Tưởng Ngư

Chương 14 : tiếp

Thiên Hinh thoải mái nói với ông “ Yên tâm đi ta không rảnh để làm nữ hoàng. Mà ta cũng chán ngấy cuộc sống gò bó này. Đất nước cần phải thay đổi, dân chúng cần được sống tốt hơn. Ngươi thấy đúng không ‘’ Trần Độ kung kính đáp “ Việc này hạ thần không dám bàn luận ạ. Thần nghĩ nên để Thừa đại ca hoặc Khánh thái uý cùng công chúa nghị sự sẽ tốt hơn ạ .’

“ Ngu ngốc, chẳng có người nào đi bắt con hổ trưởng thành, dũng mãnh về thuần phục cả.’’

Chàng thư sinh Trần Độ luôn nghe theo sự sai bảo của anh họ, không dám phản bội người đó nên có ý từ chối Thiên Hinh. Nói dông dài chưa nhận được câu trả lời mình muốn có, Thiên Hinh đanh mặt, lạnh lùng nhìn Trần Độ, như có như không hỏi ông ta

“ Không muốn làm kẻ mạnh trên vạn người, chịu cả đời núp sau cái bóng của kẻ khác. Vậy ngươi có nghĩ tới tình cảm mà ngươi giấu kín với người con gái kia không? Ngươi nghĩ khi Khánh lên ngôi, ngươi sẽ xin hắn ban “nàng” cho ngươi sao ? "

Trần Độ như chột dạ, hoang mang trả lời công chúa “ Bẩm thưa, trong lòng Độ không có bất kì ai, Độ luôn nghĩ việc giúp sức cho việc nước việc dân. Từ trước đến nay Độ không có tình cảm với vị cô nương nào hết ”

“ Ồ vậy sao! Ngươi nghĩ sao về vị chị họ của người, em gái của Trần Thừa, hay nói cách khác là hoàng hậu, mẫu thân của ta thì sao? Ngươi đối với nàng ra sao? Ngươi có thấy hoàng cung xa hoa như chiếc l*иg sắt giam cầm nàng không ? ”

Trần Độ trợn tròn mắt, không thể tin vào những điều mà mình nghe thấy, chàng vội quỳ xuống. Điều chàng cất giấu từ thời còn niên thiếu, không nói với bất kì ai vậy mà công chúa lại biết.

“ Ngươi nghĩ nàng sẽ ra sao nếu như không có ai bảo vệ. Hoàng đế đầu óc bất định, con cái nheo nhóc không có thế lực. Nếu nàng trở thành một phế hậu, ngươi có tư cách gì mà bảo vệ nàng. Hoặc nói ngươi làm gì có bản lĩnh mà bảo vệ được nàng ”

Lời nói của công chúa như chiếc búa đánh mạnh vào tâm trí chàng. Trần Độ hiểu ra rằng, hắn là người được công chúa chọn. Khi hắn bị ném vào căn phòng này, chỉ được phép nghe theo ý của người trước mặt. Hoặc là chết không ai hay.

Hăn thật sự có chút không muốn làm quân cờ của thái uý. Nhưng điều khiến hắn phải trở nên mạnh mẽ đó chính là phải bảo vệ được “ nàng ”. Chỉ có hắn mới bảo vệ được “ nàng” , chỉ có hắn mới có thể cho “ nàng” hạnh phúc.

( tiếp theo )

____________[ hồi ức thời niên thiếu của Độ ]____________