Nụ cười của nhà thiết kế đông cứng nhanh chóng, nhưng rồi cũng nhanh chóng dịu đi trong tích tắc.
“Số tiền cũng được tính riêng.” Chung Tử Yên nói thêm.
Nụ cười của nhà thiết kế dần bớt gượng gạo: "Không sao. Thực ra, nếu phu nhân có thời gian, tôi đề nghị phu nhân ra đảo vài ngày để xem hiệu quả xây dựng thực tế. Suy cho cùng, vẫn có sự khác biệt giữa bản vẽ mô phỏng và cảnh thật. Hơn nữa, phu nhân luôn muốn tận mắt chứng kiến nhân viên sắp xếp bối cảnh đám cưới, phải không?"
“Tôi sẽ suy nghĩ về điều này.” Chung Tử Yên thực sự không quan tâm cảnh đám cưới trông như thế nào.
Vì đã tìm được một đội chuyên nghiệp khác, nên tất nhiên sẽ giao việc đó cho họ thực hiện.
... Trên đây là những suy nghĩ trong đầu của Chung Tử Yên, người vẫn chưa biết một đám cưới có thể đốt tiền đến mức nào.
Vào ngày thứ hai, một nhà thiết kế khác đã đưa cả đội thiết kế đến Đình Sơn.
Chung Tử Yên đau đầu khi chứng kiến đội này chen chúc nhau với máy tính, máy tính bảng và máy tính xách tay.
Có trời đất chứng giám, cô xưa nay ở trong không gian vô hạn không giỏi trong mấy việc này.
Thật may! Hôm nay Vệ Hàn Vân không đi ra ngoài mà ở lại Đình Sơn.
Mặc dù Đình Sơn rất lớn, có nhiều hơn một phòng khách. Vậy mà Vệ Hàn Vân lại tình cờ ngồi cùng ghế sofa với Chung Tử Yên.
Anh dành phần lớn thời gian để nói chuyện với Phương Nam và đọc tài liệu. Mặc dù vậy Chung Tử Yên vẫn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều: Nhìn xem, tôi có chỉ số IQ hậu thuẫn.
Nhà thiết kế đứng đầu là người có gương mặt non trẻ, tràn ngập sự vui vẻ như ánh nắng mặt trời: "Chào Vệ phu nhân, trước hết xin chúc mừng cô đã tìm được tình yêu đời mình!"
Chung Tử Yên bình tĩnh gật đầu, Vệ Hàn Vân đang xem tài liệu ngước nhìn lên, mỉm cười, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn."
“Vậy thì hãy để mọi chuyện của đám cưới cho đội của tôi!” Nhà thiết kế có gương mặt trẻ thơ, vui vẻ lấy máy tính bảng ra: “Đám cưới thế kỷ? Mỗi đám cưới chúng tôi sắp xếp đều là đám cưới thế kỷ!”
Chung Tử Yên: “... Ừm.” Cô nhìn chằm chằm vào máy tính bảng trên tay người kia, hy vọng đó không phải một bảng câu hỏi dài.
"Thực ra, tôi đã nghe người bạn của tôi nói về phu nhân." nhà thiết kế nháy mắt tinh nghịch với Chung Tử Yên: "Vì vậy, thay vì những câu hỏi chấm điểm nhàm chán, tôi đã thiết kế một số câu hỏi đặc biệt cho phu nhân. Một bộ nhiều hình ảnh với nhiều lựa chọn khác nhau!”
Chung Tử Yên: "..." Cô có thể chuẩn bị thứ khác, sao cứ nhất thiết phải là câu hỏi?
Phương Nam, giáo viên chủ nhiệm đang gõ bàn phím, nhìn lên mặt Chung Tử Yên, trong lòng mỉm cười: Cô ấy giống như học sinh yếu kém, sắp phải đối mặt với kỳ thi bất ngờ.
“Câu hỏi rất đơn giản, tôi tin rằng phu nhân sẽ không cảm thấy nhàm chán!” Nhà thiết kế có vẻ rất tự tin vào bảng câu hỏi của cô ta. Trợ lý nhanh chóng đặt một thiết bị chiếu trong phòng khách, truyền ra màn hình của máy tính bảng.
Trong quá trình kết nối thiết bị, nhà thiết kế không ngừng bàn tán và khen ngợi Vệ Hàn Vân và Chung Tử Yên vì tình yêu và vẻ ngoài bất tử của họ.
Đến lúc Chung Tử Yên bắt đầu tự hỏi không biết cô ta đã lưu trữ không biết bao nhiêu câu hỏi trong tâm trí thì màn hình chiếu sáng lên.
Vì vậy, nhà thiết kế nhanh chóng trình bày: "Nói đến đám cưới, điều quan trọng nhất tất nhiên là hoa! Một đám cưới mà không có hoa thì không phải là một đám cưới hoàn hảo! Trong bốn loại hoa này, phu nhân muốn loại hoa nào trở thành bó hoa cưới trong đám cưới của phu nhân?”
Chung Tử Yên nhìn lướt qua, trên màn hình hiện ra bốn lựa chọn.
Trong mắt cô: màu trắng, màu vàng nhạt, màu cam, màu trắng.
Dưới con mắt của giới chuyên môn: “Đây là hoa hồng Bungari, hoa hồng bảy màu, hoa hồng champagne và ngôi sao của Bethlehem.”
Chung Tử Yên: "..."
Trong vài giây im lặng ngắn ngủi, ông chủ và giáo viên chủ nhiệm lớp ngồi bên cạnh đều hướng sự ánh mắt sang Chung Tử Yên, như thể họ đang chờ đợi kết quả của kỳ thi tuyển sinh đại học được công bố vậy!
Không biết chọn cái nào, Chung Tử Yên khéo léo đi đường vòng: "Cái nào đắt nhất?"
"Tất nhiên là hoa hồng trắng Bulgari phải vận chuyển bằng đường hàng không rồi!"
“Chính là nó.” Chung Tử Yên đưa ra quyết định dứt khoát.
Phương Nam giật giật khóe miệng quay đi.
Vệ Hàn Vân lại cúi đầu xuống, tiếp tục đọc tài liệu.
“Thấy sao, nó đơn giản hơn nhiều so với một bảng câu hỏi văn bản nhàm chán đúng không?” Nhà thiết kế hỏi với nụ cười trên môi.
Chung Tử Yên hờ hững, liếc nhìn: "Câu hỏi tiếp theo."
Tâm trạng của nhà thiết kế không hề bị ảnh hưởng: "Vậy câu hỏi thứ hai! Phu nhân thích phong cách nào trong bốn bối cảnh sau? Bầu trời đầy sao, rừng cây, hiện đại hay cổ điển?"