Xuyên Không Về Đấu La Cùng Hệ Thống Liên Minh

Chương 48: Màn khởi đầu

Tác Thác Thành, Đại Đấu Hồn Trường

Trên khán đài, khán giả hò reo. Đây sẽ là trận chiến cực kỳ đặc sắc đến từ hai chiến đội nổi danh, nên ai cũng mong chờ, hầu như cả thành đến xem.

“Hoan nghênh các vị đại giá quang lâm, hôm nay chắc chắn sẽ là một trận đấu đỉnh cao”

Một vài tên quý tộc ngồi ghế VIP trên khán đài quan sát nói, “Vậy mà cũng dám ứng chiến, thật là ngu xuẩn”

Một tên bạn khác của hắn quay sang, “Đừng có khó tính như vậy chứ, phải như vậy mới có tiền lời”

Tên quý tộc thấy thế quay sang cười nham hiểm, “Lần này cược bao nhiêu vậy?”

Bạn hắn cũng quay sang với một nụ cười đểu, “Không nhiều, cũng “ít ít” thôi mà”

Cả hai lúc này cười lớn, “Phải không, ngươi đừng có rút cạn Đại Đấu Hồn Trường này nha”

“Người đừng khiêm tốn, ngươi có bao giờ cược ít hơn ta đâu”

Mấy đám quý tộc bẩn bựa, ai nấy cũng là một bộ mặt nham hiểm, nghĩ rằng trận này mình ăn chắc.

Trong lúc đó, phòng nghị sự của Đại Đấu Hồn Trường

Người chủ trì nói, “Ngươi nói nếu Sử Lai Khắc Thất Quái thua, chúng ta sẽ phải đền bù 500 triệu?”

Quả thực là một con số khổng lồ, nhưng nếu Cổ Phong ở đây thì hắn cũng không coi ra gì, chút tiền nhỏ này hắn là có.

“Lui ra đi”

Tên người hầu kiểm toán nhẹ nhàng rời đi

Hắn chỉ có thể cầu trời khấn phật cho đừng thua, nếu không thì chắc chắn phá sản. Con số này khẳng định là có không ít tên quý tộc phối hợp với nhau.

Hai đội bắt đầu ra sân.

Vừa bước ra ánh sáng, cả khán đài đã bắt đầu hò reo tên của cả hai đội.

“Hoàng Đấu Chiến Đội”

“Hoàng Đấu Chiến Đội”

“Sử Lai Khắc Thất Quái”

“Sử Lai Khắc Thất Quái”

Bọn Đường Tam dù sao cũng là có 27 liên thắng, nên vẫn cực kỳ có tiếng, dù hai đội có chênh lệch lớn, nhưng vẫn có người ủng hộ.

“Trận đấu đêm nay tuy chỉ là hồn tôn chiến đấu, nhưng bọn họ đều là những người mang thành tích xuất sắc cùng thiên phú siêu phàm”

“Cũng có thể nói, đây là trận chiến tranh đoạt thiên hạ đệ nhất thiên tài”

Nói cho oai thôi, cho sôi máu khán đài, chứ thiên hạ đệ nhất cái nỗi gì, quy mô đâu có lớn vậy.

Với tư cách là đội trưởng, Đái Mộc Bạch tiến lên trước, hét lớn, “Sử Lai Khắc Thất Quái, Võ Hồn Phù Thể”

Hồn hoàn của tất cả mọi người được tỏa ra, vàng tím lẫn lộn.

“Hồn Ấn Ngoại Phóng”

Biểu tượng của từng Võ Hồn hiện ra.

Bên Hoàng Đấu Chiến Đội cũng không yếu thế.

“Hoàng Đấu Chiến Đội, Võ Hồn Phù Thể”

“Hồn Ấn Ngoại Phóng”

Tuy trận chiến chưa bắt đầu, nhưng có vẻ như hai đội đã cực kỳ hăng máu, mùi thuốc súng thoang thoảng đâu đây.

Hai đội tiến lên khán đài.

Một con hổ và một con rồng giao nhau.

“Xin được chỉ giáo” Ngọc Thiên Hằng nói

“Được thôi” Đái Mộc Bạch chỉ đáp lại nhẹ nhàng

“Thi đấu… bắt đầu” Trọng tài hô to, nhân tiện chạy lẹ ra khỏi sân đấu.

“Lên” Đái Mộc Bạch dẫn đầu trước tiên đυ.ng độ với Ngọc Thiên Hằng

Tiểu Vũ cùng Trúc Thanh thì vòng ra nghênh chiến với hai vị mẫn công bên kia

Vì sức mạnh khá khác biệt nên, Đái lão đại phải nhờ vào hồn kỹ của Trữ Vinh Vinh cùng Lam Ngân Thảo của Đường Tam mới có thể đấu lại.

Lam Ngân Thảo của Đường Tam quấn quanh phần eo của tất cả mọi người để lúc nguy cấp có thể kéo lại né đòn.

Hai bên giao đấu rất kịch liệt.

Vài lần tưởng chừng đã tóm được Mộc Bạch nhưng tự dưng đối phương bị kéo lại giữa không trung.

Ngọc Thiên Hằng tức giận, “Chuột nhắt”

Vòng qua Đái Mộc Bạch, tấn công thẳng đến chỗ Tiểu Tam.

Ai ngu mà để bị đánh, hắn nhanh chóng thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung để né đòn.

Đồng thời Tiểu Tam cũng kéo tất cả mọi người lại.

Lúc này, Ngọc Thiên Hằng đã bị bao vây tứ phía.

Dưới chân hắn còn là bẫy của Đường Tam.

Chỉ có một chữ, “Chết”

“Không ngờ lại là bẫy”

Độc Cô Nhàn đằng xa vội vàng hô lớn, “Mau đi giúp Thiên Hằng”

Tiểu Tam cũng thi triển Lam Ngân Thảo bọc hậu, tìm cách quấy rối bên kia.

“Ngươi chết chắc rồi” Đái Mộc Bạch thi triển hồn kỹ Bạch Hổ Liệt Quang Phá

“Như vậy còn chưa đủ đâu”

Ngọc Thiên Hằng phá vỡ Lam Ngân Thảo đang quấn lấy mình, dù sao hắn cũng là hệ cường công, muốn trói cũng không lâu. Tiện tay phá luôn hồn kỹ của Mộc Bạch.

“Lôi Đình Vạn Quân”

Một chiêu thức quần công, lấy Ngọc Thiên Hằng làm trung tâm, đứng giữa cơn mưa sấm sét.

Đái Mộc Bạch xuyên qua, dùng hồn kỹ thứ 3, Vô Tướng Thiên Cang Lực đấm thủng hàng rào.

Nhân lúc Lôi Đình Vạn Quân bị phá, Chu Trúc Thanh tấn công với U Minh Bách Trảo.

Mã Hồng Tuấn cũng từ đằng sau thả vào hồn kỹ Phượng Hoàng Hỏa Tiễn

Ngọc Thiên Hằng đang bị choáng ngợp với màn combo, thì Tiểu Vũ bồi thêm hồn kỹ Eo Cung vứt hắn ra khỏi sàn đấu.

Tưởng chừng như đã loại được hắn, nhưng không có dễ vậy.

Huyền Phong, hệ mẫn công, võ hồn Phong Linh Điểu. Hắn thoát ra khỏi Lam Ngân Thảo cấp tốc tới đỡ Ngọc Thiên Hằng.

Tiểu Vũ đang định tiến lên kết liễu thì bị chặn lại bởi Huyền Vũ Quy hệ phòng thủ bên kia.

Thấy bên kia có động tĩnh của hệ phụ trợ, hình như nàng đang định trị liệu.

“Không tốt, mau ngăn nàng lại” Trữ Vinh Vinh bỗng dưng lên tiếng.

Nàng lúc này nhớ ra võ hồn Cửu Tâm Hải Đường, hệ phụ trợ có khả năng hồi phục hoàn toàn như trạng thái mạnh nhất.

“Sao vậy” Đường Tam quay lại hỏi

“Tin tưởng mình”

“Được, Mị Thỏ, Linh Miêu, rối địch kích sát”

“Lưu Ly, chuyện này là sao”

Nàng giải thích ngắn gọn cho Đường Tam về Cửu Tâm Hải Đường, nó là võ hồn mà mỗi đời chỉ có một người thừa kế. Dù có bao nhiêu hồn hoàn thì cũng chỉ có một hồn kỹ, đó là hoàn toàn trị liệu.