Kim An từ từ tỉnh dậy. Cô cảm thấy mệt mỏi vì trải qua giấc ngủ khá dài. Bên cạnh có một bác gái đang dùng khăn ấm lau tay cho cô. Cô đoán đây là bà vυ' chăm sóc cho công chúa. Cũng đúng thôi, cô bé có một người mẹ như kia cơ mà. Cô nhìn bà vυ', trên mặt khá nhiều nếp nhăn, mắt bà hoe đỏ, lông mi vẫn còn ướt. Bà nghẹn giọng vui mừng nói: “ công chúa cuối cùng ngài cũng tỉnh. Là nô tì không tốt, nô tì không bảo vệ được cho ngài”
Cô mỉm cười nhẹ nhàng nắm tay bà an ủi: “ con không sao, bà đừng lo lắng “
“ Công chúa” Bà vυ' ôm cô vào lòng vừa khóc vừa nghẹn ngào nói “ lúc công chúa chưa tỉnh, Thuận Thiên công chúa dẫn người tới phá phách. Công chúa còn sốt chưa thể chạm nước, nên nàng đã hắt nước bẩn lên ngài. Công chúa người thật đáng thương “.
Cô cảm thấy vai mình ướt một mảng lớn. Người vừa hôi, vừa dính. Quá là muốn đi tắm, bẩn không chịu được. Cô nài nỉ xin đi tắm nhưng bị bà vυ' và nha hoàn ngăn cản. Cô cũng thấy đói nên bảo mọi người. Bà vυ' dặn người hầu đi mang cháo tới. Rồi dặn dò mang thêm nước ấm tới để lau người cho cô.
Cô ngại ngùng, mặc dù biết cơ thể này mới là đứa trẻ 3 tuổi, nhưng tâm trí cô cũng là lớn, cô khá ngại khi để người khác nhìn cơ thể mình.
Nhưng phản kháng không thành công. Thay quần áo xong thì người hầu mang cháo tới. Bà vυ' cẩn thận bón cho cô. Cô vừa ăn vừa suy nghĩ vì sao đứa bé này lại muốn rời khỏi hoàng cung.
Hoàng hậu không yêu hoàng thượng. Hôn nhân ép buộc, có thai cũng là do hoàng thượng cưỡng ép. Sự độc ác, tàn nhẫn của Thái Hậu đã suýt hại chết mẹ con bà biết bao nhiêu lần.
Đã vậy chồng của bà đã lấy thân phận để ép buộc bà. Người đã chia rẽ tình cảm của bà với thanh mai trúc mã. Người đàn ông chỉ chèn ép được kẻ yếu thế hơn mình.
Nhưng cô nghĩ chỉ như vậy thôi, thì không thể khiến một người mẹ ghét bỏ con ruột của mình được. Cô nghi hoặc hỏi vυ' nuôi trong ngoài hoàng hậu thì còn có vị nương nương nào khác không
Vυ' nuôi đáp “ Bẩm thưa, không có ai ạ “
Nàng nghi hoặc nghĩ. Nếu vậy thì tại sao hoàng hậu lại hận cha con họ Lý đến mức như vậy. Khi cô đang nghĩ ngợi thì nha hoàn quỳ xuống bên cạnh khẽ nói
“ Công chúa thứ tội cho nô tì thất lễ. Nô tì có nghe người khác bàn luận thánh thượng có người khác “
“ CÂM MIỆNG. Còn không mau cút ra ngoài. Thứ nô tì như ngươi dám nói năng lung tung trước mặt công chúa. Bay đâu mau lôi ra ngoài !!” Bà vυ' giận giữ quát lớn
“ Không! Không cần. Tất cả lui ra ngoài. Vυ' nương và người này ở lại.” Kim An chỉ tay vào cô gái đang quỳ nói lớn.
Sau khi người khác lui ra, cô bắt cô gái trẻ kia kể ra những điều mà cô ấy biết. Cô gái lo lăng nhìn bà vυ', Kim An cũng nhìn bà năn nỉ. Cuối cùng bà để cho cô gái kia nói ra lời đồn.
“ Bẩm công chúa, nô tì nghe mấy tỉ tỉ bên cung của thánh thượng nói. Mấy năm trước, khi công chúa còn chưa ra đời, hoàng hậu luôn lạnh nhạt với hoàng thượng. Có đêm thánh thượng uống say, đã sủng ái một vị cung nữ. Nhưng sau đêm đó vị cung nữ kia không được ban tước vị hay thánh ân. Nghe nói nàng bị chuyển tới phía tây hoàng cung và quét dọn ở đó. Nơi đó rất ít người qua lại nên cũng ít ai biết nàng ấy còn sống hay không. “
Kim An gật gù tỏ ra đã hiểu. Hoá ra là như vậy. Cô nghĩ đây cũng có thể là một lý do. Cô xâu chuỗi lại rồi đưa ra kết luận. Bị ép cười, ép sinh con cho người mình không yêu đã đủ hận đủ ghét, nhưng hoàng hậu vẫn yêu thương con gái của mình.
Thời điểm bà mang thai Phật Kim chính là lúc hoàng thượng lỡ phản bội bà. Dù không phong tước vị hay ban thưởng, lại còn đuổi đi xa nhưng bà không tha thứ cho hoàng thượng. Có thể ngài ấy đã cầu xin tha thứ từ bà, nhưng đã hận lại càng thêm hận.
Bà hận người phá đi mối lương duyên của bà, hận thù ngày càng tăng. Bà hận hắn, hận hoàng tộc, hận thái hậu người mà hãm hại bà. Dù bà mang thai cũng độc ác hạ độc bà.
Có lẽ chính vì nhiều chuyện khiến lòng bà tan nát, trái tim đóng băng, trở nên vô tình.
Ừmmmm nói cách khác có thể gọi là trầm cảm. Lại còn là khi mang thai, tâm tình bà càng không mấy ổn định. Kim An cảm thán nghĩ may mà bà ấy không gϊếŧ con của mình.
Sinh ra 2 cô con gái sau đó vô tâm vứt cho người khác chăm. Vô tình, cô độc sống trong tẩm cung của mình.
Bà ta còn cố tình gây chuyện khiến cho Thuận Thiên thù oán chính em gái ruột của mình. Bà vô tình đến mức, muốn nhìn hai đứa con ruột của mình gϊếŧ hại nhau. Cũng đúng thôi, con của kẻ mà mình hận nhất đều không được sống an ổn, mới là điều khiến bà cảm thấy vui vẻ.
Bà định phá tan cái hoàng thất này.
Đúng như lịch sử, sắp đổi triều đại rồi còn gì . Nhưng mà trong cuộc chơi, Kim An này mới là người quản trò. Hưmm ta là người đánh cờ chứ không phải mấy người cổ đại phong kiến này ….