Tưởng Ngư

Chương 8 : Kim Ngư

Lúc này ở vùng biển xa xôi, nơi sâu nhất ở vùng này, khi đáy biển đang u tối và tĩnh lặng. Có một con cự long đang nằm nhắm mắt trong hang đá. Tảng đá lớn rầm rầm chậm rãi mở ra. Một người phụ nữ xinh đẹp bước tới, nàng tới bên cự long, hôn lên mắt của nó.

Cự long mở mắt nhìn nàng rồi biến mất, trong bọt nước một người đàn ông vạm vỡ bước ra . Chiếc quần làm bằng vảy rồng, vàng óng, xếp từng lớp. Bên trên anh để trần, áo quấn quanh bụng, cơ ngực săn chắc, bắp tay cứng rắn. Anh đi tới bên cô gái, đưa tay vòng qua lưng, ôm lấy eo cô kéo lại. Anh hôn cô rồi nói:

“ Sao vậy, nàng nhớ phu quân rồi hay sao? “

Nàng ôm lấy anh, tựa đầu lên vai, rồi đánh nhẹ vào ngực anh ta, xấu hổ đáp “ Ai thèm nhớ chàng chứ? Con lớn cả rồi mà vẫn còn trêu thϊếp. Ta tới gọi chàng vì ta nghe được Tiểu Ngư trở lại rồi. Nhưng trong thân xác người phàm. Chàng có muốn đi gặp muội ấy không ? “

Kim Sâm nói “ Tên gỗ mục đó đã tìm được con bé rồi sao? Kệ chúng đi, từ ngày nó thà làm cá khô hoặc phá tan kim điện, ta đã mặc kệ 2 đứa chúng nó rồi “

“ Chàng không đi giúp muội ấy sao, hay chúng ta đưa kim ngọc cho muội ấy dùng ? Để tu luyện lại thì rất lâu mới có thể khôi phục như trước. “

“ Phu nhân, nàng không phải lo. Đám loi choi ở dãy Hoàng Liên đang tránh nhau dâng tiên lực cho nó kìa. Nếu nó cần thì nàng phải xếp hàng chờ đến lượt.Nàng lo lắng cho muội ấy sao? “

Kim Sâm hôn lên chán Tưởng Anh rồi tiếp “ Không cần lo lắng, tên tiểu tử kia sẽ chăm sóc cho nó”

Tưởng Anh lo lắng nhìn chồng “ Thϊếp lo cho muội ấy phần ít. Thϊếp lo sau khi Kim Ngư trở lại, nó kéo tiểu Dương đi gây chuyện. Con chúng ta đã nghịch sẵn, nếu đi cùng tiểu cô của nó, không biết ma giới có được yên ổn hay không. “

Nàng thở dài nói tiếp “ haizz. Thϊếp muốn dùng kim ngọc đưa cho muội ấy, rồi cầu một ân tình. Thϊếp muốn trước khi tiểu Dương trưởng thành, muội ấy tạm thời đừng về nhà. Thϊếp biết thϊếp làm như vậy là không đúng. Nhưng thϊếp sợ kim điện nhà chúng ta không giữ nổi mất “

“ Nàng yên tâm, chúng ta không nói cho tiểu Dương biết về cô cô của nó là được.

Còn về phần muội ấy, giờ chắc đang quấn quýt bên cái cây kia, không nghĩ đến chúng ta đâu. Ta sợ nó còn quên tên vị huynh trưởng này rồi.”

Chàng vừa nói vừa vuốt ve vợ, hôn lên môi khiến nàng quên đi sự lo lắng. Cả 2 người nồng nàn trao yêu thương mà không để ý, bên tảng đá gần đó có vài bọt nước nhỏ li ti.

Tiểu dương về phòng, chọn mấy bảo bối nhỏ, sau đó chạy qua phòng binh khí, chọn tiếp mấy món vừa tay. Cậu lại chạy về phòng lấy ra 3 chiếc vỏ sò. Một chiếc màu xanh đậm cậu nói với nó “ Đại ca đệ đi đoàn tụ với tiểu cô. Gia đình chúng ta sẽ sớm đến ngày đoàn tụ. “

Tiếp theo đến màu hồng “ tỷ tỷ, đệ đi tìm tiểu cô, để rất nhớ cô cô. Tỷ về lo phụ thân giúp đệ, tỷ đừng để mẫu thân đi tìm đệ “

Còn chiếc màu vàng, có chữ Kim. Đây là mảnh nó trộm trong thư phòng của phụ thân. Trong rương có rất nhiều nhưng nó sợ nên chỉ dám trộm 1 cái.

Cậu để lại lời nhắn “ Con đi tìm cô cô, đừng tìm con. Con sẽ về sớm thôi, đừng lo lắng.” Nói xong cậu hoá phép, biến vỏ sò thành người giống hệt cậu. Giống nhau toàn bộ. Trên người tiểu Dương giả có thêm một mảnh sò vàng, khắc chữ kim. Cậu còn truyền thêm linh khí, làm thêm chút phép, khiến cho thế thân có thể đọc sách và nói được vài câu đơn giản.

Dọn dẹp xong đồ rồi cậu bơi đi, cậu bơi thật nhanh như có người đang đuổi theo. Cậu sợ ai nhìn thấy, hoặc bị bắt lại là kết hoạch hỏng bét. Cậu thầm nghĩ 208 tuổi rồi mà cha mẹ luôn xem như trẻ con, có đứa trẻ nào sống mấy trăm năm đâu chứ .

Cậu bơi lên mặt biển rồi hoá rồng nhỏ bay lên. Một chú rồng nhỏ xanh dương, nó vươn rộng đôi cánh bay lên cao, xoay một vòng rồi dùng phép tàn hình rồi mới yên tâm bay tiếp.

Bay được một đoạn, cậu sự nhớ ra “ làm gì biết cô cô ở đâu mà tìm “ [ - _ - ]

Nhưng đã đi rồi thì không còn đường quay lại nữa. Cậu đành chọn hướng đến dãy Hoàng Liên, cứ theo hướng đó mà bay thẳng.

Vừa bay vừa nhìn ngắm cảnh bên dưới, cậu bay qua rừng già, bay qua nơi đất trống, tới nơi đông người. Rồng nhỏ đang bay thì đột nhiên đâm phải gì đó khiến nó chao đảo suýt nữa ngã.

Cậu nổi cáu, 2 cánh đập mạnh quạt gió về phía trước. Cơn gió đập tới, một tấm kết giới khổng lồ, mơ hồ hiện ra.