Xuyên Không Về Đấu La Cùng Hệ Thống Liên Minh

Chương 49: Đường Tam tỏa sáng

Đã không còn kịp rồi, quá trình chữa trị đã bắt đầu. Muốn vượt qua hai người Huyền Vũ Quy cần quá nhiều thời gian, chắc chắn không đủ.

Độc Cô Nhàn cũng không đứng đấy ngồi chờ, “Dám làm thương Thiên Hằng”

Hai người bọn họ vốn dĩ là một cặp đôi. Thấy người tình bị thương, nàng đã nổi sát tâm.

“Không ổn, chị Nhàn Tử sắp nổi giận rồi” Huyền Phong đứng đằng xa nói

“Còn không mau chạy” Quỉ Báo vội vàng gánh Ngọc Thiên Hằng cùng toàn đội chạy ra xa

“Nàng nổi sát tâm rồi” Tần Minh, người lãnh đội, đồng thời cũng là thầy dạy của Hoàng Đấu Chiến Đội

“Sử Lai Khắc, các ngươi chịu chết đi” Kích hoạt đệ tam hồn kỹ Bích Lân Tử Độc

“Tử Nhàn mau ngừng tay” Tần Minh đứng dưới sân đấu hô to, hằn dù sao cũng là người tốt nghiệp từ học viện Sử Lai Khắc, chết người thì hắn làm sao ăn nói với Phất Lan Đức

Tên chủ trì vẫn không có động tĩnh, chỉ nhàn nhạt bảo nhân viên mở bảo hộ chướng để tránh việc độc lan đến khán đài.

Một tầng sáng màu vàng bao phủ toàn bộ sân đấu.

“Mọi người mau lui lại” Đường Tam chỉ huy

“Thực Thần, chuẩn bị giải độc”

Áo Tư Tạp tung ra hồn kỹ thứ 2 cho tất cả mọi người, “Có ngay”

Đường Tam thì không có lui về sau. Hắn sử dụng Huyền Ngọc Thủ, môn công pháp giúp đôi tay cứng chắc và vạn độc bất xâm. Thi triển Huyền Thiên Nội Công, một trong các bí kỹ của Đường Môn, vật này cũng dựa trên lý thuyết Thái Cực.

Hai tay hắn xoay hình vòng tròn, tạo thành Thái Cực, độc cũng theo đó hội tụ lại.

“Thực Thần, Mị Thỏ” Đường Tam ra hiệu

Áo Tư Tạp lại lần nữa tạo ra hồn kỹ thứ 2, Tiểu vũ phụ trách đá nó vào chỗ Đường Tam.

Mọi thứ đều thuần thục theo đúng kế hoạch.

Tiểu Tam mau chóng lùi lại, cùng lúc cũng tung ra một hũ rượu vào sương độc.

“Mập, Bạch Hổ, ngay lúc này”

Bạch Hổ Liệt Ba Quang cùng Phượng Hoàng Hỏa Tiên bắn vào chỗ đống rượu.

Bất ngờ xảy ra, hỏa thế lớn lên, đốt trụi sương độc không còn một mảnh.

Toàn trường kinh ngạc.

“Không thể nào, vậy mà có thể đốt hết Bích Lân Tử Độc của mình” Độc Cô Nhàn kinh hãi

Mùi vị này…

“Là rượu” Tần Minh người đứng gần sân đấu nói

Đương nhiên đây không phải rượu bình thường ở Đấu La đại lục, đây là loại rượu chuyên giải độc ở kiếp trước của Đường Tam.

Hùng Hoàng Tửu.

“Độc Cô Nhàn, bích lân độc của ngươi đã không còn” Tiểu Tam bình tĩnh nói

Tình thế nguy cấp, nàng đành phải kéo dài thời gian, “Thiên Hằng sao rồi?”

“Thương rất nặng, cần thời gian chữa trị”

“Đại tỷ, bọn họ công qua kìa” Huyền Phong cấp bách nói

“Ta phải cho các ngươi trả giá”

Bốn người bên bọn họ, hai hệ phòng thủ, hai hệ mẫn công đứng lên trước ngăn chặn.

Độc Cô Nhàn thì đứng đằng sau hỗ trợ bằng hồn kỹ thứ nhất và thứ hai, tăng lên lực chiến đấu của bọn họ.

Hai bên cân bằng không ai hạ gục được ai.

“Mọi người toàn lực tấn công, hắn sắp được chữa trị xong rồi” Tiểu Tam nói

Xem ra trận đấu này không dễ rồi.

Không ngoài dự đoán, Ngọc Thiên Hằng tỉnh lại với trạng thái toàn lực

“Ta sẽ để các ngươi nếm thử mùi vị của tử vong” Vừa tỉnh lại đã gáy to.

“Long hóa”

Đây là chung cực bí kỹ nổi danh và cũng là thứ làm lên tên tuổi của Lam Điện Bá Long Vương.

Thứ này ít nhất phải hồn tông, trên cấp 40 mới có thể làm được, quả thực như Đại Sư tính toán, người này là một thiên tài tuyệt thế.

Đường Tam cũng không yếu thế, trực tiếp bạo phát ra Bát Chu Mâu.

“Chân bảo ngoại phù hồn cốt đối đầu với đệ nhất thú võ hồn chung cực bí kỹ, ai sẽ thắng đây?” Phất Lan Đức tính toán

Đương nhiên là phải tính, dồn hết của cải đi cược, thua thì chỉ có cạp đất mà ăn.

“Thiên Thủ Tu La, đi chết đi” Ngọc Thiên Hằng nổi giận tung ra hồn kỹ

“Quỷ Ảnh Mê Tung” Đường Tam di chuyển mau lẹ, nhẹ nhàng né từng đòn đánh như đã được biết trước.

Hai người liên tục trao đổi chiêu thức.

“Mạng Nhện Trói Buộc”

“Trò trẻ con” Ngọc Thiên Hằng chỉ nhẹ nhàng là đã phá vỡ.

Đúng lúc này, Đường Tam đã áp sát, Bát Chu Mâu đâm liên tục.

“Diệp Linh Linh” Ngọc Thiên Hằng vội vàng hô to gọi

“Hiểu rõ” Vận dụng Cửu Tâm Hải Đường chữa trị kịch độc từ Bát Chu Mâu

“Long hóa nhị thức, Kháng”

Hai tay hắn to lên, được bao bọc bởi vảy rồng ngăn lại Bát Chu Mâu.

“Lực, Tốc” Trữ Vinh Vinh đứng đằng xa dùng hai phép bổ trợ lên Đường Tam.

“Không ngờ bị ngươi ép đến đường này, cùng ôm nhau mà chết đi” Ngọc Thiên Hằng liều mạng sử dụng Long Chi Nộ, một trong các thức của long hóa.

Vì đứng từ đằng xa nên đám Đái Mộc Bạch có thể thoát khỏi.

Còn Đường Tam thì hoàn toàn ăn trọn cú đấm đó.

Nhìn kỹ thì hóa ra chỉ là tàn ảnh.

Đối với hồn sư cấp thấp, ai có thể nghĩ được người sở hữu võ hồn Lam Ngân Thảo có khả năng bay.

Ám Kim Thập Nhị Hắc Dực hiển lộ phong uy.

Đường Tam với 6 đôi cánh đứng trên không trung như một vị thần nhìn xuống.

Tay hắn duỗi ra tưởng chừng nắm thóp toàn trường, các con thoi dần dần giã tách bắn như một cơn mưa đến bên kia.

“Huyền Vũ Quy, hộ vệ” Độc Cô Nhàn ra hiệu, tất cả đứng ra che chắn cho Ngọc Thiên Hằng.

Đỡ được từng đòn đều cực kỳ chật vật

Chặn hết thì cũng là lúc tất cả bọn họ kiệt sức.

Sau cơn mưa trời lại nắng?

Không hề

Khi các con thoi được bắn hết, Đường Tam cũng đã hạ xuống dưới đất.

“Thu hồi”

Từng cái lông vũ linh động lên, bắn lại chỗ Đường Tam.

Ngọc Thiên Hằng không kịp phản ứng vì nó quá bất ngờ.

Ăn trọn tất cả, các con thoi đâm vào lưng hắn, lôi xác đến trước mặt Đường Tam.

Bát Chu Mâu chỉ thẳng mi tâm.

Lúc này Đường Tam nhìn như là một sát thần thực thụ.

Trọng tài vội vàng tuyên bố, “Ta tuyên bố, Sử Lai Khắc Thất Quái chiến thắng”

Toàn bộ khán hô vang dội, kẻ khóc người cười.

Trận đấu đến đây là kết thúc rồi.

Combo thông thường của Xayah, Bão Tố Nổi Dậy cùng Triệu Hồi Lông Vũ được Đường Tam thể hiện hoàn mỹ trong trận chiến này.

Cổ Phong cũng chỉ mỉm cười, lại vung tay một cái. Mộc Linh Khí truyền vào mỗi người bên cả Thất Quái cùng Hoàng Đấu.

Dạo này không có gì làm, nên Cổ Phong chỉ toàn vung tay cái là xong, quá nhẹ nhàng.

Hoàng Đấu Chiến Đội có lẽ nghỉ một tuần là sẽ ổn.

“Ấu dè bấy bì, ít ịt ăn bờ li vờ bồ” Nôm na thì là Phất Lan Đức đang ăn mừng

“Phải sắm vài bộ lu i vui tươi mới được”

Từ đâu đó trong cõi u minh, có một giọng nói vang lên trong đầu Phất Lan Đức, “Vàng bạc mày nhiều nhở, vàng bạc mày to nhở”

Không hề sợ sệt, Phất Lan Đức máu lên nói luôn, “Sao? Sao? Sao? Sao? Sao?”

Vì trận đấu này tỉ lệ cược cực độ khác biệt, Hoàng Đấu Chiến Đội là quá mạnh, không ai sẽ nghĩ thua, nên tỉ lệ thắng nếu cược vào Sử Lai Khắc Thất Quái là 10 lần.

Phất Lan Đức kiếm về 30 triệu kim hồn tệ. Nếu tính theo cổ phần thì trong đống này có 15 triệu sẽ là của Cổ Phong. 50% cổ phần chứ đùa.

Làm ăn là đây chứ đâu.

Chờ khi nào Phất Lan Đức tự dùng tiền của mình đánh cược thì hẵng ăn 100%, còn dùng tiền Cổ Phong quyên góp cho học viện thì vẫn chia như thường.

Viện trưởng nghèo nàn này thì làm gì có tiền, ăn 15 triệu là sướиɠ rồi.

Bọn Đường Tam khoác vai nhau đến chỗ phòng chờ.

“Phong ca, chúng ta thắng rồi” Đường Tam mỉm cười

“Ừ, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu thôi”

Nếu Cổ Phong nhớ không nhầm, sau trận đấu này bọn họ sẽ đến Thiếu Đấu Thành, và cũng là nơi bọn họ bắt đầu chính thức bước vào giang hồ hiểm ác.