẹp trai kia vài giây, lúc này mới hoàn hồn.
“Bữa sáng anh muốn ăn gì?” Đàm Du Nhiễm hỏi.
“Anh ăn gì cũng được, anh giúp em chuẩn bị đồ ăn.” Tần Diệc Phong đứng dậy đi đến bên Đàm Du Nhiễm.
Người đàn ông quay đầu lại nhìn.
“Con mèo trắng kia còn đang ngủ?” Tần Diệc Phong có chút kinh ngạc.
“Ừ, thật kỳ lạ, bình thường cậu ta không như vậy.” Bạch Thiển luôn dậy sớm hơn cô, không có khả năng cậu ta biến thành con người nên học được cách nằm ì trên giường đâu nhỉ?
“Chắc là do chuyện gia đình khiến cậu ta mệt mỏi, ngủ một giấc sẽ ngủ thôi.” Tần Diệc Phong biết hoàn cảnh của Bạch Thiển.
"A? Nhà của Viên Viên xảy ra chuyện gì vậy?" Đàm Du Nhiễm hỏi.
“Không có chuyện gì, sau này cậu ta muốn kể cho em nghe thì cậu ta sẽ tự nói.” Tần Diệc Phong vỗ vỗ đỉnh đầu cô.
Tần Diệc Phong đến gần Đàm Du Nhiễm, anh muốn ôm cô, nhưng đột nhiên nhăn mũi.
“Nhiễm Nhiễm, mùi trên người em rất nồng.” Tần Diệc Phong cau mày ngửi cổ Đàm Du Nhiễm.
“A?” Cô đã tắm rồi mà, mùi gì vậy?
Đàm Du Nhiễm tự ngửi cánh tay mình.
“Em không ngửi được đâu, đây là mùi mà con đực lưu lại.” Tần Diệc Phong vén cổ áo của Đàm Du Nhiễm xuống, trên đó có vài dấu hôn từ đêm qua.
“Con mèo trắng kia để lại dấu hôn để cho người khác biết em là người đã có chủ.” Tần Diệc Phong giải thích cho Đàm Du Nhiễm.
Cô bị đánh dấu? Tên nhóc chết tiệt kia.
Đàm Du Nhiễm âm thầm quyết định sẽ trừng trị Bạch Thiển khi cậu tỉnh dậy.
“Hình như tối hôm qua rất kịch liệt.” Tần Diệc Phong nhướng mày.
Mặt Đàm Du Nhiễm lập tức đỏ bừng.
“Khắp người em đều có mùi đó, thật khó chịu.” Tần Diệc Phong giúp Đàm Du Nhiễm cài nút áo.
“Làm sao anh biết?” Đàm Du Nhiễm không nói gì về chuyện đã xảy ra tối hôm qua.
“Tối hôm qua hai người ầm ĩ như vậy, muốn không biết cũng khó.” Bạch Thiển chạy đi tìm Đàm Du Nhiễm ngay sau khi thắng anh, làm sao anh không biết.
“Toàn thân em có mùi thơm như vừa mới quan hệ xong, rất quyến rũ, em biết không?” Tần Diệc Phong nắm gáy Đàm Du Nhiễm siết chặt.
Lúc mèo đực muốn khống chế không giao phối với mèo cái sẽ có hành động như vậy.
Tối hôm qua không thắng được Bạch Thiển, anh đã sớm rục rịch.
"Đêm nay nên đến lượt anh đi? Em không thể thiên vị người này hơn người khác, Nhiễm Nhiễm." Tần Diệc Phong đưa tay xoa xoa gáy Đàm Du Nhiễm.
Nhìn xem, có một lần liền có lần thứ hai, hiện tại cô không có tự tin từ chối Tần Diệc Phong.
“Tôi sẽ suy nghĩ về điều đó.” Đàm Du Nhiễm không thể từ chối, nếu cô từ chối, cô sẽ bị cho là bất công, nhưng cô không muốn đồng ý quan hệ với người khác quá dễ dàng, cô chỉ có thể sử dụng chiến thuật đi đường vòng.
“Chúng ta vào bếp trước, chuyện này nói sau đi.” Tần Diệc Phong cũng nhìn ra Đàm Du Nhiễm đang bối rối, hiện tại anh cũng không định ép buộc cô quan hệ với mình.
Dù sao cô cũng là vợ anh, anh phải nuông chiều.